BÁNH NHÂN TRỨNG ĂN THẬT LÀ NGON

21

Học kỳ mới, xe đẩy bánh trứng cũ.

Một vị tân sinh viên năm nhất nghe nói anh trai làm bánh nhân trứng ở Cổng Tây A rất đẹp trai,ngo ngoe rục rịch, sau khi tan học liền đi thẳng đến quầy bánh trứng.

Cô bé lấy hết dũng khí: “Xin hỏi soái ca có thể xin thông tin liên lạc không?”

Anh trai bánh trứng: “Không có, bây giờ tôi không làm giao hàng.”

“Không phải… Tôi muốn có thông tin liên lạc cho một soái ca”

Tiểu cô nương nói như vậy, anh trai bánh trứng cũng hiểu, đang muốn khéo léo từ chối, một thân ảnh dẫn đầu đứng trước xe đẩy bánh trứng —— “Thật ngại quá, anh ấy có bạn trai rồi.” Anh trai mì lạnh nướng.

“À à, thật xin lỗi vì đã quấy rầy.”

Tiểu cô nương đỏ mặt, lòng bàn chân sống động chạy đi.

Anh trai bánh trứng cũng rất đắc ý: “Không ngờ em còn rất được hoan nghênh.”

(Hai bạn trẻ đã thổ lộ rồi nên mình đổi xưng hô cho thân mật hơn nhá)

Anh trai mì lạnh nướng không tiếp lời, tựa hồ là không muốn đàm luận đề tài này, mà là xắn tay áo chuẩn bị cùng anh trai bánh trứng thu dọn đồ đạc.

“Đừng nghĩ nữa, người ta coi trọng còn có thể kém sao?” Anh trai mì lạnh nướng thấy anh trai bánh trứng cười ngây ngô, ngón tay gõ vào tấm sắt, “Mau thu dọn đồ đạc về nhà ăn cơm.

“A, tốt quá,”

Hai người thu thập đồ đạc, cùng nhau ngồi trên xe đẩy bánh trứng nhỏ chạy trên đường lớn, hoàng hôn giống như lòng đỏ trứng gà sống bị phá vỡ, lòng đỏ trứng màu cam chảy ra, nhuộm đỏ nửa chân trời.

Chẳng bao lâu, một cửa sổ khác được thắp sáng với ánh sáng ấm áp.

[ TOÀN VĂN HOÀN ]

Bình luận

Truyện đang đọc