BÀN VỀ CHIẾN LƯỢC TIẾN CÔNG CỦA THIÊN TÀI


Edit + Beta: V
Túc Mạc vội lùi về sau theo bản năng, sau đó thả Phong Ưng ra.
Hoàn cảnh xung quanh càng thêm yên tĩnh, trong phạm vi tầm nhìn cũng không có người, thích khách đã hoàn toàn ẩn thân.

Ở khu vực tân thủ hiếm khi Túc Mạc nhìn thấy thích khách, hệ phái này thuộc Phong Đình Sơn, vũ khí là đoản kiếm song đao, công kích vật lý cao, đặc biệt là thiên phú của thích khách có ẩn thân, đây là thiên địch của các hệ phái pháp thuật.
"Anh ơi, anh đang bị đồ sát hả?" Quả Sơn Tra không nghe tiếng nên lập tức sốt ruột: "Mau trở về thành đi, bên ngoài thành Lạc Nhật rất nguy hiểm."
Túc Mạc: "Từ từ đã."
Ánh đao lóe lên, một đao chém trực diện.
Túc Mạc chờ giây phút này đã lâu, trong tích tắc ánh đao lóe lên cậu cho Phong Ưng chờ bên cạnh tung chiêu làm chậm diện rộng, thích khách trúng chiêu nhưng tốc độ di chuyển của đối phương vẫn bình thường.
Không xong! Túc Mạc dùng khinh công nhảy về sau, mạo hiểm tránh một đòn, kéo giãn khoảng cách mấy mét với thích khách.
Đó giờ thích khách là hệ phái công kích cao, tỷ lệ phòng ngự và né tránh thì không cao mấy, đứng gần Phong Ưng mà không dính làm chậm thì chỉ có một nguyên nhân.
Cấp của đối phương cao hơn cậu.
Thích khách không ngờ một chiêu của mình không giết được triệu hoán sư nên dứt khoát bỏ ẩn thân, tiến lên đánh cận chiến với đối phương.

Chỉ là hắn ta vừa đến gần thì triệu hoán sư lại triệu hoán hai con thú, hắn ta cười thầm một phen, nghĩ bụng tên triệu hoán sư cấp 58 này đúng là không sợ chết, khống chế không được hắn ta mà còn cố đánh tiếp.
Thích khách mặc kệ công kích của thú triệu hoán mà tiến lên phía trước, đang định tiếp cận triệu hoán sư thì đột nhiên trước mắt tối sầm, hắn ta bị thứ gì đó tát một cái.

Động tác thích khách chậm lại, nhìn kỹ hóa ra là một con thỏ.
"ĐM!" Thích khách mắng một tiếng, lao nhanh tới định một chiêu lấy mạng triệu hoán sư.
Kết quả chạy được một hồi hắn ta chợt phát hiện mình không thể đến gần đối phương.
Ngoại trừ con thỏ kia thì trong thời gian ngắn, triệu hoán sư đã thả ra rất nhiều thú triệu hoán lần lượt ngăn cản bước đi của hắn ta, chờ khi chém chết một con lại có một con khác lao đến, tốc độ triệu hoán này đúng là bi3n thái.

