ANH BÁN THỊT HEO VÀ CẬU CHÀNG TINH ANH


Chuyển ngữ: Đờ
Sau khi mối quan hệ của hai người ổn định thì cùng mua nhà ở trung điểm công ty và trường học.

Cậu chàng tinh anh hiển nhiên được hưởng thụ phục vụ đón đưa chất lượng cao mà người đàn ông cũng vui vẻ làm việc đó.

Khi Cận Ánh lên năm bốn cũng là lúc công ty bán thịt heo của Tiêu Thận hợp tác với chú bác cũng ra mắt thị trường.

Khoảng thời gian ấy người đàn ông bận tối tăm mặt mũi, quầng mắt thâm đen khiến cậu chàng tinh anh đau lòng như cắt, tối nào cũng lên công ty người ta, cưỡng chế tan làm.

Cũng có khi, cậu ngồi bên cạnh người đàn ông, một người xử lý giấy tờ, một người ôn thi nghiên cứu sinh, mệt mỏi thì ôm nhau nằm nghỉ hoặc "cải trang vi hành" cùng Tiêu Thận, để "phu nhân giám đốc" lại giận dỗi với mấy em gái.

Cậu chàng tinh anh xoa xoa mắt, nước mắt trào ra do làm đề quá mỏi.

Cậu nhõng nhẽo chạy tới cạnh Tiêu Thận, từ lúc bên nhau tới nay Cận Ánh đã yếu đuối hơn biết bao nhiêu.

Người đàn ông cười xòa, nói cậu ngốc, nhỏ thuốc nhỏ mắt cho cậu rồi bế vào lòng, cho ngồi cùng lên ghế giám đốc.

"Mệt không?" Cận Ánh nhìn quầng mắt đã đậm thêm của người đàn ông, hơi có vẻ hờn giận.

"Không mệt."
Bạn nhỏ nhíu mày.

Ngày nào phòng làm việc cũng sáng đèn đến hai giờ sáng, khiến sinh viên thi nghiên cứu sinh như cậu cũng thấy không chịu nổi.

Câu nhìn chằm chằm gương mặt tiều tụy của người đàn ông, hôn lên khóe môi hắn an ủi.

Cậu xoa mặt Tiêu Thận.

Ngón tay lành lạnh ấn ấn huyệt Thái Dương, sự lo lắng tràn ra khỏi ánh mắt.

Tiêu Thận nhìn cậu đầy vẻ cưng chiều, bàn tay to ôm lấy eo cậu để người ta dựa vào lòng mình.

Bạn nhỏ mát xa loạn lên, cũng không có tác dụng thực tế gì nhưng Tiêu Thận thấy cục cưng Ánh Ánh chỉ cần bên cạnh mình là hắn có thể sống lại với thanh máu tràn đầy.

"Mai em không về trường, ở nhà học cũng được."
Ngày mai là thứ bảy, ý là không cho phép Tiêu Thận đến công ty tăng ca.

Người đàn ông gẩy gẩy tóc con trên trán cậu: "Ở nhà học làm sao được."
Cậu chàng tinh anh trố mắt nhìn hắn, đến lúc nhận ra thì tức giận đẩy người đàn ông ra.

Gương mặt cậu đỏ bừng, bị câu trêu đùa của Tiêu Thận khiêu khích đến mức không biết làm thế nào cho phải.

Người đàn ông cười khẽ, cầm áo lên đuổi theo người ta
Nhờ ơn Cận Ánh, công ty Tiêu Thận cho nghỉ hai ngày.

Toàn thể cán bộ công nhân viên đều cảm ơn hành động của "phu nhân giám đốc".

Anh chàng thư ký nước mắt lưng tròng, suýt thì tặng cờ thưởng cho người ta.

Đây quả thực là hành động một người vì mọi người.

Thứ bảy, cậu chàng tinh anh dậy thật sớm, ấn Tiêu Thận về lại trong chăn, bản thân lại mặc áo sơ mi rộng thùng thình nhảy tót xuống bếp làm bữa sáng.


Người đàn ông ló đầu ra khỏi phòng ngủ, lo lắng nghĩ, thôi thì hiếm khi bạn nhỏ định nấu cơm, không thể bóp chết hứng trí của người ta được.

Cận Ánh làm nóng hai cốc sữa rồi rót vào trong cốc đong, búng một phát lên thành cốc đong vang lên tiếng "coong".

Ừm, chất lượng tốt thật.

Người đàn ông lo lắng thừa rồi, trên bàn chỉ có sữa với trứng hấp, cũng không khiến người ta bị thương được.

