Edit: Sơn Tra
Mặt không biểu tình mà xem xong tin tức, Cố Tùy đứng lên, đẩy di động đến trước mặt Cố lão gia tử, ông cụ đang nói chuyện phiếm với chị Tiêu nhìn sang: "Cái gì?"
Giây tiếp theo, sau khi nhìn thấy tin tức trên màn hình, Cố lão gia tử tạm dừng vài giây rồi cầm lấy di động hỏi ngược lại: "Ai chụp đây? Chụp thành như vậy."
Quá rõ ràng, ông không cần mặt mũi sao?
"Chuyện gì vậy?" Ba người Hứa Khuynh, La Tố và chị Tiêu đều rất tò mò nhìn sang hướng di động.
Đầu ngón tay Cố lão gõ lên mặt bàn, anh nói: "Vì để tránh cho mọi người tiếp tục hiểu lầm, cháu sẽ để bộ phận quan hệ xã hội phát thanh minh."
Cố lão gia tử: "Cái đó đúng là cần thiết, ông truy tinh cái gì chứ, ông là đi đón cháu dâu của mình."
Hứa Khuynh cũng nhìn thấy tin tức trên màn hình di động, cô chống cằm cười đến cong mắt, cũng lưu tấm ảnh kia lại.
La Tố và chị Tiêu cũng nhìn thấy tấm ảnh kia, La Tố khen ngợi: "Cố lão tiên sinh thật ăn ảnh, có khí chất tiên phong đạo cốt."
Cố lão gia tử được khen đến vuốt v3 chòm râu hoa râm: "Cũng được thôi, năm nay đến Lê Thành, cũng chưa thế nào luyện quyền."
"Có điều tập cái này cũng rất tráng kiện thân thể, La Tố, quay về tôi sẽ bảo Cố Tùy sắp xếp cho bà một người hướng dẫn, thi thoảng không có việc gì có thể luyện quyền, không chừng chức năng trong cơ thể phục hồi là có thể bước đi như bay."
La Tố mỉm cười gật đầu: "Được, tôi sẽ rèn luyện nhiều hơn."
Kỳ thật lần trước chủ nhiệm Khương nói cũng rất rõ ràng, cho dù La Tố có thể đứng thẳng một mình, chân cẳng cũng sẽ để lại một ít di chứng, rốt cuộc không thể đi lại giống như người bình thường, cơ bắp teo tóp không thể phục hồi, cũng không thể dùng thuốc k1ch thích, có khả năng sẽ phải làm bạn lâu dài với xe lăn.
Hứa Khuynh nghe xong lập tức có hứng thú, hỏi Cố lão gia tử: "Việc rèn luyện này thật sự hữu dụng sao ông nội?"
Cố lão gia tử vuốt v3 chòm râu nói: "Có hữu dụng hay không, thử xem sẽ biết."
Hứa Khuynh lập tức lại tràn ngập hy vọng.
Cơ liếc nhìn Cố Tùy.
Cố Tùy bỏ tôm vừa lột xong vào chén cho cô, nói: "Trước tiên để mẹ an ổn đã, sau đó sẽ sắp xếp."
Hứa Khuynh: "Được."
Cô quen biết không nhiều, phương diện này phải nhờ tới Cố Tùy.
Cô không nói muốn tự mình tìm, cũng làm tâm tình Cố Tùy có chút vui sướng, bọn họ chậm rãi chính thức mà trở thành người một nhà.
Trả giá vì nhau, ỷ lại lẫn nhau.
*
Tin tức của Cố lão gia tử vẫn còn dấy lên làn sóng bàn tán nho nhỏ trên Weibo, có người còn trực tiếp bình luận: "Nhà kinh tế học nổi tiếng đã về hưu truy tinh là sự thoái hóa của bản chất con người hay là xu thế của thời đại?"
"Sau khi về hưu nên an bài sinh hoạt như thế nào? Chẳng lẽ thật sự muốn bọn họ truy tinh sao? Nhìn bảng tiếp ứng này, hình như là một nữ diễn viên trẻ tuổi nào đó, việc này cũng có chút khó xử đấy."
"Thành thật mà nói, ông cụ lớn tuổi như lại đi truy tinh, quá nguy hiểm, bị đụng trúng thì ai đứng ra bồi thường đây?"