Rõ ràng hai bên kém nhau 12 cấp, lực công kích của triệu hoán sư thấp hơn hắn ta, sát thương của đối phương chỉ là gãi ngứa, nhưng sau mấy đợt sóng công kích này, vậy mà hắn ta bị rỉa còn nửa cây máu.
Còn triệu hoán sư bị hắn ta đánh lén nửa cây máu giờ vẫn đứng nơi xa sống nhăn răng.
Hắn ta đành phải lui về sau vài bước, lại tiến vào trạng thái ẩn thân.
Túc Mạc cầm Phù Vân Đăng đứng phía xa, thấy thích khách ẩn thân cũng không hoảng loạn mà nói chuyện phiếm với Quả Sơn Tra: "Tên này cùng một giuộc với Chúc Thiên à? Không đúng, tôi ẩn ID rồi, hay là bọn họ mở Thiên Nhãn?"
"Nào có cùng một giuộc gì, trước khi online anh không xem diễn đàn hở? Trò chơi này thay đổi rồi." Quả Sơn Tra truyền tống đến thành Lạc Nhật, vừa chạy như điên vừa giải thích cho Túc Mạc: "Ngày nhiệm vụ Túng Thiên Khải kết thúc, trò chơi lập tức bảo trì, cho ra đời hệ thống trận doanh."
"Hệ thống trận doanh?" Túc Mạc cảnh giác thích khách đang ẩn thân, hỏi: "Trước đó không có à?"
"Không có, đầu não chia ngẫu nhiên người chơi vào trận doanh Huyền Dương và U Minh, còn phân chia khu vực chiến tranh ở bản đồ cao cấp từ cấp 40 trở lên nữa." Quả Sơn Tra nói: "Giờ dã ngoại rất nguy hiểm, đánh chết người chơi ở trận doanh đối địch có thể nhận được điểm tích lũy, điểm tích lũy đó có thể đổi trang bị cao cấp, cho nên gần đây ở ngoài thành giết nhau điên cuồng! Đặc biệt là thích khách, đúng là mạnh một cách thái quá!"
Quả Sơn Tra: "Anh cố gắng trụ nha, em lập tức đến cứu anh liền!"
Túc Mạc nhìn trận doanh thì phát hiện mình ở trận doanh U Minh: "Đối phương là thích khách, cậu đừng tới đây chịu chết."
Quả Sơn Tra: "...!Anh, anh phải tin em có thể dẫn anh chạy trốn chứ."
Túc Mạc liếc nhìn bản đồ thu nhỏ: "Vậy à?"
Đúng lúc này, thích khách đang ẩn thân bắt lấy thời cơ, thấy Túc Mạc đứng im không nhúc nhích thì bèn đến gần bổ một chiêu.
Túc Mạc khó khăn lắm mới né được, sau vài chiêu cậu lại rỉa máu thích khách xuống một khúc.

Rõ ràng thích khách rất nóng vội, như con thiêu thân lao vào cậu.
Túc Mạc thấy máu của thích khách còn 15%, cậu đang nghĩ làm cách nào lấy mạng đối phương trong một chiêu.
Đột nhiên, trước mặt cậu xuất hiện một đường kiếm bổ xuống người thích khách, không tốn nhiều sức đã giết được đối phương.
Kiếm sĩ pháp thuật Ly Sơn Kiếm Phái thành công đánh chết thích khách, dừng trước mặt Túc Mạc: "Acc clone thì đừng có ở ngoài dã ngoại, đừng đưa điểm tích lũy cho trận doanh Huyền Dương."
Đột nhiên bị KS, Túc Mạc bình thản thu hồi Đăng Trượng: "Ờ."
Cậu vừa dứt lời thì thấy kiếm sĩ đang đứng cách xa 3 mét bị một luồng ánh sáng không biết từ đâu bắn trúng, lập tức biến thành thi thể nằm trước mặt cậu.
Quá trình này diễn ra rất nhanh, chỉ sau vài giây là nghẻo.
Túc Mạc im lặng một lát, nói: "Anh tặng một điểm rồi đấy."
Nhịp độ chiến đấu ở dã ngoại rất cao, kiếm sĩ gi3t chết thích khách, ngay sau đó lại bị kẻ địch giấu mặt gi3t chết.
Túc Mạc không dám khinh địch, cậu lui về sau đồng thời liên tục chú ý bản đồ thu nhỏ, phát hiện khoảng 20 mét đằng kia có một chấm đỏ.
Chấm đỏ kia vẫn không nhúc nhích, cậu cảm thấy không ổn, vừa dịch sang bên cạnh thì một mũi tên đột nhiên bắn sát chân cậu.
"Nguy hiểm thật." Túc Mạc sầm mặt lại, vừa nãy chỉ lệch 0.2 mét thôi, nói cách khác, dựa theo dự đoán ban đầu thì chắc hẳn cậu nằm trong tầm bắn của đối phương.
Hơn nữa tầm bắn của đối phương xa như vậy thì chỉ có thể là xạ thủ Phong Đình Sơn có tay dài nhất Thiên Hoàn.
Không ổn cho lắm...!Dựa trên tình hình hiện tại thì cậu cấp 58, ở ngoài thành Lạc Nhật chẳng khác gì một cái bánh bao thơm phức, người chơi của trận doanh Huyền Dương sẽ không bỏ qua cho cậu.