Bạn nhỏ nhìn hắn như khoe công.

Tiêu Thận mỉm cười, kéo người ta lại, hôn nụ hôn chào buổi sáng.

"Cục cưng Ánh Ánh giỏi quá."
Cận Ánh cố nén vẻ mặt vui mừng, nghiêm trang "khụ" một tiếng: "Cơm thôi."
Dưới ánh mắt đầy dục vọng của người đàn ông, cậu chàng tinh anh nhã nhặn nhấm nuốt bánh mì, dưới bàn, đôi chân hư hỏng lại vươn tới khều khều đùi Tiêu Thận.

Đôi mắt của Tiêu Thận ngày càng tối xuống.

Hắn nắm lấy cổ chân cậu, vuốt ve đầy sắc tình, không kiềm được còn hôn lên một cái, đặt bàn chân trắng muốt lên vùng dưới đang căng phồng của mình.

Cận Ánh thoáng cái đã hiểu vật đang từ từ tỉnh giấc dưới gan bàn chân mình là gì.

Cậu bị nóng đến hoảng lên, định rụt chân lại nhưng Tiêu Thận lại tủm tỉm kẹp chặt chân cậu giữa hai đùi.

Cậu chàng tinh anh đỏ mặt lườm hắn, ánh mắt không hề có sức uy hiếp đã bị lời ngon tiếng ngọt bên tai của người đàn ông lừa gạt cho thua cuộc.

Sữa chưa uống xong Tiêu Thận đã nghĩ bậy.

Vòng trắng quanh miệng của bạn nhỏ nhà mình khiến hắn nhịn đến phát đau.

Bế người ta khỏi chỗ ngồi, đi về phòng ngủ.

Cận Ánh rúc trong lòng hắn không dám động cựa, để người đàn ông cởi đồ mình ra.

Những nụ hôn rơi xuống hai má như trút.

Bàn tay to của Tiêu Thận chạy trên cơ thể cậu, khi bắt được quả đỏ trước ngực lại càng không ngừng bóp, véo, nhéo, kéo.

Bạn nhỏ bị kích thích đến đỏ cả mắt, tứ chi hùa theo.

"Hu hu...!hơi đau...!Anh Thận ơi..."
Người đàn ông thở dài, hành động chậm lại, cái lều nhỏ cách quần ma sát đùi trong Cận Ánh đỏ lên.

Môi lưỡi Tiêu Thận lưu luyến nơi cổ cậu, để lại dấu răng trên đầu vai.

Chỉ chốc lát sau, trên người Cận Ánh đã đầy dấu hôn và nước bọt bóng loáng.

Đột nhiên, bạn nhỏ bỗng cảm thấy nhẹ bẫng.

Cậu chưa kịp để ý xem Tiêu Thận đi đâu đã thấy người ta quay lại.

Tiêu Thận thở dốc, đuôi mắt đỏ lên, đổ dịch trơn lên khe mông bạn nhỏ.

Cận Ánh kêu lên sợ hãi, bị người đàn ông bóp eo kéo lại.


"Ư..

Lạnh, lạnh..."
Tiêu Thận nhỏ giọng vỗ về, ngón tay lại trượt vào khe mông, xoa đều dịch trơn ở lỗi vào rồi đi vào trong.

Cặp mông trơn bóng thít lại bị đôi tay to lớn của người đàn ông nắn bóp, kéo ra hai bên.

"Ngoan, tự banh mông ra."
Cận Ánh đờ cả người, từ từ nhắm hai mắt lại, run rẩy mà banh hai quả mông ra.

Đóa hoa nhỏ giấu giữa khe mông bỗng nở rộ trước mắt Tiêu Thận.

Ngón tay to của hắn đảo quanh lối vào, rồi đâm một lóng tay vào trong.

Cậu chàng tinh anh run lên, cắn chặt môi dưới.

Ngón tay từ tiến vào trong, xâm nhập vào lỗ nhỏ ướt át.

Tiếng nước vang lên không dứt, Cận Ánh cụp mắt, cơ thể đỏ bừng.

Trong cơ thể cậu đã có hai ngón tay đi vào.

Hắn rất nhẫn nại để mở rộng, tìm điểm mẫn cảm trong cơ thể cậu.

Tiêu Thận nắm cằm cậu, buộc Cận Ánh phải đối diện với mình.

Đôi mắt đẹp kia nhuốm lửa dục, sa vào động tác của người đàn ông.

Ngón tay đi ra.

Cậu chàng tinh anh chưa thỏa mãn mà lắc mông.

