ÁM NHẬT


Hoàng Thị Lang là người chất phác đơn giản cho nên vốn chẳng để ý đến mấy thủ tục như chọn ngày cưới chỉ cần chọn đại một ngày là được.

Diệp Tinh Hà cực kỳ không đồng ý với Hoàng Chí Cẩn.- Hoàng đại nhân.

Đại nhân coi nó là chuyện nhẹ nhưng con gái nhà người ta chính là đại sự lớn nhất cả đời.

Đại nhân không có thời gian làm thì cứ để ta.- Tạ hoàng hậu đã quan tâm.Hoàng Hậu nương nương đến Lễ Bộ hỏi khắp các vị đại nhân ở đó xem có ai tinh thông việc xem ngày lành tháng tốt hay không.

Mục tiêu chính là chọn ngày thành thân cho Hoàng Chí Cẩn.

Chỉ cần vị nào có thể đưa ra được ý kiến thì đều ban thưởng.

Sau đó thì Diệp Tinh Hà chọn ngày mà mình thấy hợp lý nhất.Không chỉ có thế Diệp Tinh Hà còn tự mình chỉ đạo việc xây sửa lại nhà cho Hoàng Chí Cẩn.

Trước kia có thể ăn ở đơn giản thế nào cũng được nhưng có vợ còn rồi thì nhà cửa cũng phải đàng hoàng một chút.

Đồ đạc trong nhà cũng phải sắm thêm.

Thế là quan lại các nơi lại có dịp bàn tán về những quan tâm đặc biệt đối với Hoàng Chí Cẩn.

Đúng là thuộc hạ đầu tiên của bệ hạ có khác, đến cả hoàng hậu cũng quan tâm đến như thế.Sính lễ trước kia đến dạm hỏi cũng khác mà lần này đến đón dâu cũng khác.

Diệp Tinh Hà dặn dò Tổng Quản Thái Giám chuẩn bị rất nhiều thứ rồi tự mình lựa chọn.

Theo như Diệp Tinh Hà tìm hiểu thì quan lại cấp tam phẩm như Hoàng Chí Cẩn ít nhất đón dâu cũng phải có 5 gánh lễ vật hơn nữa kiệu đón dâu cũng phải ít nhất là 4 người khênh.

Vì thế mà Diệp Tinh Hà đã chọn đúng 7 gánh lễ vật được gói trong lụa đỏ cẩn thận để làm quà đón dâu.

Kiệu hoa cũng được chuẩn bị rất lộng lẫy.

Thậm chí Hoàng Chí Cẩn còn bị Diệp Tinh Hà lôi đến chuồng ngựa hoàng gia cho cưỡi thử Hồng Nguyệt mấy lần.

Vì màu của Hồng Nguyệt rất hợp với lễ cưới hơn nữa tính cách của nó cũng tốt hơn nhiều so với Ô Vân.

Đản bảo là nó sẽ không làm cho chú rể ngã ngựa khi chưa đến nơi hơn.Phủ của Lưu đại nhân cũng được Diệp Tinh Hà quan tâm.


Tuy rằng Lưu đại nhân từ chối mọi sự giúp đỡ từ hoàng gia nhưng Diệp Tinh Hà vẫn nhất quyết đòi tổ chức tiệc mừng cho bằng được.

Ăn uống vốn là thứ mà Diệp Tinh Hà rất để tâm cho nên Lưu đại nhân cũng không có cách nào chối từ được nữa.Cả nhà trai lẫn nhà gái đều được Diệp Tinh Hà hỗ trợ qua một lần cả.

Khi đã vô cùng hài lòng rồi thì hoàng hậu nương nương mới chịu thôi.Gần đến ngày cưới thì Hoàng Chí Cẩn được cho nghỉ ở nhà vài hôm để ổn định tâm trạng cũng như thể lực.