Gặp hệ phái xạ thủ thì lại càng khó, đối phương có ưu thế thả diều và quá nhiều cơ hội ra tay trước.
Túc Mạc đang lo lắng nên trốn hướng nào tương đối an toàn thì xạ thủ ở xa đột nhiên từ bỏ ưu thế khoảng cách, lập tức đến gần cậu.
Người nọ mặc bộ giáp tinh chế đặc biệt của Phong Đình Sơn, cây cung trong tay tỏa ra ánh sáng, đối phương đang đứng trên tảng đá cao nhìn xuống cậu.
Túc Mạc bất ngờ, thấy xạ thủ giương cung thì thầm nghĩ không ổn, xạ thủ có thể dùng một mũi tên trong tích tắc đoạt mạng kiếm sĩ thì chắc chắn công kích không tầm thường.
Nếu cấp bậc của cậu cao hơn một chút và trong trạng thái đầy máu thì có thể chơi tới với xạ thủ, nhưng bây giờ cậu cạn máu lại thêm cấp thấp, thậm chí kỹ năng còn chưa học hết, khoảng cách gần như vậy thì phạm vi của xạ thủ càng mở rộng.
3 giây, không đúng, gần như cậu không có chỗ trốn.
Lúc này, xạ thủ liếc nhìn Thỏ Linh Tâm ngay chân triệu hoán sư, tay nâng cung chợt khựng lại.
Đối phương không tấn công mà cứ đứng trên cao nhìn Túc Mạc.
"...?"
Túc Mạc ngẩn ra, nhân lúc này cậu kéo giãn khoảng cách, chạy một mạch không quay đầu lại về hướng thành Lạc Nhật.
Đối phương không ẩn ID, trước khi đi Túc Mạc nhìn thấy ID của xạ thủ – Trở Về Chân Ngã.
"Anh Chân, anh thanh trừng ở thành Lạc Nhật xong rồi hả?" Hai Lăm Ngàn nói trong kênh: "Tụi mình đổi bản đồ đi, hôm nay em muốn thăng cấp."
"Còn thiếu bao nhiêu bức nữa?"
"Thiếu tí điểm tích lũy." Hai Lăm Ngàn: "Chắc hai bức đó, đánh xong đến phó bản yêu ma là OK."
Hình như đối phương vừa online nên trông có vẻ luống cuống tay chân ở bản đồ dã ngoại.
Úc Trăn nhìn triệu hoán sư đã chạy xa, nói: "Chờ 5 phút nữa hẵng đi."
***
[Bạn đã tiến vào thành Lạc Nhật.]
Quá trình chạy trốn thuận lợi ngoài mong đợi, Túc Mạc về thành Lạc Nhật thì thấy Quả Sơn Tra đang chạy thở hổn hển.
Quả Sơn Tra nhìn thấy cậu thì sửng sốt: "Anh làm em sợ muốn chết, em cứ tưởng em sắp ra ngoài nhặt xác cho anh đấy."

Túc Mạc: "Đâu tới mức đó."
Cậu vừa nói chuyện với Quả Sơn Tra, vừa download thông báo cập nhật hệ thống mới.
Nằm viện mới mấy ngày mà trò chơi đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, giá trị kinh nghiệm để từ 70 lên cấp 80 đúng là khác một trời một vực so với ban đầu, cấp cao nhất hiện nay là 72, phần lớn người chơi vẫn dừng lại ở cấp 70, vả lại còn cập nhật một đống giai thoại và tài nguyên mới.
Ngoại trừ những thứ này ra thì biến hóa lớn nhất chắc là hệ thống trận doanh, mới đầu Thiên Hoàn không chia trận doanh, khu vực dã ngoại đều do các bang hội tranh đoạt, nhưng sau khi có hệ thống trận doanh thì khác hoàn toàn.
Đầu tiên, trận doanh được chia thành hai phe Huyền Dương và U Minh, nó dựa theo tình trạng của người chơi khi mở khóa Túng Thiên Khải mà tiến hành cưỡng chế phân chia.

Đa số các người chơi cùng đội, cùng bang hội và có độ thân mật cao sẽ được phân vào chung một trận doanh.

