BÊN EM THÁNG ĐỔI NĂM DỜI

Editor: Lemon

Sau khi lên máy bay, Thẩm Mộ Xuy nhìn địa chỉ đích đến cuối cùng, nghiêng đầu nhìn Du Tùy.

“Chỗ này——là anh xin hả?”

Du Tùy sờ sờ đầu cô: “Không phải em nói muốn trở lại nơi đó à?”

Hai mắt Thẩm Mộ Xuy sáng lên không nói chuyện.

Đúng là cô muốn trở lại, nhưng không nghĩ tới Du Tùy sẽ thay cô thực hiện nguyện vọng nhỏ này.

Lúc trước đạo diễn hỏi muốn đi đâu, Thẩm Mộ Xuy nói cổ trấn, Bối Nguyệt cũng nói cổ trấn, cho nên điểm đến đầu tiên là cổ trấn.

Nhưng cô cho rằng…… điểm đến thứ hai là bãi biển, điểm đến thứ ba sẽ là nơi chưa từng đi qua, không nghĩ tới điểm đến thứ ba cũng giống điểm đến thứ nhất, vẫn là cổ trấn.

“Em muốn trở lại nhìn xem.”

Cô nghiêng đầu nhìn Du Tùy: “Anh đi nói với đạo diễn phải không?”

Du Tùy lắc đầu: “Không tính, đạo diễn hỏi điểm đến thứ ba chúng ta muốn đi đâu, không đi bãi biển, điểm du lịch tương đối thoải mái một chút chính là cổ trấn, em cùng Bối Nguyệt đều chọn cổ trấn, tất nhiên là phải thỏa mãn hai nguời rồi.”

Anh dừng một chút, nhỏ giọng nói: “Nhưng mà cổ trấn này đúng là có nhắc qua một lần.”

Du Tùy qua hỏi điểm đến thứ ba là ở đâu, đạo diễn nói đi cổ trấn, nhưng hiện tại còn chưa quyết định được là cổ trấn nào.

Du Tùy nhìn mấy tên cổ trấn trên giấy, không chút nghĩ ngợi hỏi: “Đi Thanh Nguyệt cổ trấn thế nào.”

Đạo diễn lúc ấy sửng sốt, kinh ngạc nhìn anh.

Du Tùy mỉm cười: “Tôi chỉ đề nghị vậy thôi, nếu hỏi ý kiến tôi cùng Thẩm lão sư thì hai chúng tôi sẽ chọn nơi đó.”

Nghe Du Tùy nói xong, Thẩm Mộ Xuy kích động không thôi.

Cô ôm cánh tay Du Tùy làm nũng: “Hu hu em cảm động quá!! Lâu lắm rồi em chưa từng về đó.”

Cô tha thiết nhìn Du Tùy: “Cảm ơn Du Tùy ca ca.”

Du Tùy bật cười, sờ sờ đầu cô: “Anh cũng lâu rồi không đi.”

Hai người nhìn nhau.

Thanh Nguyệt cổ trấn cách chỗ này không xa, ngồi máy bay hai tiếng là đến.

Sau khi đến điểm đến thứ ba, phát sóng trực tiếp cũng được mở.

Fans đã sớm nghe được tin tức, biết điểm đến thứ ba vẫn là đi cổ trấn, lúc này nhìn thấy toàn cảnh Thanh Nguyệt cổ trấn vẫn không nhịn được kích động không thôi.

Thanh Nguyệt cổ trấn rất nổi tiếng, nơi này bốn mùa như xuân, phong cảnh tuyệt đẹp, rất thích hợp tới nghỉ dưỡng, càng quan trọng hơn là con người nơi này chất phác tốt bụng, cổ trấn phong cảnh tuyệt đẹp, thích hợp chụp ảnh.

Rất nhiều người lựa chọn địa điểm du lịch đầu tiên chính là Thanh Nguyệt cổ trấn, quán bar, hẻm nhỏ ở đây đều là làm người ta hướng tới cùng yêu thích.

Phòng phát sóng trực tiếp vừa mở, không chỉ là Dư Âm cùng Bối Nguyệt bọn họ phát hiện tâm trạng Thẩm Mộ Xuy tốt, các fans cũng phát hiện ra.

【 a a a tới rồi tới rồi!! Cặp đôi rải đường lại tới nữa rồi! 】

【 ô ô ô ô chị ấy đã tới, còn mang theo đường tới. 】

【 a a a a hôm nay tâm trạng Thẩm lão sư thoạt nhìn không tệ nha, miệng vẫn luôn cười kìa. 】

【cảm giác Thẩm lão sư đang rất vui vẻ, sao lại thế nhỉ. 】

【 a a a a tôi tới đây!! 】

Dư Âm quay đầu nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Thẩm lão sư, hôm nay tâm trạng em không tệ nha.”

Thẩm Mộ Xuy nghe vậy cười tủm tỉm nói: “Đúng vậy, tâm trạng siêu siêu tốt.”

Cô cong cong môi, nhìn về phía tổ đạo diễn bên kia: “Chắc là do nơi này phong cảnh đẹp, không khí trong lành.”

Bối Nguyệt gật đầu: “Đúng không đúng không, chị không nghĩ tới ánh mắt đạo diễn tốt như vậy, vậy mà lại chọn được nơi này!”

Mọi người bật cười.