"Có cảm giác không còn mặt mũi gặp người khác, bởi vì người này là thầy của mị."
"Cái cô nữ minh tinh kia hình như là Hứa Khuynh."
"Cười chết tui, Hứa Khuynh ngoại trừ sẽ câu dẫn đàn ông, hình như cô ta cũng không có bản lĩnh gì khác, lần này còn câu dẫn người già, phong sát đi."
Anti-fan nghe tin lập tức hành động, nhanh chóng chạy tới chiếm top bình luận.
Hôm nay Giang Lâm Nhã xuống máy bay cũng có rất nhiều người đón tiếp, nhưng khung cảnh sân bay lớn hơn của Hứa Khuynh, hơn nữa cũng không có fan lớn tuổi, bảng tiếp ứng hồng nhạt nháy mắt trở thành cảnh tượng nơi cổng sân bay, vì thế có blogger so sánh tiếp ứng của fan hai nhà.
Hứa Khuynh thua thiệt hơn một chút.
Ngay khi mọi người đang bàn tán về vị fan hâm mộ lớn tuổi này, Weibo chính thức của Lăng Thịnh đã đăng tải một thanh minh, ngay lập tức làm kinh sợ đám anti-fan mỉa mai và những học trò đã nghi ngờ Cố lão gia tử.
Đầu tư Lăng Thịnh V: Lão tiên sinh ở sân bay quốc tế Lê Thành hôm nay là ông nội của Cố tổng chúng tôi, lão tiên sinh là đi đón cháu dâu @Hứa Khuynh, không phải là truy tinh như lời đồn trên mạng, hy vọng mọi người không cần suy đoán lung tung, tùy ý bịa đặt.
【 A a a a thì ra là đi đón cháu dâu nha.
】
【 Thì ra là thế, thì ra là thế.
】
【 A a a a a Khuynh Khuynh chị có biết không, Cố lão tiên sinh là người có tên tuổi đấy.
】
【 Chỉ có thể nói Hứa Khuynh thật lợi hại, gả vào một gia đình như vậy.
】
【 Mà này, lần trước khi phải vị lão tiên sinh này đã đăng giấy hôn thú lên Weibo hay sao? Tại sao mọi người lại có vẻ như mất trí nhớ vậy, còn nói lão tiên sinh truy tinh.
】
【 Đó chỉ là một tài khoản nhỏ, hơn nữa ai cũng biết ông nội Cố Tùy chính là giáo sư đại học Lê Thành! 】
【 Ui, thầy rất cưng cháu dâu nha.
】
【 Đúng vậy, lão tiên sinh thật sự rất cưng Hứa Khuynh, tự mình đi đón cô ấy.
】
【 Maybach, nhìn xem, lái Maybach đi đón.
】
【 Mấy năm trước giáo sư có quay lại trường diễn thuyết, lúc ấy hình như còn chỉ trích cháu trai mình lựa chọn đi con đường của nhà tư bản làm buồn cười chết chúng tôi, không nghĩ tới, cháu trai của giáo sư chính là Cố Tùy a a a a a a a!! Chính là nam thần của tôi!! A a a a.
】
【 Hứa Khuynh thật hạnh phúc.
】
【 Fan của Giang Lâm Nhã nhà bên sôi nổi cái gì chứ, người ta bên này có ông nội là một nhà kinh tế học cấp cao làm fan, các người có sao? @Giang Lâm Nhã 】
Tất cả fan của Giang Lâm Nhã hoàn toàn yên tĩnh, không có ai dám trả lời, mà Giang Lâm Nhã bị tag cũng không có bất luận đáp lại nào, tin tức này chậm rãi trở lại bình tĩnh theo thanh minh của Weibo chính thức.
Cơm nước xong, đến lúc đưa La Tố và chị Tiêu về Mật Lâm.
Cố Tùy an bài hai chiếc xe cùng nhau xuất phát.
Tuy rằng Hứa Khuynh ở Lê Thành nhiều năm, nhưng cũng không quá hiểu biết với đường sá bên này, không nghĩ tới Mật Lâm lại gần như vậy, chỉ cách tiểu khu của cô hai con phố, nơi này còn ở gần hai bệnh viện.