Còn một số ít sẽ căn cứ theo bảng xếp hạng môn phái, Thiên Hoàn sẽ dựa trên tình hình cấp bậc và thực lực của người chơi ở bảng xếp hạng mà phân chia sao cho cân bằng, có thể nói thế lực hai bên là ngang nhau.
Bên cạnh việc phân chia trận doanh, các nơi ở Thiên Hoàn cũng cập nhật đủ loại phó bản yêu ma.
Độ khó của phó bản yêu ma lớn hơn phó bản bình thường, vượt ải phó bản có thể nhận được điểm tích lũy.
Túc Mạc hiểu ra: "Chắc đây là phong ấn yêu ma, đầu não cũng thú vị thật."
Quả Sơn Tra thở dài nói: "Cái này vô lý quá, nhưng cũng may khu vực phân chia có hạn, chỉ cần không đi vào khu vực chiến tranh là được.

Ban đầu người chơi trung lập cũng bị phân chia trận doanh, nhưng họ có thể đến bia Thiên Hoàn xin lệnh trung lập, sau khi xin sẽ được bảo hộ không bị công kích.

Cơ mà xin lệnh trung lập cũng tương đương với việc từ bỏ các loại hình cạnh tranh có phần thưởng cao, còn nếu muốn hủy thì trừ phi tạo lại acc mới được."
"Có sự đánh đổi hết, nhận bảo hộ thì không thể nhận được phần thưởng giai thoại cao, không khác gì mấy so với ban đầu." Túc Mạc nhìn Quả Sơn Tra: "Cậu bên U Minh à?"
"Sao em thấy anh hy vọng em ở Huyền Dương quá vậy?" Quả Sơn Tra nói: "Bốn người tụi mình đều bên U Minh, có thể do lúc trước khi phán định tụi mình đang ở chung đội.

Giờ chuyện thảm nhất là tụi mình là một đám người chơi cấp thấp, độ khó của phó bản yêu ma quá lớn, nhóm mình ra dã ngoại giống như cục thịt di động ai ai cũng muốn đuổi giết, chỉ có thể đánh phó bản bình thường bên trong khu vực an toàn để thăng cấp mà thôi."
Lần phân chia khu vực này, về cơ bản là điều chỉnh mới quy mô bang hội trong trò chơi, trở mặt thành thù, cắn xé lẫn nhau, giết người hại mình đều có cả.

Tóm lại, toàn bộ trò chơi không những không mất đi người chơi vì làn sóng thay đổi này mà ngược lại còn khơi dậy, khiến các người chơi cùng chung kẻ địch đối phó với đầu não.
Nhóm người Chúc Thiên kia cũng thế, bang hội bọn họ bị phân sang Huyền Dương, cùng ngày phân trận doanh thì bị người ngoài dã ngoại đánh lén, tổn thất nặng nề.
Quả Sơn Tra: "Anh ơi, giờ anh định làm gì? Đánh phó bản thăng cấp à? Anh có thiếu buff cố định không!"
"Không phải cậu có acc chính hả?" Túc Mạc nhìn bảng xếp hạng, thấy tên người chơi đứng đầu thì chợt khựng lại.
Bởi vì người chơi đứng đầu kia tên là "Trở Về Chân Ngã", cùng tên với xạ thủ mà cậu vừa gặp khi nãy.
Quả Sơn Tra: "Acc chính của em chỉ để làm thủ công thôi, chẳng phải lần này mình vượt ải Cảnh Biển Sương sao? Em nhận được một kỹ năng không tồi, định đưa Số 14 rồi xem acc này như acc chính luôn.

Anh dắt em theo đi, cả người em mặc toàn đồ may mắn, giá trị may mắn bình quân của anh lại cao, tụi mình cùng đánh có thể lụm tài nguyên làm giàu đó."
"Đừng vội." Túc Mạc tắt giao diện cá nhân: "Tôi về điểm dừng chân môn phái học kỹ năng cái đã."
Cậu lại tiếp: "Cậu nói acc chính của cậu làm thủ công à? Thủ công có thể kiếm tiền không?"
"Hên xui, nếu có thể nổ ra trị số cao thì không thành vấn đề." Quả Sơn Tra sực nhớ ra gì đó: "Có phải anh định làm vũ khí hay không, em đưa anh một cái, kho hàng của em nhiều Đăng Trượng lắm! Có của triệu hoán sư đó!"