Dù sao mấy ngày cưới cúng sẽ rất vất vả cho nên cũng cần phải cho Hoàng Thị Lang chút thời gian và không gian.Chỉ là hiện tại Hoàng Chí Cẩn coi như là một thân một mình.

Người thân thích gần như đã không còn ai.

Nghĩ đến lễ cưới mà có đôi chút buồn lòng.

Bởi vì nhìn vào khách mời bên nhà gái họ hàng có thể được cả vài chục mâm cỗ.

Còn bên nhà trai thì lại chẳng có ai.

Quả thật là tủi thân cho Hoàng Chí Cẩn.Ngày cưới vốn là ngày vui nhưng nếu chẳng có ai chung vui cùng mình thì nó sẽ chẳng khác gì một ngày thường.

Hơn nữa đến lúc đón dâu hay làm thủ tục trước quan viên hai họ mà nhà trai không có một ai hẳn sẽ rất ngượng ngùng.

Điều này làm cho Hoàng Chí Cẩn vô cùng buồn lòng.

Tuy nhiên đây chính là số phận Hoàng Chí Cẩn chẳng có thể trách cứ ai được.

Chỉ có thể tự thấy bản thân không được may mắn mà thôi.Ở trong nhà mấy ngày trước lễ cưới đa phần Hoàng Chí Cẩn chỉ biết uống rượu một mình.

Dù bên ngoài có chuẩn bị nhộn nhịp thế nào thì Hoàng Chỉ Cẩn cũng chỉ thấy trống vắng mà thôi.Đến ngày thành hôn, khi Hoàng Chí Cẩn thay xong trang phục bước ra khỏi cửa nhà thì một cảnh tượng bất ngờ hiện ra trước mắt Hoàng Chỉ Cẩn.

Lương An, Diệp Tinh Hà, Dương Mặc, Lưu Phúc đều có mặt đầy đủ trước cửa.

Hơn nữa Diệp Tinh Hà còn tự mình dắt Hồng Nguyệt đến cho Hoàng Chí Cẩn mà không phải ai khác mang nó đến.- Hoàng huynh đệ.

Giờ lành đến rồi, nhà trai chúng ta cũng nên xuất phát thôi.Lương An vừa cười vừa nói.


Còn Hoàng Chí Cẩn thì vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.- Hôn lễ này là do ta và Tinh Hà sắp xếp.

Vậy chúng ta cũng phải đại diện nhà trai đến xin dón dâu chứ.

Đâu thể để Hoàng huynh đệ đi một mình được.Lúc này thì Hoàng Chí Cẩn xúc động lắm.

Nhưng chưa kịp nói gì thì đã bị Diệp Tinh Hà gần như là kéo lên ngồi trên Hồng Nguyệt rồi.- Nào nào.

Không thể chậm giờ lành được.

Mau mau xuất phát thôi.Thế là Hoàng Chí Cẩn cưỡi Hồng Nguyệt đi đầu đoàn rước dâu.

Hai bên là đội Ngự Lâm Quân hộ vệ.

Hơn nữa họ còn tự mình mang theo sính lễ, khênh theo kiệu hoa.

Cùng với đoàn lễ nhạc của hoàng cung đi theo tấu nhạc hỷ suốt cả chặng đường.

Chưa kể ở giữa đoàn còn có Long Xa của Hoàng Đế bên trong là Lương An và Diệp Tinh Hà ngồi.

Cảnh tượng đoàn rước dâu hoành tráng này thậm chí đến hôn lễ của thành viên hoàng gia cũng không có.Dân chúng dọc theo quãng đường từ nhà của Hoàng Chí Cẩn đến phủ của Lưu đại nhân đều kéo nhau ra đường xem cảnh tượng hiếm có này.

Trong số họ thì tuyệt đại đa số đều là lần đầu tiên nhìn thấy Ngự Lâm Quân cũng như lần đầu tiên nhìn thấy Long Xa của Hoàng Đế.