Tiện ích sinh hoạt rất hoàn hảo.
Bên cạnh tiểu khu này còn có trung tâm hoạt động dành cho người cao tuổi, hội liên hiệp phụ nữ, v.v… mà nhà cửa ở cũng không phải đặc biệt hiện đại, mà là tương đối mộc mạc, trang nhã, phía trước và phía sau có hai khoảng sân, không có bậc thang cao thấp, là cái loại có thể trực tiếp đi vào cửa.
Đối với tình huống hiện tại của La Tố, tự mình điều khiển xe lăn là có thể ra vào cửa, rất thuận tiện.
Không gian hoạt động trong nhà khá lớn, bởi vì ở đây chỉ có hai gian phòng, trên lầu một gian, dưới lầu một gian, còn có một gian phòng nhỏ đặt thiết bị phục hồi chức năng, đây là do Cố Tùy đã cho người thêm vào sau.
Hứa Khuynh ra ra vào vào nhìn lướt qua, dưới tình huống cô không hề hay biết, Cố Tùy đã an bài ổn thỏa hết thảy.
Trong lòng cô tràn đầy cảm kích.
Thấy Cố Tùy đang nghe điện thoại, cô bước qua, lén lút nắm lấy tay Cố Tùy, người nọ nghiêng đầu liếc cô một cái, sau đó dùng sức nắm chặt tay cô, hai bàn tay mười ngón đan xen.
Hứa Khuynh mỉm cười nhìn anh.
Cố Tùy khẽ nhướng mày, nhưng anh còn phải nghe điện thoại, liền cứ như vậy vừa nắm tay cô vừa nghe.
Trước đó, Cố lão gia tử và chị Tiêu đã xem qua nơi này, La Tố không có cách ra khỏi bệnh viện nên vẫn luôn xem ảnh chụp và video, lúc này thật sự nhìn thấy nhà ở ngoài đời, có chút cảm động.
Bà chuyển động xe lăn muốn nói một tiếng cảm ơn với Cố Tùy, nào biết vừa chuyển bánh xoay ghế xe lăn liền nhìn thấy hình ảnh con gái và con rể mình đang nắm tay.
La Tố sửng sốt.
Vài giây sau, cười cong mặt mày, thu hồi tầm mắt, không đi quấy rầy bọn họ.
Xem nhà cửa xong xuôi, an bài ổn thỏa cho La Tố và chị Tiêu, ba người bọn họ phải quay về.
Hứa Khuynh lôi kéo tay La Tố, nói: "Có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho con."
"Được."
Hứa Khuynh lại nhìn về phía chị Tiêu: "Phiền chị chăm sóc mẹ tôi."
Chị Tiêu cười: "Cô yên tâm, hai người chúng là chị em sống nương tựa lẫn nhau, hơn nữa, nơi này của chúng tôi cách chỗ cô cũng không xa, cô muốn đến đây cũng rất thuận tiện, lúc ở Lê Thành không có việc gì cứ đến đây ăn cơm, chị Tiêu làm đồ ăn ngon cho cô."
"được, quyết định vậy đi." Hứa Khuynh cong cong mi mắt, trong lòng nói không nên lời cảm kích, cảm kích vì gặp được mọi người, hai mẹ con cô mới có ngày hôm nay.
"Quyết định rồi, khi nào cô tới nhớ gọi điện thoại trước cho tôi, tôi chuẩn bị sẵn mấy món cô thích ăn." Chị Tiêu nói xong, lại nhìn về phía Cố Tùy: "Cố tiên sinh cũng có thể tới."
Cố Tùy mỉm cười: "Được."
Cố lão gia tử: "Tôi thì sao đây?"
Chị Tiêu: "Sao có thể thiếu Cố lão tiên sinh cho được chứ?"
Tất cả mọi người nở nụ cười.
Hứa Khuynh không cho chị Tiêu và La Tố tiễn, ba người trở về gara xe ngầm, Cố lão gia tử lên Maybach, đóng cửa xe, nói: "Ông đi trước."
Sau đó Maybach liền lái đi.
Còn lại Hứa Khuynh và Cố Tùy, Cố Tùy cười nhạo một tiếng, nghiêng đầu liếc nhìn Hứa Khuynh một cái, Hứa Khuynh nhón chân hôn lên môi anh một cái, tiếp theo khom lưng ngồi vào trong xe.
