ANH CONG TRÁCH TÔI SAO



Ông nội Tần Thạc thực chất là một ông lão thích cười, tóc bạc trắng, dung mạo rất đẹp lão, ắt hẳn lúc còn trẻ rất điển trai, mặc một bộ sườn xám lụa, không khác gì những bộ mà mấy ông già hay mặc để tập thể dục buổi sáng trong công viên.
Ông cụ không nhịn được cười nắm tay tôi: "Đứa nhỏ, đến đây, đây là quà sinh nhật của ta tặng con."
Chết tiệt! Tôi quên chuẩn bị quà cho ông nội rồi....Tần cầm thú lại không nhắc mình chuyện này!
Trong lúc tôi đang lưỡng lự thì ông dúi vào tay tôi một tập tài liệu bọc trong giấy kraft: "Nếu con có thể hiểu được tấm lòng của ta,  ta sẽ rất vui."
Nụ cười của ông còn trở nên rạng rỡ hơn khi thấy Kim Tiểu Hoa đáng yêu kế bên.
Cô bé rất ngại ngùng, ông lão bèn bế cô nhóc lên rồi nói: "Này, cháu bé dễ thương, sau này con có thể thường xuyên tới chơi với ta có được không?"
"Cháu rất thích ông nội!" và cả Tần Thạc ca ca nữa.
Khi lão ba trở về, tôi nhất định phải trả nhóc này về nhà liền!
Khi tôi mở gói tài liệu đó ra, là một tờ giấy chứng nhận bất động sản.

Tần Thạc chỉ vào căn biệt thự lớn trên đỉnh đồi bên cạnh: "Đó là quà chúc mừng và cũng là quà sinh nhật ông nội tặng em.

Sau này chúng ta sống ở đó tiện thể gần chỗ ông nội, lúc rảnh rỗi có thể sang thăm ông."
Ông nội quả thực hào phóng!
Từ nay về sau, tôi chính là bá chủ của mấy ngọn núi này! Ha ha ha!!!
Trong sân, toàn những người ăn vận chóa mắt vừa trò chuyện vừa lần lượt thay phiên đến chúc mừng ông cụ.
Tần Thạc không muốn mời nhiều người, nhưng để tạo uy danh và bịt miệng những kẻ nói xấu sau lưng, nên đành phải cho họ thấy chúng tôi mới là một gia đình.
Tôi tỏ ra kiêu ngạo, mặt không cười không thèm để ý tới những người đó, nhưng thật ra lại rất cảm động vì tấm lòng ông nội dành cho tôi.
Sau bữa tối, Tần Thạc thần bí kéo tôi vào phòng, chỉ vào bể cá lớn trên mặt đất, "Nhìn xem, đây là quà sinh nhật tôi tặng em!"
Tôi ngồi xổm xuống, khó khăn chỉ vào hai con cá nhỏ xíu trong bể: "Tại sao anh lại tặng cá?"
Tần Thạc tỏ vẻ thực tự hào nói: "Haha, thì không phải em chính là cá vàng nhỏ sao?"
Kim Vũ, cá vàng?
Tần Thạc chỉ vào bể cá, cao hứng nói với tôi: "Thấy chưa, con lớn là tôi, con nhỏ là em.

Cho dù sau này chúng ta có chết cũng sẽ cùng nhau chết trong cái bể này."
Chết trong bể cá........
Dù là vậy thì hẳn nên mua một con ngao Tây Tạng và một con cá vàng mới đúng......
"Cá gì vậy, thật xấu xí."
Tôi định đá cái bể cá qua một bên, nhưng Tần Thạc vội vàng ngăn lại: "Lão tổ tông a, đừng đá, hai con cá này rất đắt đó."
Tôi nghi ngờ liếc anh ta một cái.

"......Đây là cá vàng có đầu màu đỏ tím, quý tộc trong đám cá vàng, em xem cái đầu to này giống búp bê biết bao."
"Vất vả lắm mới mua được hai con thuần chủng này, cũng phải tốn hơn 80 vạn, nhưng thật tốt."
Chết tiệt......Đắt vậy sao!
Con cẩu chết tiệt này......nếu có tiền thì đi mua thêm gel bôi trơn không được sao!
"Để thế này lỡ chết thì sao?"
Tần Thạc ôm tôi nằm xuống giường, vừa hôn vừa nói: "Chết thì tôi sẽ mua...."
"Hỗn đản, ưm....!"
Đã một thời gian không làm, lần trước không dùng bao, lần này.....
"Anh vẫn luôn đem theo bao cao su và gel bôi trơn bên người?"
"Ừ, đeo bao em sẽ đỡ khó chịu hơn, em không thích sao?"
"Anh quả thật là áo bông nhỏ tri kỷ của tôi.

Không, là áo bông bự, bự như áo bông quân đội mới đúng...."
Nhìn thân hình to lớn của Tần Thạc phủ xuống, tôi ngập ngừng nói: "Thiên, Thiên Vương cái địa hổ?"
Tần Thạc sững sờ đáp: "- Bảo tháp trấn hà yêu?" [1]
Thật ngạc nhiên a, thế mà anh ta lại đáp được.
"...Được rồi, anh vượt qua bài kiểm tra."
"Tuyệt.


Em làm tôi sắp héo tới nơi...."
"Không sao, cứ để nó héo càng tốt....."
"Bảo bối, ngay khi tôi nhìn thấy em, nó sẽ dựng đứng liền, không bao giờ biết héo là gì!"
Ngay sau đó.....
"Bảo bối, đến, đổi tư thế đi, lần này cho em ở trên."
Tôi lau mồ hôi trên trán: "Đừng....thật sự quá mệt...."
Tần Thạc quyết tâm đòi đổi tư thế, "Không mệt, không mệt, em không cần vất vả, cứ để tôi....nhanh nào, ngoan."
Tôi miễn cưỡng bị chuyển sang tư thế cưỡi ngựa.
Từ từ ngồi xuống, a....rõ ràng là tư thế này vào sâu hơn bình thường mà, tôi không khỏi bật ra tiếng rên rỉ thoải mái, "Ưm.....thật thô ~."
"Tiểu tao hóa..." Không biết Tần Thạc học đâu ra cái thói dâm ngôn trên giường nữa....
Tôi còn chưa kịp chuẩn bị, Tần Thạc đã bắt đầu ưỡn thắt lưng, cơ bụng săn chắc, cơ hông hướng lên trên dập liên hồi, tôi cảm thấy choáng váng như máu không kịp bơm lên não, sướng đến không nói được lời nào.

Chất lỏng trong suốt chảy ra càng làm thông thuận khiến động tác của Tần Thạc càng lúc càng nhanh.
Bây giờ trong đầu tôi chỉ còn lại âm thanh va chạm của cơ thể lẫn tiếng nhóp nhép dâm đãng từ bộ vị kết hợp của cả hai.
Đêm còn dài.......


Bình luận

Truyện đang đọc