Đây là chiếc xe ngựa lớn nhất cả nước được kéo bởi 8 con Thiết Mã người Lạc xếp thành hai hàng.

Phần khung gầm xe được làm bằng vàng ròng vô cùng cứng chắc lại còn không sợ bị cháy.

Bên trên là kiến trúc giống như một căn phòng nhỏ mái của nó được chạm trổ hoạ tiết hình rồng bay.

Toàn bộ phần kiến trúc bên trên đều được làm bằng gỗ tùng lâu năm, lại được sơn bằng sơn tốt nhất cả nước.

Nó có màu vàng kết hợp với đỏ vô cùng chói mắt.


Đánh xe cho Long Xa chính là hai phó thống lĩnh của Cấm Vệ Quân.

Còn Dương Mặc là thống lĩnh thì cưỡi ngựa đi trước bảo vệ.Sự gây chú ý như thế làm cho dân chúng kéo đi theo đoàn rước dâu một đoàn dài cho đến tận phủ của Lưu đại nhân.

Hoàng Chí Cẩn tất nhiên là để ý đến vấn này hơn nữa dọc đường còn có rất nhiều người tò mò xem chú rể là ai.- Này này.

Ngươi có biết vị đại nhân hôm nay đón dâu là ai mà sao đoàn đón dâu lại có cả Long Xa thế này?- Ngươi không biết sao? Đó là Hoàng Thị Lang của Nội Bộ.

Chính là thuộc hạ đầu tiên bệ hạ thu nhận đấy.

Đám cưới này còn do hoàng hậu nương nương đích thân chuẩn bị.- Là như vậy sao! Thế nhà gái là nhà nào mà lại có diễm phúc như vậy?- Là Lưu đại nhân của Thái Học Phủ.- Vậy chúng ta mau mau đi theo xem thôi.Đây là lần đầu tiên Hoàng Chí Cẩn cảm thấy hãnh diện như vậy.

Thế là không biết từ lúc nào dáng ngồi của Hoàng Chí Cẩn trên lưng Hồng Nguyệt cũng trở nên oai vệ hơn.

Mặc dù tướng tá của Hoàng Chí Cẩn hoàn toàn không hợp với hai chữ này.Lúc này Lưu đại nhân vốn định ngồi trong phủ chờ đoàn rước dâu đến.

Nhưng ngay khi nghe tin bệ hạ đích thân thống lĩnh Ngự Lâm Quân cùng Hoàng Chí Cẩn đến đón dâu thì đã dẫn theo gia quyến đứng đợi sẵn ở trước cửa phủ.

Khi đoàn rước dâu đến nên thì trước cửa phủ của Lưu đại nhân đã đầy ắp người.

Từ gia quyến cho đến dân chúng xung quanh đến xem.Hoàng Chí Cẩn xuống ngựa nhưng không vội đi vào mà quay ngược về sau đón trước cửa Long Xa.

Lương An và Diệp Tinh Hà cũng nhanh chóng bước ra khỏi xe để tránh cho Hoàng Chí Cẩn cứ phải đứng đó chờ lâu.

Hôm nay hai người cũng rất biết ý khi không mặc lễ phục hoàng gia của mình tránh cho Hoàng Chí Cẩn mất đi sự nổi bật.

Diệp Tinh Hà thậm chí còn không trang điểm để tránh cho cô dâu cảm thấy khó chịu khi bị so sánh với người khác.

Tuy nhiên vẻ đẹp của Diệp Tinh Hà vẫn làm cho dân chúng lần đầu nhìn thấy vô cùng xuýt xoa.Sau đó thì cả phái đoàn đón dâu đi vào phủ của Lưu đại nhân.

Khi Lưu đại nhân muốn hành lễ còn bị Lương An ngăn lại- Hôm nay là ngày vui của Lưu đại nhân cùng gia quyến.