Cố Tùy đưa đầu ngón tay sờ sờ khóe môi, cũng khom lưng lên xe.
"Tiểu khu Hinh Nguyệt." Cố Tùy phân phó tài xế, vệ sĩ kiêm tài xế gật đầu, khởi động xe.
Hứa Khuynh bắt chéo chân dài dựa lưng vào ghế, dư quang liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.
Trên người Cố Tùy còn mang theo mùi rượu nhàn nhạt, anh nới lỏng cổ áo, quay đầu nhìn cô.
Hứa Khuynh bị bắt quả tang, cô mím môi, dứt khoát nói thẳng: "Hành lý của anh…"
Muốn ở cùng một chỗ.
Phải chuyển đồ đạc.
Cố Tùy khẽ cong khóe môi: "Trợ lý Trần đã đợi trước cửa tiểu khu."
Hứa Khuynh: "À."
Hứa Khuynh lại suy nghĩ một chút, nói: "Chỗ đó của em còn một phòng trống, dù sao anh cũng phải làm việc, cứ dùng cái đó đi."
Cố Tùy nghe xong liền gật đầu: "Được."
Sau khi đồng ý lại cảm thấy bản thân mình giống như đi ở rể, anh khẽ cười, xoa xoa mi tâm.
Hứa Khuynh thấy anh cười, buông tay, chống lên ghế nghiêng người qua: "Cười cái gì chứ?"
Cố Tùy buông tay, rũ mắt nhìn cô.
Đèn đường bên ngoài chiếu vào trong xe, dừng trên người hai người, nhìn thấy hình bóng nhỏ bé của đối phương trong mắt mình.
Hứa Khuynh đột nhiên duỗi tay ôm lấy cổ Cố Tùy, Cố Tùy không nhúc nhích, cúi đầu nhìn cô.
"Hửm?"
Hứa Khuynh: "Nhìn xem trong mắt anh có em hay không."
Cố Tùy cười khẽ.
Đầu ngón tay trượt trên sợi tóc cô, nhưng không dời đi mà tiếp tục nhìn xô, vài giây sau, anh hỏi: "Có không?"
Đôi mắt anh đen hơn người bình thường một chút, đen như mực, lúc này hình bóng cô phảng chiếu trong đó vô cùng rõ ràng, Hứa Khuynh nhìn một lúc rồi nói: "Có chứ."
Cố Tùy nâng cằm cô lên: "Vậy anh cũng nhìn em thử."
Hứa Khuynh không chớp mắt, dáng vẻ như đang nhìn anh.
Cố Tùy cũng nhìn thấy bóng dáng mình trong mắt cô, anh khẽ mỉm cười, cảm thấy mỹ mãn.
Hai người trưởng thành ngồi ở đây tìm kiếm bóng dáng mình trong mắt đối phương, thật ấu trĩ.
Vệ sĩ kiêm tài xế không cảm xúc liếc nhìn ông chủ và bà chủ nhà mình, sau đó lại quay đầu trở về.
Có lúc hắn đã tự hỏi, ông chủ vẫn là ông chủ sao?
Có điều, ông chủ chỉ có lúc đối diện với bà chủ mới như vậy.
Ngày thường vẫn là nhà tư bản tàn độc kia.
Đến tiểu khu Hinh Nguyệt.
Trợ lý Trần quả nhiên đang chờ dưới lầu, xách theo một vali hành lí màu nâu, đứng cùng với một đám vệ sĩ mặc tây trang màu đen.
Cố Tùy ước lượng không gian chứa đồ bên trong nhà Hứa Khuynh, quần áo mang theo vừa đủ.
Hứa Khuynh ngồi ở mép giường nhìn Cố Tùy cất quần áo vào tủ, tủ quần áo này của cô là được lắp đặt sẵn.
Bởi vì nhiều quần áo, cho nên chật kín cả một dãy.
Ngay cả tủ quần áo trong phòng ngủ phụ cũng được Hứa Khuynh dùng để đựng quần áo, so sánh ra, quần áo của Cố Tùy quả thật có hơi ít, chỉ là Hứa Khuynh biết, quần áo của người đàn ông này chắc hẳn cũng không ít, chỉ là mang đến đây không nhiều mà thôi.