Đột nhiên "lối vào" chạm vào một vật thể lạnh lẽo, cậu chưa kịp nhận ra thì phần đầu của thứ đó đã khảm nhập vào cơ thể cậu.

"Ư...!Cái, cái gì vậy...!Lạnh..."
Trực tràng nóng bỏng ôm siết lấy vật thể lành lạnh hình trụ, nương theo lực của người đàn ông mà đẩy vật đó vào sâu trong.

Cơ thể Cận Ánh cong lên, thở dốc, ôm cổ Tiêu Thận.

Cậu không biết thứ gì đang bên trong cơ thể mình, chỉ nhấp nhô theo nhịp điệu của người đàn ông.

"Cục cưng, đây là ống nghiệm mà hiệu trưởng tặng."
"Ư...!Anh, anh bị biến thái à...!Ưm!"
Tiêu Thận bất mãn với câu nói của cậu, đâm một cái thật mạnh khiến ống nghiệm đi vào càng sâu hơn.

Người đàn ông ấn ống nghiệm vào điểm nhạy cảm trong cơ thể cậu chàng tinh anh.

Bạn nhỏ lắc đầu, nước mắt rưng rưng, dương v*t nhỏ nhắn xinh xắn bên dưới ngẩng đầu cao cao đòi được an ủi.

Tiêu Thận vờ như không thấy, cứ chăm chú mà xoa ấn cửa sau, đâm chọc ống nghiệm khiến người ta kêu rên liên tục.


Điểm gồ lên bên trong liên tục bị tấn công khiến Cận Ánh khóc ròng, hai chân bủn rủn, bị ống nghiệm đâm đến mức bắn tinh.

dương v*t vươn cao, phụt phụt bắn tinh dịch lên eo người đàn ông.

Cậu bịt mắt lại, quay đầu đi, khóc thút thít.

Hậu môn đỏ sậm ngậm lấy ống nghiệm cũng run rẩy theo.

Dục vọng của Tiêu Thận còn chưa được giải quyết nên động tác hơi có vẻ thô lỗ, hắn ho một tiếng, muốn người ta ôm chặt hai chân.

Cậu chàng tinh anh vẫn khóc, không quan tâm đến hắn.

Người đàn ông phát một phát lên bờ mông cậu.

"Ôm chặt chân, giơ mông em lên đối mặt với anh nào."
Trên mông trắng bỗng hiện lên một dấu tay hồng hồng.

Cậu sợ lại bị đánh nên đành ôm lấy đôi chân, giao hoàn toàn bờ mông căng tròn cho Tiêu Thận.

Cậu giận dữ ngẩng đầu lên, kết quả lại cười khúc khích: "Không phải chứ...!ha ha ha...!Anh...!Cái đèn trên đầu anh ở đâu ra vậy?"
Trên đầu Tiêu Thận đội nón bảo hộ màu vàng, trên trán có một cái đèn nhỏ.

Người đàn ông cũng cười tủm tỉm, vùi đầu vào giữa hai chân bạn nhỏ của mình.

"Trộm của đồng nghiệp."
Cận Ánh cảm thấy có một luồng sáng soi vào khe mông mình.

Đèn của người đàn ông rọi lên cặp mông cậu mà hậu môn vẫn còn đang bị cắm ống nghiệm thủy tinh trong suốt.

Cậu chàng tinh anh như bừng tỉnh, xấu hổ, giận dữ mà quay mặt lại nhìn.

Ôi lão Tiêu Thận biến thái này.

Người đàn ông nương theo ánh đèn mà nhìn vào bên trong mông Cận Ánh.

Niêm mạc đỏ thắm bao chặt lấy ống nghiệm, hơi nước dính lên bên ngoài ống nghiệm, thậm chí còn chảy dọc theo ống xuống.

Ánh mắt Tiêu Thận tham lam đi vào sâu bên trong cơ thể bạn nhỏ.

"Cục cưng đẹp quá, anh muốn chụp ảnh lại."
Cận Ánh kinh hoàng, định bật dậy, lại bị người đàn ông xấu tính đâm sâu ống nghiệm vào trong cơ thể.

Cậu run lên, nức nở, đành để mặc cho kẻ biến thái kia chụp tanh tách.

Đúng là cảnh sắc hiếm gặp.

"Ngoan, bài xuất ra nào." Người đàn ông tháo nón bảo hộ xuống, vỗ mông bạn nhỏ, ý muốn người ta bài xuất ống nghiệm ra.

Cận Ánh khóc nấc lên, nắm chặt ga trải giường.

Cậu bị Tiêu Thận mở đùi ra, cố gắng khép mở hậu môn ý đồ đuổi dị vật đang "bắt nạt" trực tràng của mình ra khỏi cơ thể.