Túc Mạc khẽ cười: "Hào phóng dữ vậy?"
Quả Sơn Tra cũng không giấu diếm: "Cái này gọi là đầu tư trước, đi theo anh có thịt ăn."
Túc Mạc: "Cậu không cần đưa tôi Đăng Trượng, cậu nói cho tôi biết học thế nào là được."
Thành chính như thành Lạc Nhật đều có điểm truyền tống môn phái, Túc Mạc đến đó học kỹ năng, sau đó theo Quả Sơn Tra đến khu vực nghề nghiệp ở thành chính.

Nghề nghiệp ở Thiên Hoàn chủ yếu chia làm hai loại, một là thầy thuốc, hai là thợ rèn.
Thầy thuốc thì điều chế thuốc, hồi máu, hồi mana, hồi thể lực, có thể làm ra phù hồi sinh nữa.
Thợ rèn thì làm trang bị, có thể chế tạo vũ khí, cũng có thể chế tạo giáp mềm, giáp tinh chế.
"Chỉ có hai loại này thôi à?" Túc Mạc nhìn xung quanh, phát hiện đều là NPC có liên quan đến hai nghề nghiệp này.

Sau đó, cậu nhìn thấy bên kia có một hẻm nhỏ, trước cửa là một thầy bói đang ngồi.
"Hai nghề này đều có thể kiếm được tiền, ngưỡng cửa của nghề thầy thuốc thì thấp hơn, còn thợ rèn thì cần phải đầu tư nhiều lúc mới vào học, nhưng chủ yếu là anh có thể làm được đồ nổ trị số cao hay không.

Nghề nghiệp cũng cần may mắn, nó có liên quan đến tinh thần lực, trong quá trình chế tạo yêu cầu độ tập trung cao..." Quả Sơn Tra sực nhớ: "À phải, còn một nghề mới cập nhật nữa."
Túc Mạc nghe vậy thì ghé mắt sang: "Mới cập nhật?"
"Đúng vậy, nghề này tên là chiêm tinh gia, sau khi mở cấp 80 mới xuất hiện." Quả Sơn Tra chu môi: "Anh nhìn kìa, là NPC đoán mệnh ở phía trước đó.

Nhưng tụi mình đừng có nghĩ về nghề này, nó là nghề nghiệp đặc thù, chỉ có người chơi trải qua giai thoại có liên quan đến chiêm tinh gia thì mới được người dẫn đường chiêm tinh gia ưu ái, sau đó dẫn vào cửa."
Vốn dĩ giai thoại rất khó gặp được, lại còn phải là giai thoại chiêm tinh gia, điều kiện này đã loại phần lớn người chơi.
Chiêm tinh gia?
Túc Mạc: "Nghề này làm gì? Bói toán hay xem tinh tượng?"
"Cũng không khác mấy, chỉ có mấy trăm người trong diễn đàn mới học được nghề này thôi." Quả Sơn Tra giải thích: "Chẳng phải lúc tụi mình đi khám phá hang động anh Hành có lấy một quyển trục chiếu sáng ra sao? Đó chính là đạo cụ mà chiêm tinh gia làm.

Theo giải thích từ nhà sản xuất thì nghề chiêm tinh gia này xem tinh tượng và ngộ đạo, cơ mà thực chất là tạo ra đạo cụ kiếm tiền, có công thức sẵn, cũng có công thức người chơi tự thiết kế."
Túc Mạc bất ngờ: "Kiếm tiền hả?"
"Chắc chắn rồi! Lợi nhuận kết xù đó anh!" Nói đến tiền là Quả Sơn Tra lại kích động: "Ban đầu quyển trục chiếu sáng là vật phẩm nhận được từ NPC nhiệm vụ, sau cập nhật thì nó trở thành một trong những đạo cụ mà chiêm tinh gia chế tạo, con đường sản xuất hiếm, giá cả đôn lên mấy lần, em đầu cơ trục lợi mà còn lời mấy ngàn vàng, biết trước em nên trữ hàng nhiều một tí."
Túc Mạc đảo mắt, đi đến vị trí của thầy bói: "Vậy thì đi xem thử."
Quả Sơn Tra vội chạy theo, vừa đi vừa nói: "Anh à, tiền không có dễ kiếm vậy đâu, cánh cửa của chiêm tinh gia cũng không dễ vào như thế, hơn nãy NPC này hung dữ lắm, chọc ông ta tức giận thì giá trị may mắn sẽ giảm vài điểm đó..."
Vừa mới đến gần, thầy bói mặc áo bào xám lập tức ngẩng đầu lên, dây cột tóc trên đầu tung bay theo gió, đôi mắt sắc bén dừng trên người Túc Mạc.