Thu xếp xong xuôi, Cố Tùy đóng cửa tủ quần áo, cởi bỏ cà vạt, xoay người nhìn cô: "Tắm rửa đi."
"Ồ."
Nói xong, Hứa Khuynh vẫn không nhúc nhích.
Cố Tùy bước tới, khom lưng bế ngang cô lên, đi về phía phòng tắm: "Vậy tắm cùng nhau."
Hứa Khuynh mỉm cười ôm cổ anh.
"Chỉ tắm rửa thôi sao?"
Cố Tùy cũng không nhìn cô.
Chỉ tắm rửa? Có khả năng sao?
Những nơi khác trong nhà Hứa Khuynh đều rất nhỏ, chỉ có phòng tắm là đủ lớn.
Tiếng nước xôn xao, Hứa Khuynh vừa ngẩng đầu chính là bọt nước ấm áp, chân dài khẽ run, Cố Tùy một tay chống ở trên vách tường, cúi đầu hôn môi cô.
Thanh âm rất thấp: "Bà xã."
"Chúng ta là người một nhà."
Hứa Khuynh mơ mơ màng màng ngửa đầu: "Ừ."
*
Tắm rửa xong ra tới, tóc của Hứa Khuynh đã được Cố Tùy sấy khô trong phòng tắm.
Sau khi cô đi ra, Cố Tùy quay lại phòng tắm, dọn sạch tóc rụng trên sàn nhà.
Những việc này trước kia đều là Hứa Khuynh tự mình làm.
Hiện tại đổi thành người đàn ông này.
Cố Tùy đứng dậy, rửa tay xong, nói: "Vẫn là nên thuê một người giúp việc đi." Nói xong, lại nhìn về phía Hứa Khuynh: "Thế nào?"
Hứa Khuynh: "Cũng được."
Lại qua mười phút, hai người đều lên giường, Hứa Khuynh cầm máy tính bảng dựa vào lồ|\|g ngực Cố Tùy.
Cố Tùy ôm cô, đầu ngón tay vuốt điện thoại, đang xem email.
Tập thứ hai của 《 Hưu nhàn thời gian 》, câu nói kia của Hứa Khuynh làm các fan sôi trào, Tiêu Cổ Cổ cố tình tìm lỗi sai lại bị dăm ba câu của Hứa Khuynh cảm hóa, ngay sau đó rõ ràng thái độ của Tiêu Cổ Cổ đối với Hứa Khuynh đã thay đổi, đẩy toàn bộ tiết mục lên một điểm cao trào.
【 Nếu tôi là Giang Lâm Nhã chắc tôi sẽ tức điên lên mất, người này là ai, rõ ràng là fan của Giang Lâm Nhã, kết quả thì sao? Quay đầu liền thích nữ diễn viên khác.
】
【 Giang Lâm Nhã còn có một tiếp tục mỉm cười đã là không tồi, tổ tiết mục làm việc kiểu gì vậy? 】
【 Không phải, các người không phát hiện lời nói của Hứa Khuynh rất hay sao? 】
【 Mị cảm thấy Hứa Khuynh là người có chính kiến, cô ấy hoàn toàn không vì thân phận của Cố Tùy mà hạ thấp bản thân.
】
【 Tui rất bội phục lời nói của cô ấy, cũng không biết fan của Giang Lâm Nhã ở đây kêu la cái gì, nếu đổi thành tui, tui cũng sẽ thích Hứa Khuynh nha.
】
【 Đúng vậy, nấu ăn ngon, lớn lên lại xinh đẹp, cũng có cá tính, rõ ràng cả bốn người đều là khách quý, vì cái gì chỉ có mình cô ấy nấu cơm? 】
【 Khó trách Cố Tùy thích cô ấy như vậy, có điều bọn họ đã sớm là vợ chồng, cũng không biết vì sao lại lựa chọn ẩn hôn, có thể bởi vì nguyên nhân nào khác hay không? 】
【 Nói đến ẩn hôn, tôi cảm thấy lúc trước bọn họ hẳn là không ân ái như vậy, sau đó Cố Tùy theo đuổi cô ấy mới tiến triển đến mức này.