Lối vào chưa kịp khép lại Tiêu Thận đã xách kiếm ra trận.

dương v*t sưng lớn đâm thẳng vào khiến Cận Ánh bị căng trướng tới mức không phát ra tiếng.

Người đàn ông vén tóc đen đẫm mồ hôi trên trán cậu, bóp éo tiến vào trong.

Lỗ nhỏ gắng sức nuốt vật lớn vào khiến nếp uốn xung quanh như bị vuốt phẳng.

Tiêu Thận hài lòng mà hôn lên dương v*t nhỏ bán cương của bạn nhỏ, nâng cặp mông đầy đặn lên, thong thả đẩy đưa.


Cận Ánh hít vào, trong đôi mắt ầng ậc nước.

Cửa sau phát ra tiếng "bạch bạch" theo nhịp độ đẩy đưa của người đàn ông khiến cậu phải bịt tai lại không muốn nghe.

Tiêu Thận sung sướng híp mắt lại.

Trực tràng ấm áp ngoan ngoãn mà ôm lấy dương v*t của hắn như có hàng loạt cái miệng nhỏ mút vào.

"Bé ngoan, gọi anh nào."
Cậu chàng tinh anh khóc nức nở, ôm lấy cổ Tiêu Thận như lấy lòng, dựa vào ngực hắn gọi "Anh Thận".

Người đàn ông không hề hài lòng, càng giã mạnh vào nơi nhô ra.

Quy đầu cực đại ma sát nặng nề khiến mũi chân cậu cong lên, rên rỉ như mèo con.

"Gọi là gì, hửm?"
Eo người đàn ông chuyển động liên tục, khe mông cậu ướt át, làm ướt cả bộ lông phía dưới của người đàn ông.

Âm thanh thân thể va chạm cắt đứt sợi lý trí của Tiêu Thận, hắn chỉ muốn người phía dưới mình khóc lóc, động tình vì mình mà bắn tinh!
"Anh Thận...!Ư! Thận...!Chồng ơi..

ư...!Chồng, chồng!"
Cận Ánh khóc nấc lên, nhổm mông dậy ý đồ muốn rời xa dương v*t nóng bỏng, hậu môn đỏ thắm hơi lồi ra ngoài trông đến là đáng thương.

Tiêu Thận ôm lấy eo cậu, mạnh mẽ mà đâm vào khiến tiểu mỹ nhân kêu lên, nhũn ra, ngồi phịch xuống người hắn.

"Đừng đâm chỗ đó...!Hu hu...!Chồng ơi..."
"Nhẹ thôi...!Hu hu...!Đừng, đau mông quá..."
Trực tràng co rút không ngừng, siết đến mức khiến người đàn ông đau đớn.

Hắn biết bạn nhỏ sắp lên đỉnh rồi, nắn eo cậu, không ngừng tấn công lên chỗ nhạy cảm.

Tay Cận Ánh ôm bụng, rưng rưng nhìn Tiêu Thận.

"Hu hu...!Anh, anh là đồ biến thái."
Cận Ánh bắn tinh, dương v*t run run bắn ra dịch trắng rồi rũ đầu giữa hai chân, đong đưa theo nhịp chuyển động.

Người đàn ông giã liên tục khiến cậu có trải nghiệm càng sung sướng.

Cậu chàng tinh anh rên rỉ, siết lại lối vào rồi bị rót tinh dịch vào.

Luồng dịch dính dớp nóng bỏng đánh sâu vào trong cơ thể cậu, nóng đến mức khiến bạn nhỏ run lên cầu xin tha thứ.

Khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt.

Cận Ánh thở dốc, lồng ngực phập phồng, giữa hai chân cảm nhận được sâu sắc nhiệt độ nóng hầm hập.

"Anh...!Anh quá đáng lắm..."
Tiêu Thận "Ơi" một tiếng, không hề xấu hổ.

Vật lớn của hắn ở lại trong cơ thể cậu một lúc mới lưu luyến đi ra.

Hậu môn đỏ thắm chảy ra dịch trắng chảy xuống tận bắp đùi khiến người đàn ông nuốt nước bọt, chụp lấy chụp để kiệt tác của hắn.

Cận Ánh chẳng thể tranh chấp được nữa, môi xinh chỉ biết mắng biến thái với xấu tính không ngừng.

"Yêu em lắm cục cưng ạ."
Tiêu Thận hôn lên mặt cậu đầy yêu thương."
"Đồ biến thái."
"Ừ, bé đáng yêu.".


Bình luận

Truyện đang đọc