Mấy ngày kế tiếp, Lâm Hiên chưa vội hành sự mà quyết định bất động thanh sắc quan sát vài ngày. Mặc dù Triệu Minh đã giới thiệu chi tiết nơi này song hắn muốn đích thân khảo nghiệm qua.
Mà trong mắt những kẻ ở đây những tu tiên giả tới xin làm quản sự thì đều là kẻ lười biếng, không chịu khắc khổ tu hành. Nếu hắn chăm chỉ tu hành hoặc quá quản chuyện thì há chẳng phải là khiến người hoài nghi sao?
Lâm Hiên quyết định dành một đoạn thời gian âm thầm đánh giá thuộc cấp, và biến hắn thành một vị quản sự lười biếng cùng cô tịch, thích ở trong phòng không muốn người khác quấy rầy.
Sau thời gian chừng một tuần thì thấy Triệu Minh quả thật không nói dối. Tạp vụ nơi Phế đan phòng này hết sức dễ dàng, chỉ vào ngày mùng một đầu các tuần trăng sẽ có một đồng tử ở Luyện Đan phòng đem phế đan tống đến đây. Khoảng thời gian dài còn lại thì ngay cả ngoại môn đệ tử cũng không thèm tới nơi này.
Nơi đây tựa hồ như là ngăn cách với bên ngoài song đối với Lâm Hiên thì rất thích hợp. Mà sự tình quản lý Phế Đan Phòng đúng là hỗn loạn như lời của Triệu Minh, nghe nói ngàn năm trước cũng có trương mục song bây giờ không biết đã thất lạc đi nơi nào.
Nói các khác Phế Đan phòng này tràn đầy phế đan tích tụ cả ngàn năm song lại chẳng rõ con số. Đối với Lâm Hiên đúng là bảo khố dùng không hết.
Đây đa phần đều là Tẩy Tủy Đan cùng đan dược Linh Động Kỳ. Song hiện tại hắn chưa cần nghĩ đến đan dược cao cấp làm gì.
Lại sau chừng nửa tuần trăng, đám đồng tử Phế đan phòng đều biết vị tiên sư mới này tham ngủ lười biếng ghét nhất là bị người khác quấy rầy.
Các đồng tử cũng phát hiện ngoài cư thất của tiên sư có thiết lập cấm chế song điều này thì rất bình thường, thậm chí có kẻ còn giải thích rằng vị quản sự đại nhân làm vậy là phòng ngừa có kẻ quấy rầy hắn ngủ. Vậy nên không có gã ngốc tử nào xui xẻo đi vào phạm vi mười bộ quanh cư thất của Lâm Hiên. Có tạp vụ gì cũng đều do Triệu Minh xử lý.
Thấy sự tình thuận lợi, Lâm Hiên mới bắt đầu kế hoạch tu hành. Hôm đồng tử tới giao phế đan, khi còn lại một mình trong Phế Đan Phòng, Lâm Hiên đã tiện tay thu vào một bình phế đan Tẩy Tủy Đan.
Đương nhiên do chưa thể ích cốc, hắn cũng đã chuẩn bị thức ăn là bánh bao, khô thịt là hai món thường ngày mà hắn khoái khẩu nhất.
Với khả năng điều động lam sắc tinh hải hiện tại, tốn mất hai ngày hắn đã đem một trăm viên phế đan tinh chế được ba mươi sáu viên hạ phẩm đan.
Có đan dược thì Lâm Hiên bắt đầu tu hành. Dựa theo cổ thư cùng với tâm đắc của hắn khi khi phục dụng loại đan dược này, mỗi ngày sáng chiều tối dùng ba lần, mỗi lần ba viên.
Dưới sự thôi động của dược lực cường đại, cộng thêm khắc khổ tu luyện nên dù không có linh căn mà tốc độ tu hành tiến triển cực nhanh. Nếu dùng hết Tẩy tủy đan thì Lâm Hiên lại đi lấy phế đan tinh chế mà dùng.
Thời gian như nước chảy, bất tri bất giác đã được nửa năm.
Lâm Hiên tại phế đan phòng cố gắng tu hành song không hoàn toàn tách biệt với bên ngoài. Cứ vài ngày hắn lại đi Trĩ Ưng Các một lần nghe Trúc Cơ Kỳ cao thủ truyền giáo về ghi lại để sau này tu tập.
