[ANSATSU KYOUSITSU] THIÊN THÊ TRUY ĐUỔI

Hắc ám.

Xuyên qua những cái đó lùm cây, chân trời phía sau những ngọn cây một màu đen tối. Le lói ánh sáng, chính là ánh trăng chiếu xuống dưới mặt đất.

Bên cạnh khe suối là Terasaka, dưới chân cậu ta dẫm một cái thùng. Bên trong thùng nước đổ ra, cùng nước dưới khe hòa làm một.

Mặc kệ thế giới bị nguy hiểm, ám sát gì đó cậu ta đách quan tâm. Chia tay cái tình thế như thế này thôi. Không cần gì hết, sống vui vẻ qua ngày là được rồi.

Trên bầu trời hắc ám, vầng trăng lưỡi liềm phát ra ánh sáng nhu hòa.

"Phiền cậu thật." hắn vỗ tay bôm bốp, "Đập nát cái hồ, thuốc xịt ruồi, và cả đổ thứ này vào hồ. Nhờ cậu mà mọi việc trở nên hiệu quả."

Hắn ta đưa ra một sắp thật dày tiền giấy, "Phần thưởng lần này là 10 vạn. Công việc sắp tới cũng phải nhờ cậu nhé."

Một cuộc giao dịch, đã diễn ra, ở ngay tại hồ bơi này. "Bạn học mới hụt" và cậu ta người giám sát, cùng Terasaka là một ruột.

Terasaka cảm thấy, chỉ có ở cùng bọn họ, cậu ta mới cảm thấy thoải mái.

"Còn cái kia Simizu tính sao? Hình như cậu ta biết gì đó." Terasaka đột nhiên nhớ lại những lời cô ta nói lúc chiều. Cảm thấy có gì đó không ổn.

"Hahaha, hoàn toàn không cần lo lắng." Shiro haha cười. Hắn ta còn chưa thảm tới mức phải đặt một đứa nhóc vào mắt.

Trừ cái thằng nhóc chó điên hôm trước.

"Nói gì thì nói, con bạch tuột đó cảnh giác rất cao. Nếu bọn ta manh động, hắn sẽ đánh hơi ra điều bất thường."

"Nên đành trông cậy vào cậu, giúp Itona tạo nên một sân khấu để cậu ấy phô diễn tài năng của chính mình."

Terasaka khuôn mặt là nụ cười tự tin. Trong ánh mắt là ánh sáng lóa mắt.

Hirobe Itona, chỉ có tên này mới có thể đe dọa được con bạch tuột kia.

"Mắt và mái tóc... hình như có chút thay đổi." Terasaka xem trên đầu có ba chỏm đen Itona, bước chân lùi về sau.

"Chuẩn đấy Terasaka." Shiro đáp tay lên vai Itona, "Quan sát tốt lắm."

"Tóc của Itona đã thay đổi, cũng có thể hiểu là xúc tu của Itona đã biến đổi theo mái tóc."

Itona đôi mắt thờ thẫn, giống như một con rối gỗ. Nhúm tóc của cậu ta duỗi thẳng ra, xuất hiện sắc nhọn.

"Sau một khóa huấn luyện đặc biệt rút kinh nghiệm từ lần trước, ta đã lập ra một kế hoạch vô cùng tỉ mỉ đảm bảo sức mạnh sẽ hơn bội lần trước."

Terasaka trầm mặc.

"Terasaka Ryoma... tôi hiểu cảm giác của cậu." Đằng sau mặt nạ, đôi mắt đó không ai nhìn thấy là cái gì biểu cảm, "Vì con bạch tuột đó mà cậu bị cả lớp cô lập. Thế nên tôi mới tìm cậu giúp đỡ."

"Cậu yên tâm đi, chỉ cần chúng ta tiến hành theo kế hoạch. Nhất định chúng ta sẽ lấy mạng con bạch tuột đó. Hiển nhiên lúc đó lớp E sẽ trở lại như cũ thôi."

"Ngoài ra cậu còn có nhiều tiền để tiêu xài. Lợi cả đôi đường phải không?"

Mặc dù cậu ta không nói, nhưng vẻ mặt đó chính là cam chịu.

Đột nhiên Itona lao đến trước mặt, làm cậu ta hết hồn một chút, "Làm, làm gì vậy?"