Quả Sơn Tra hơi sợ nên lui ra sau vài bước: "Anh xem kìa..."
Thầy bói: "Chàng trai trẻ, tới học nghề à?"
Túc Mạc thản nhiên đáp: "Ừ, ở đây có học được không?"
"Đương nhiên rồi, nhưng mà..." Thầy bói vuốt bộ râu dài, ông ta đánh giá cậu một phen rồi hơi bất ngờ, lại hỏi: "Cậu quen Bạch Chỉ hả?"
Túc Mạc ngẩn ra: "Đã từng gặp qua."
Bạch Chỉ là NPC giai thoại mà cậu gặp được ở thôn Tân Thủ, kỹ năng Cung điện Vạn Tượng cũng là Bạch Chỉ cho.
Quả Sơn Tra nhỏ giọng lầm bầm: "Gì vậy ta, Bạch Chỉ là ai? Đây là ám hiệu giữa hai người à."
Thầy bói vung tay áo, chắp tay nói: "Trên người cậu có dấu ấn của Bạch Chỉ, đi thôi, tôi mang cậu vào."
Túc Mạc cũng không ngạc nhiên, cậu cất bước đi theo.
Quả Sơn Tra nghe vậy thì ngỡ ngàng: "Ấy từ từ..."
Cậu ta vừa đi được hai bước thì bị một luồng gió đẩy ra rất xa, chớp mắt Túc Mạc và thầy bói đều biến mất.

"..."
ĐM! Vậy là vào rồi sao?
***
Thầy bói dẫn đường đi vào hành lang dài làm nhiệm vụ nhập môn, thật ra đây là hướng dẫn cho nhiệm vụ mở đầu, nói một cách đơn giản ngọn nguồn của nghề chiêm tinh gia này có vai trò chủ yếu là bói toán, bấm đốt tính xem số mệnh hôm nay thế nào, lấy hung – cát luận bàn số mệnh, còn thứ yếu mới là chế tạo đạo cụ.
Túc Mạc đã hiểu, nghề tay phải là bói toán, nghề tay trái là kiếm tiền.
Sau khi làm xong nhiệm vụ mở đầu, cậu đi qua hành lang dài tiến vào một nơi đặt thước trắc tinh, lấy bối cảnh là thế giới kỳ ảo, bản đồ số mệnh to lớn đang sừng sững ở nơi cao.
Một cô bé mang mũ trùm đi đến trước mặt Túc Mạc, giọng nói non nớt hỏi: "Momo, cậu xác nhận muốn bước vào cánh cửa chiêm tinh của bọn tôi sao?"
Túc Mạc: "Tôi xác nhận."
Thước trắc tinh chợt lóe lên, một bản đồ số mệnh rơi xuống và ngừng trước mặt Túc Mạc.
[Chúc mừng người chơi Momo trở thành chiêm tinh gia, nhận được đạo cụ nhập môn chiêm tinh gia "Bản đồ số mệnh bói toán x 1", "Bàn chiêm tinh sơ cấp x 1", "Bàn chiêm tinh trung cấp x 2".]
Quả Sơn Tra hỏi trong kênh: "Anh làm nhiệm vụ chưa? Anh, anh đợi tí em xem hướng dẫn, anh dựa theo hướng dẫn làm không sai đâu..."
"Không cần." Túc Mạc đáp, cậu nhìn đạo cụ trong hành lý.
Bản đồ số mệnh bói toán được dùng để bói toán, nó giống với Cung điện Vạn Tượng, 24 giờ bói một lần, chỉ là Cung điện Vạn Tượng có thể nhận được kỹ năng, còn bản đồ số mệnh chỉ có thể tính số mệnh.

Cậu đặt cái này sang một bên, click mở Bàn chiêm tinh sơ cấp, trước mặt hiện ra một bàn làm việc giống như la bàn, kho tài nguyên đặt bên cạnh.
Cậu nhìn một hồi, thật ra cũng không khó hiểu lắm.
Bàn chiêm tinh là bàn làm việc, là đạo cụ dùng một lần.
Trong đó có hai công năng, một là công năng chế tạo, có thể chế tạo theo công thức, còn một cái là công năng sáng tạo.