Nửa năm trôi qua Lâm Hiên dùng phải đến cả ngàn viên hạ phẩm Tẩy Tủy Đan. Tu vị tiến triển thần tốc đến Linh động trung kỳ. So với đám đệ tử trong môn thì đã được xếp vào hạng khá. Tốc độ vô cùng hiếm thấy này chính là do Lâm Hiên rất rõ ràng, muốn có thu hoạch thì trước tiên phải trả giá bằng nỗ lực, thậm chí hắn luyện công còn điên cuồng hơn trước kia. Tuy vậy cũng không mấy khi hắn lộ diện trong môn để không gây chú ý.
Song lúc này Lâm Hiên đang gặp phải một nan đề là tác dụng của hạ phẩm Tẩy tủy đan bắt đầu giảm mạnh. Tu tiên đạo càng về sau càng cao thâm, theo mức độ tăng lên của pháp lực thì hạ phẩm Tẩy tủy đan đã dần không thể thỏa mãn.
Nếu theo lẽ thường thì có thể dựa vào số lượng lớn để bù đắp lại chất lượng song Tẩy tủy đan mỗi ngày dùng không nên quá chín viên.
Lâm Hiên trải qua suy tính thì bắt buộc phải một lần nữa đem hạ phẩm Tẩy tủy đan tái tinh chế lần thứ hai.
Khi trước Lâm Hiên đã từng tinh chế trung phẩm đan nhưng thất bại.
Song khác với trước, hiện tu vị của hắn đã là Linh động trung kỳ tầng thứ bốn. Thể tích lam sắc tinh hải, linh lực cùng thần thức lớn mạnh lên không ít. Sau khi hạ quyết định Lâm Hiên bắt đầu tiến hành thử nghiệm.
Đả tọa một lát, chờ tinh thần cùng pháp lực cùng với tinh hải trong đan điền khôi phục đến trạng thái tốt nhất. Hắn lấy ra một viên hạ phẩm Tẩy Tủy Đan nắm ở trong tay đồng thời đem thần thức phát ra. Hiện tại nếu dùng toàn lực thần thức của hắn có bao quát trong vòng mười thước, cơ hồ là một con kiến vi động hoặc một cái kim rơi cũng bị nắm giữ. Đây là một loại cảm ứng rất kỳ diệu.
Lâm Hiên bắt đầu điều động tinh hải trong đan điền, vô số quang điểm hội tụ thành một dải lam sắc mỹ lệ chạy dọc theo kinh mạch. Hiện tại sau khi tinh chế mấy ngàn viên phế đan, kỹ năng của hắn đã thành thục tinh xảo và từng bước được đề cao, kinh mạch cũng cường tráng hơn so với trước nên không còn cảm giác khó khăn. Nguồn truyện:
Truyện FULLRất nhanh quang điểm theo kinh mạch lên đến cổ tay phải, Lâm Hiên đem thần thức tập trung vào bên trong viên đan dược quan sát tinh hoa cùng tạp chất.
Lâm Hiên cẩn thận khống chế quang điểm chậm rãi tiến vào trong đan dược sau đó bắt đầu quá trình tinh chế. Nhưng so với phế đan thì tinh hoa cùng tạp chất trong hạ phẩm đan quấn vào nhau rất chặt. Trước kia chỉ cần một quang điểm thì bây giờ cần ít nhất là ba quang điểm mới đẩy được một điểm tạp chất. Hơn nữa quá trình tinh chế không thể bị ngắt đoạn giữa chừng. Nếu một lần không thành công thì đan dược sẽ hoàn toàn bị phế bỏ không thể tinh chế lại.
Bước đầu coi như thuận buồm xuôi gió, tuy đòi hỏi nhiều quang điểm nhưng lấy thể tích tinh hải hiện tại thì vẫn đủ dùng. Song khi quang điểm thôi động đẩy tạp chất đến lớp vỏ đan dược thì lại không ra ngoài được.
Tại sao như vậy?
Lâm Hiên vội đem thần thức quan sát thì thấy lúc này ở lớp vỏ đan tựa hồ là trạng thái chất dịch có tính kết dính cao hơn so với lớp vỏ phế đan là chất rắn.
Do đã có kinh nghiệm, hắn quyết định thử gia tăng tốc độ di chuyển của quang điểm nhằm đẩy mạnh tạp chất ra khỏi vỏ, song tốc độ phải nằm trong một khoảng nhất định, lớn quá thì đan dược sẽ bị vỡ mà quá thấp thì không gây được tác dụng.
Vẻ mặt ngưng trọng, trên trán lấm tấm mồ hôi. Lâm Hiên cẩn thận thao túng quang điểm, sau một hồi rốt cuộc đã đem đem một chút tạp chất đẩy ra ngoài.