Itona con mắt trừng lớn, không có tí cảm xúc nào. Giống y như một cái cỗ máy, "Ngươi còn thua xa với tên tóc đỏ."

Itona vạch một bên tròng mắt Terasaka, nhìn trân trân. Giọng điệu ghét bỏ nhưng trong đôi mắt vẫn không có tí cảm xúc nào, "Tuy bề ngoài nhìn ngươi có vẻ mạnh hơn. Biết tại sao không?"

"Vì trong mắt ngươi không có sự thận trọng. Không ý chí, không thủ đoạn, không nhiệt huyết."

Một con trâu ung dung gặm cỏ, thì không thể nào chống lại một con thú khát máu.

Itona xoay người đi, chỉ bỏ lại một câu, "Sự thận trọng, đó chính là yếu tố cần thiết."

"Mày nói cái gì đấy hả!?" Terasaka trừng trắng mắt, "Vẫn khốn nạn như ngày nào, não biến thành xúc tu hết rồi hả!?"

Shiro ở đằng sau ngượng ngùng gãi đầu, vội lên tiếng, "Xin lỗi, xin lỗi. Quả thật là tôi dạy nó chưa tới nơi tới chốn."

Shiro cùng cậu ta bắt tay, "Bỏ qua nhé... dù gì bây giờ vẫn còn hợp tác với nhau mà."

"Nếu như lớp E đã quen với một Terasaka lạnh nhạt với tập thể như thế... thì dù cậu có làm gì khả nghi thì cũng không ai phát hiện đâu." Shiro ở bên tai cậu ta lải nhải, "Cậu chỉ cần tuân theo kế hoạch của chúng tôi là được."

"Hôm sau khi tan học, thắng bại sẽ rõ."

Hình ảnh chuyển phát, tên Shiro đưa cho Terasaka một khẩu súng, cùng cậu ta nói gì đó.

Nicky ấn tắt đi màn hình, chống cằm xem ngồi ở ghế bên cạnh Akaori, "Như thế nào White-san? Cậu có kế hoạch gì sao?"

Nicky không rõ ràng lắm cô ấy vì sao đột nhiên lại đập vỡ chai thuốc xịt, rõ ràng là đã bắt được nhược điểm của đối phương. 

Akaori khoanh tay tựa vào ghế dựa, tay vắt chéo để lên đầu gối.

"Chúng ta muốn chuyên nghiệp."

Nicky: ... ?

Nicky nghe Akaori đột nhiên rặn ra một câu chẳng liên quan gì, sắc mặt người da đen chấm hỏi.

Akaori cọ một cái đứng dậy, rời khỏi Nicky căn phòng.

Nicky vừa quay đầu, đột nhiên cánh cửa lần nữa mở ra. Cái kia vừa đi Akaori lại thò đầu vào đối với cậu ta nhìn chằm chằm.

Nicky: ...

Nhìn quỷ đâu.

"Có chuyện gì?" Nicky hồi lâu mới nghẹn ra một câu.

Akaori vân vê cằm, "Lâu lắm mới nghe cậu gọi bí danh của tôi."

Nicky kỳ quặc, "Chỉ như vậy?"

Nicky có cảm giác hình như cô ấy rảnh rỗi sinh nông nỗi, một vài chuyện nhỏ nhặt như thế cũng để ý nữa.

"Tôi đói bụng." Akaori vô tình mà tát cậu ta một cái thật mạnh.

Nicky: ...

Mẹ nó mục đích là làm tôi đi nấu cơm chứ gì?

Rốt cuộc cô có phải hay không người!? Nửa đêm đói bụng.

Akaori mặc kệ cậu ta điên cuồng đóng lại cửa. Có việc mới cần, rảnh đâu để ý cậu ta nói cái gì. Cô không rảnh!

---

Sắp tới muốn đổi lịch đăng nga. Còn có chúc mừng 10k lượt xem. Cảm ơn các bạn đã theo dõi!

Akaori: Cảm ơn mọi người, sắp tới muốn đánh nhau. 

Nicky: Cảm ơn mọi người. 1k đề cử có phiên...

Akaori tay vung, Nicky chưa dứt lời liền bị ăn đánh. Chạy nhanh ngậm lại miệng.

Quỳ Tím: ha ha ha ...




Bình luận

Truyện đang đọc