Công năng này yêu cầu người chơi chọn tài nguyên từ kho do bàn chiêm tinh cung cấp để tiến hành sáng tạo hợp thành, khi hợp thành cần đáp ứng các đặc tính và kỹ năng được cân bằng trong trò chơi, nếu không sẽ hợp thành thất bại.
Công năng chế tạo rất đơn giản, chỉ cần bỏ tài nguyên theo công thức vào là hợp thành được, nhưng có tỷ lệ thất bại.
Công năng sáng tạo thì khó hơn, Túc Mạc làm hỏng hai bàn chiêm tinh mới hiểu được hệ thống tài nguyên này, thật ra là lợi dụng đặc tính của tài nguyên để viết công thức, công thức cần phải phù hợp với quy tắc của Thiên Hoàn, công thức được lập ra sẽ trở thành công thức đạo cụ duy nhất và được lưu trữ trong kho.

Chiêm tinh gia có thể chế tạo đạo cụ để buôn bán, cũng có thể tạo ra công thức để buôn bán.
Túc Mạc hiểu một cách đơn giản, thật ra thứ này khá giống với lập trình máy tính quang tử, chỉ là công thức được thay thế bằng công thức tài nguyên, từa tựa bình mới rượu cũ.
Thử vài lần thì chắc là không khó làm lắm.
"Em tìm hướng dẫn chơi chiêm tinh gia cho anh, cách làm cụ thể thì em không hiểu, nghe nói kho tài nguyên kia rất phiền" Quả Sơn Tra lải nhải, vừa nói vừa gửi cho Túc Mạc: "Anh nhìn xem...!Ơ anh ra ngoài rồi à?"
Quả Sơn Tra chưa dứt lời thì thấy Túc Mạc được truyền tống ra.
"Có một nhiệm vụ mở màn thôi, tốn vài phút." Túc Mạc nhìn bàn chiêm tinh còn lại trong hành lý, hỏi: "bàn chiêm tinh có bán được không?"
"Đương nhiên là được rồi, bên kia có NPC mua đấy, Bàn chiêm tinh sơ cấp 3 vàng một cái." Quả Sơn Tra nói: "Nhưng cái nghề chế tạo đồ vật này thử thách tinh thần lực đó, tinh thần lực của em là cấp A, mỗi ngày làm được nhiều nhất là ba vũ khí cao cấp, làm nhiều hơn sẽ bị đau đầu.

Công thức chế tạo vũ khí bình thường thì có thể làm nhiều hơn chút, nhưng cái đó không kiếm được bao nhiêu.

Nghe nói chiêm tinh gia càng hao tinh thần lực hơn..."
"Anh ơi, tụi mình bàn chuyện làm ăn nhé?" Quả Sơn Tra cười hì hì, đã sớm có tính toán: "Anh làm quyển trục chiếu sáng được không? Tụi mình có thể chia ba bảy, à hay là hai tám cũng không thành vấn đề...!Cái này có thể làm thỏa thuận buôn bán, doanh thu bao nhiêu là biết hết."
Đụng đến làm ăn, Quả Sơn Tra nói rất nhiều, từ thỏa thuận buôn bán đến con đường tiêu thụ, nói từ Tây sang Đông, chỉ thiếu cái là đẩy mình ra bán thôi.
Quả Sơn Tra thổi phồng quá mức, Túc Mạc đứng bên cạnh, yên lặng xem các đặc tính và quy tắc của tài nguyên trong kho.
Chờ đến khi Quả Sơn Tra nói khô nước miếng, hỏi ý kiến anh thế nào thì Túc Mạc mới chậm rãi trả lời.
"Quyển trục chiếu sáng làm được, nhưng số lượng chiêm tinh gia càng nhiều thì giá cả của nó sẽ càng rẻ, không thể làm lâu dài được." Túc Mạc nhìn kho tài nguyên trên bàn chiêm tinh, trong đầu hình thành vài công thức cơ bản, cậu tính toán trong lòng: "Cậu cảm thấy làm một đạo cụ đánh dấu thích khách để phản ẩn thì thế nào?"


Bình luận

Truyện đang đọc