】
【 Ha ha ha ha, chuyện xấu hổ của Giang Lâm Nhã thật buồn cười mà, ui… chỉ có mình mi chú ý đến việc này sao? 】
【 Ngô Thiến cứ ríu ra ríu rít, phiền chết đi được.
】
【 Ngô Thiến thật đáng yêu nha.
】
【 Dáng vẻ fan girl của Ngô Thiến đối với Hứa Khuynh quả thật rất đáng yêu, vậy mà có người còn cảm thấy cô ấy phiền, hết nói, mi mới phiền ấy, lải nha lải nhải.
Ngô Thiến đáng iu, dễ thương moah moah.
】
【 Anti-fan của Hứa Khuynh vẫn luôn rất nhiều, mọi người không cần để ý tới.
】
【 Tôi chán ghét Hứa Khuynh, tóm lại, tôi vẫn cứ là chán ghét Hứa Khuynh.
】
【 Còn mị đây thì chán ghét Giang Lâm Nhã, tóm lại, mị vẫn cứ là chán ghét Giang Lâm Nhã.
】
Giờ này khắc này.
Fan hâm mộ của Hứa Khuynh và Giang Lâm Nhã đã lộ ra một ít dấu hiệu tranh chấp.
Cố Tùy nghiêng đầu nhìn một cái.
Vừa lúc nhìn thấy bình luận của người nói chán ghét Hứa Khuynh.
Anh híp mắt, đầu ngón tay ấn nút tắt.
Màn hình tối sầm, Hứa Khuynh quay đầu nhìn về phía người nọ, Cố Tùy gỡ máy tính bảng trong tay cô xuống, đặt lên tủ đầu giường, nói: "Đừng xem mấy thứ không có giá trị nữa."
Hứa Khuynh: "...Ồ."
"Ngủ đi."
Hứa Khuynh xoa xoa cổ, nằm xuống.
Dựa lên cánh tay anh.
Cố Tùy thuận tay tắt đèn.
Đèn tắt, hai người cũng không có lập tức ngủ, đây là đêm đầu tiên họ sống chung, Hứa Khuynh duỗi tay ôm eo anh, Cố Tùy đưa tay vuốt v3 tóc cô.
"Khi nào bắt đầu tuyên truyền?"
Hứa Kuynh: "Ngày mai."
"Ừ, tuyên truyền chú ý an toàn."
Hứa Khuynh cười rộ lên: "Biết rồi."
Tiếng cười của cô nghe rất êm tai.
Cố Tùy mỉm cười, nghiêng đầu hôn hôn lên trán cô.
Trong bóng đêm, chỉ nhìn thấy ô cửa sổ màu nhạt, Hứa Khuynh trầm tư một lúc, nói: "Em muốn hỏi anh một chuyện."
Cố Tùy: "Hỏi đi."
"Anh đừng hoảng sợ." Hứa Khuynh nhắc nhở, sau đó nói: "Em không có ý muốn so đo với quá khứ."
Cố Tùy hơi cau mày.
Nhưng vẫn không khống chế được nhịp tim của mình trong bóng tối.
Anh thấp giọng hỏi: "Anh có thể lựa chọn không trả lời chứ?"
Hứa Khuynh đánh lên ngực anh: "Không được."
Cố Tùy: “.....”
"Em cứ hỏi."
Vấn đề lúc trước Hứa Khuynh không để bụng, nhưng sau khi ở bên nhau thì lại tò mò, cô c@'n môi dưới, hỏi: "Anh có từng thích người phụ nữ nào khác hay không?"
Lời này vừa hỏi.
Cố Tùy liền trầm mặc.
Hứa Khuynh: "....."
Trầm mặc gần như hai phút, Hứa Khuynh muốn xoay người, bả vai vừa động đã bị anh giữ chặt, Hứa Khuynh nói thầm: "Em đã biết là không nên hỏi mà, rõ ràng để ý nhưng một hai phải làm bộ như không quan tâm, chậc chậc, anh không cần trả lời."
Cố Tùy: "Anh phải trả lời."
Anh lên tiếng.
Hứa Khuynh: "....."
"Chưa từng thích người phụ nữ khác, càng chưa từng nói qua chuyện yêu đương." Giọng anh rất nhỏ, sau khi nói xong, Hứa Khuynh trầm mặc, vài giây sau, cô hỏi: "Anh gạt em sao?"