Chừng một canh giờ sau.
"Hà!"Lúc này Lâm Hiên đang nằm trên giường, trang phục ướt sũng mồ hôi mà thần thái hết sức mệt mỏi. Quá trình tinh chế này so với tu luyện một ngày còn mệt hơn nhiều.
Bất quá khóe miệng hắn lại lộ ra một tia vui mừng mở lòng bàn tay phải, không ngờ bên trong có một viên đan dược tản ra hương thơm thấm động lòng người.
Trung phẩm Tẩy Tủy đan!
Tuy hắn chưa từng thấy qua song so với miêu tả trên đan thư thì từ màu sắc cùng vẻ bề ngoài đều giống như đúc. Đúng là trung phẩm đan hàng thật giá thật.
Nó có màu lam nhạt, hương thơm vượt xa so với hạ phẩm đan. Phải biết rằng tại Tu Tiên Giới luyện đan đòi hỏi kỹ xảo hạng nhất. Cho dù là hạ phẩm đan thì xác xuất thành công cũng chỉ có năm sáu thành. Luyện trung phẩm đan thì không đến hai thành nên chỉ có một số đại phái mới có khả năng luyện chế được. Phiêu Vân Cốc là tiểu môn phái, căn bản là không có thực lực luyện chế trung phẩm đan.
Theo lý thì một viên trung phẩm đan có thể đổi được mười viên hạ phẩm đan song trên thực tế không ai đi ngu ngốc làm điều này. Trung phẩm đan vốn rất ít chỉ mấy đại phái mới có, thường ban cho các đệ tử thiên tài phục dụng vào thời điểm trùng quan.
Bởi vậy có thể thấy được là trung phẩm đan quý giá cỡ nào! Đem nó đùa nghịch trong tay một chút, Lâm Hiên quyết định thử dược lực của nó.
Sau một hồi nghỉ ngơi, hắn rời giường rồi kéo bồ đoàn ngồi khoanh chân lên, đem linh đan màu lam nhạt nuốt vào. Rất nhanh một cỗ nhiệt lưu nồng hậu xuất hiện trong đan điền của hắn.
Khi dùng hạ phẩm Tẩy tủy đan thì nhiệt lưu sinh ra rất nóng, khiến người vô cùng khó chịu như ở trong lò thiêu vậy.
Còn nhiệt lưu này lại ấm áp khiến người vô cùng sảng khoái như tắm trong nước ấm vào mùa đông.
Mặc dù trên đan dược chú giải cũng có ghi lại một chút song việc tự thể nghiệm thật là khác biệt. Song đây không phải là lúc phân tâm, Lâm Hiên tập trung toàn bộ thần thức vào việc luyện hóa dược lực.
Hiện tại linh lực trong đan điền của hắn so với Linh động kỳ tầng thứ nhất thì số lượng hay là chất lượng đều cách một trời một vực.
Hiện tại linh lực đã to như que diêm hơn nữa là màu xanh khác với khi trước chỉ là màu trắng lấm tấm điểm xanh.
Rất nhanh linh lực hợp thành một dòng chảy vào trong kỳ kinh bát mạch rồi cùng dược lực tụ tại một chỗ, Hắn vận dụng công pháp luyện hóa đan dược nuôi dưỡng linh sau đó làm một vòng Đại chu thiên tuần hoàn.
Lúc Lâm Hiên thu công đứng lên thì đã là chính ngọ. Thời gian luyện hóa trung phẩm đan so với ba viên hạ phẩm dài hơn, đương nhiên hiệu quả sẽ rõ ràng hơn.
Sau khi dùng thần thức xem xét một chút, Lâm Hiên cảm giác linh lực trong cơ thể tăng trưởng rõ rệt, trung phẩm Tẩy Tủy đan quả thật có thể thỏa mãn yêu cầu tu luyện.
Song việc tinh chế trung phẩm đan không hề dễ dàng, vừa rồi chỉ là may mắn thành công. Tái tinh chế trung phẩm đan hao tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực mà xác xuất thành công thì thấp như vậy thì tốc độ tu hành sẽ giảm.
Lâm Hiên nằm ở trên giường, bắt đầu suy tư im lặng trong chốc lát. Song tin tưởng rằng chỉ cần không ngừng luyện tập, thì hiệu suất tinh chế trung phẩm đan ngày càng cao. Có dược hiệu thần kỳ của nó thì tốc độ tu hành có thể tiến triển cực nhanh.
Cốt truyện hình như 80% giống phàm nhân tu tiên