Tất cả miễn lễ hết.- Tạ bệ hạ.Khi mọi người được sắp xếp xong thì cô dâu cũng được nha hoàn đỡ ra từ trong khuê phòng.

Trên ghế thượng toạ chính là đại diện gia đình hai bên.

Một bên là Lưu đại nhân một bên là Lương An và Diệp Tinh Hà.

Đây là lần đầu tiên Lưu đại nhân được trải nghiệm cảm giác ngồi ngang hàng với hoàng đế.


Cái này thì đúng là không có từ nào diễn tả được.- Hẳn Lưu đại nhân cũng biết.

Hoàng huynh đệ hiện tại không còn ai thân thích.

Cho nên hôm nay ta xin được đại diện cho nhà trai đến đây xin được đón tiểu thư nhà đại nhân về làm dâu.- Đây là vinh dự của gia đình thần thưa bệ hạ.Hoàng Chí Cẩn bây giờ mới hiểu được Lương An chính là không muốn cho Hoàng Chí Cẩn một thân một mình đi đón dâu nên không chỉ đến giúp cho Hoàng Chí Cẩn đỡ cô quạnh mà còn coi Hoàng Chỉ Cẩn là người nhà.

Câu huynh đệ mà Lương An nói không chỉ là xưng hô bình thường.

Đó còn là thật tâm.

Cho nên đến lúc hành lễ với gia trưởng hai bên Hoàng Chí Cẩn vô cùng kính cẩn mà hành lễ.

Trong thâm tâm Hoàng Chí Cẩn thì Lương An tuy kém tuổi nhưng chẳng khác nào trưởng bối trong nhà.Khi đoàn đón dâu quay về đến nhà của Hoàng Chí Cẩn thì Ngự Thiện Phòng đã chuẩn bị cỗ bàn xong hết.

Quan viên hai họ đều được hưởng vinh hạnh ăn đồ ăn do Ngự Thiện Phòng chuẩn bị.

Ngay cả Lưu đại nhân người không ham hư vinh cũng cảm thấy vô cùng hãnh diện.

Ông thật không ngờ con gái mình lại có thể được gả vào một nơi tốt như thế.

Không tính đến việc sau này Hoàng Chí Cẩn tiền đồ vô lượng do được bệ hạ quan tâm.

Chỉ tính đến nhân phẩm của Hoàng Chí Cẩn qua thời gian qua ông tự mình đánh giá đã là rất ổn rồi.Thậm chí Lương An còn tự mình đến mời rượu lưu đại nhân trong tiệc cưới.- Lưu đại nhân.

Ngài là học sỹ của Thái Học Phủ bao nhiêu năm rồi?- Bẩm bệ hạ khoảng 17 18 năm rồi.- Vậy tức là cùng lúc với thầy của ta rồi.- Thần nào dám so sánh với Đường Thái Phó năm đó.

Ông ấy lúc đó đã là đại học sỹ của Lễ Bộ thần chỉ là người mới mà thôi.- Sau này việc dạy học cho thái tử ta giao cho Lưu đại nhân.

Dù sao chúng ta cũng coi như thông gia.

Mong đại nhân đừng từ chối.- Thần nguyện dốc hết sức mình thưa bệ hạ.Lưu đại nhân biết chức Thái Phó là quan trọng đến mức nào.

Năm xưa Đường Thái Phó đã tạo nên một bệ hạ như hiện tại thì Lưu đại nhân cũng quyết tâm dạy dỗ nên một thái tử tài năng mới.

Đây không chỉ là để bản thân lưu lại tiếng thơm muôn đời mà còn là vị giang sơn xã tắc.Hoàng Chí Cẩn cũng thế.

Bây giờ dù có được giao bất cứ việc gì thì Hoàng Chí Cẩn nguyện tận tuỵ hết lòng.

Dù có phải bán cái mạng nhỏ đi cũng quyết hoàn thành cho bằng được..


Bình luận

Truyện đang đọc