"Không có."
Cố Tùy: "Nếu em không tin, vậy cứ hỏi Trần Thuận."
Nói xong thì ôm chặt lấy cô.
Để lại Hứa Khuynh ngơ ngác một mình, cô suy đoán có khả năng anh cũng không phong lưu như lời đồn bên ngoài, nhưng không nghĩ đến anh ngay cả bạn gái cũ cũng không có?!
Hứa Khuynh lập tức đứng dậy khỏi vòng tay anh.
Cố Tùy buông cô ra, thuận thế đáp tay lên trán, đưa mắt nhìn cô.
Hứa Khuynh sờ đến di động, ngồi ở một bên nói: "Em sẽ gọi điện thoại."
Cố Tùy thờ ơ đáp: "Em gọi đi."
Hứa Khuynh tìm dãy số của trợ lý Trần và bấm gọi.
"Hứa Khuynh?" Trợ lý Trần đầu bên kia rất nhanh đã nghe máy, Hứa Khuynh ôm đầu gối, "khụ" một tiếng: "Ông chủ của cậu nói ngoại trừ tôi, anh ấy chưa từng nói qua chuyện yêu đương với người khác, có đúng như vậy không?"
Trợ lý Trần đầu bên kia sửng sốt, tiếp theo, suy nghĩ một hồi lâu, nói: "Cái này… Kỳ thật… Tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà tôi rất ít khi thấy ngài ấy ăn cơm cùng người phụ nữ khác, chỉ ngoại trừ mấy người phía đối tác."
"Ăn nói cho đàng hoàng." Một giọng đàn ông trầm thấp truyền đến.
Trợ lý Trần giật cả mình, lập tức nói: "Không có, bởi vì ông chủ chưa từng bảo tôi mua hoa, trừ cô ra."
Hứa Khuynh liếc nhìn Cố Tùy.
Cố Tùy nhướng mày.
Hứa Khuynh nói với trợ lý Trần: "Đã biết."
Nói xong, cô buông di động.
Chân dài đá Cố Tùy mấy cái: "Anh vừa lên tiếng, trợ lý Trần người ta đã theo bản năng mà giúp anh nói dối, giúp anh nói dối ——"
Cố Tùy nắm lấy mắt cá chân cô: "Sai rồi, chuyện cậu ta nói là thật."
Hứa Khuynh lại đá anh.
Người nọ nắm lấy, Hứa Khuynh trực tiếp ngã xuống giường, Cố Tùy xoay người đè cô dưới thân, nói: "Không định đi ngủ sao?"
Hứa Khuynh lại đá tiếp.
"Anh nói dối."
"Không có."
"Anh có."
"Không có."
Vài giây sau, Cố Tùy buông cô ra, nới lỏng cổ áo, bước chân xuống đất.
Hứa Khuynh bắt lấy tay áo anh: "Anh làm cái gì vậy?"
Cố Tùy quay đầu lại nhìn cô, nhướng mày: "Quỳ xuống cho em, tổ tông."
"Không nói dối."
"OK?"
Hứa Khuynh: "...OK."
Cô cũng không muốn ồn ào, chỉ là có chút hưng phấn ngủ không được, cho nên mới làm chút chuyện.
Dù sao cũng có người đàn ông này có thể cho cô la lối, khóc lóc.
Trước kia cô cũng thích la lối, khóc lóc với ba mình.
Cố Tùy muốn quỳ xuống.
Hứa Khuynh nhào tới ôm lấy eo anh: "Quên đi, đêm nay buông tha cho anh."
Cố Tùy sửng sốt.
"Còn có lần tới?"
Hứa Khuynh: "Vợ chồng luôn sẽ có chuyện để nói thâu đêm, đúng không?"
Cố Tùy: "....."
Quên đi, được rồi.
*
Đêm khuya tĩnh lặng.
Trước khi đi ngủ, trợ lý Trần đáng thương nhận được Wechat do ông chủ gửi đến.
Cố Tùy: EQ của cậu là âm sao?
Cố Tùy: Trừ nửa tháng tiền lương.
Trợ lý Trần:......
A —— tôi ăn ngay nói thật mà thôi, như vậy cũng sai sao??.