Đạo diễn: “…… Đạo diễn tôi tinh mắt vậy đó được không.”

Bối Nguyệt: “……”

qwq.

Mọi người đùa giớn một hồi, đạo diễn tuyên bố nhiệm vụ mới.

Ông ho một tiếng, hơi hơi mỉm cười nói: “Đây là điểm đến cuối cùng, quy định khác trước kia một chút.”

Mọi người: “???”

Đạo diễn chỉ vào nói: “Tôi còn chưa sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho mọi người.”

“Cái gì?!”

Dư Âm cùng Bối Nguyệt đồng thanh.

Đạo diễn hơi run, ho một tiếng lại tiếp tục nói: “Ờm thì Thanh Nguyệt cổ trấn có rất nhiều du khách, mọi người lộ mặt một cái là có thể đi xin ở nhờ được rồi.”

Các khách mời: “???”

Đạo diễn ông đang đùa với chúng tôi đấy à!

Đạo diễn nghiêm trang: “Chủ yếu là chúng tôi hy vọng mọi người có thể tự kiếm tiền, sau đó tự thuê chỗ ở.”

“Chúng tôi không muốn!”

Dư Âm nói: “Đạo diễn ông càng ngày càng quá đáng, điểm đến thứ nhất đưa cho chúng tôi 500 tệ, cung cấp chỗ ở, hiện tại định không cho chỗ ở cũng không đưa tiền à?”

Đạo diễn: “Chủ yếu là nơi này tốt, ở đây mọi người có thể tự kiếm tiền.”

Mọi người: “……”

Bọn họ không muốn nghe lời ngụy biện này.

Đạo diễn cười: “Quy tắc trò chơi chính là như vậy, nhưng mà điểm đến cuối cùng vẫn phát cho mọi người 500 đồng, chỉ là không cung cấp chỗ ở, hơn nữa, chúng tôi còn tuyên bố nhiệm vụ cho mọi người làm.”

Ông tạm dừng một giây: “Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tổ đạo diễn sẽ cung cấp chỗ ở.”

“Đạo diễn ý của ông là…… Cảm thấy chúng tôi không hoàn thành nhiệm vụ được cho nên không muốn cho chúng tôi chỗ ở phải không?”

Đạo diễn: “Tôi chưa từng nói vậy à.”

“Nhưng ý của ông chính là như vậy.”

Đạo diễn ủy khuất.

Thẩm Mộ Xuy đứng một bên rất là bình tĩnh, cô nhìn đạo diễn: “Nói vậy là nếu chúng tôi không cần chỗ ở thì có thể không làm nhiệm vụ phải không?”

Đạo diễn: “???”

Ông không có ý này.

Thẩm Mộ Xuy: “Đạo diễn giả thiết có hơi bug đó nha, ông muốn thúc đẩy chúng tôi đi làm nhiệm vụ rồi mới cung cấp chỗ ở, nhưng chúng tôi không cần chỗ ở thì có thể không làm nhiệm vụ mà.”

Đạo diễn: “Vậy mọi người ở đâu?!”

Thẩm Mộ Xuy nghiêm túc: “Dù sao chúng tôi cũng là nghệ sĩ, không phải đạo diễn vừa mới nói lộ mặt đi xin ở nhờ là được không phải sao.”

Đạo diễn: “……”

Ông bị từ bug của Thẩm Mộ Xuy làm cho tức chết rồi.

“Ý của tôi không phải vậy.”

Thẩm Mộ Xuy cãi lại: “Đạo diễn chính là có ý này.”

Dư Âm cùng Bối Nguyệt nhận được ám chỉ của Thẩm Mộ Xuy, cũng vội vàng nói: “Đúng vậy đúng vậy, Thẩm lão sư nói rất đúng, đạo diễn chúng tôi không cần chỗ ở, chúng tôi không muốn làm nhiệm vụ.”

“Không sai, cổ trấn xinh đẹp như vậy, chúng tôi chỉ muốn ăn uống chờ chết thôi.”

Đạo diễn: “???”

Người xem livestream bị bọn họ làm cho cười chết.

Đạo diễn cũng thật là tự đào hố cho mình nhảy vào.

Ngay từ đầu nói trắng ra làm xong nhiệm vụ sẽ được cung cấp chỗ ở đi, ông cố tình đùa giỡn mọi người nói chúng tôi không cung cấp chỗ ở mọi người có thể tự đi xin ở nhờ, đương nhiên nếu mọi người có thể làm nhiệm vụ chúng tôi sẽ cung cấp chỗ ở.

Nghe Thẩm Mộ Xuy nói như vậy, Dư Âm cùng Bối Nguyệt cũng không chờ mong gì nhiệm vụ lần này.

Đạo diễn trừng mắt nhìn Thẩm Mộ Xuy.

Thẩm Mộ Xuy bật cười, không chịu bỏ qua nói tiếp: “Đạo diễn cứ việc nói thẳng ra không phải tốt hơn sao, làm nhiệm vụ sẽ cho chúng tôi chỗ ở, đừng làm màu mè.”

Đạo diễn: “……không phải tôi là vì hiệu quả chương trình sao?”

Du Tùy ở một bên giúp bạn gái: “Cũng không cần thiết, đạo diễn ông như vậy sẽ bị fans nói chỉ số thông minh không ổn định.”

Đạo diễn: “???”

Sao đôi này cứ thích đâm chọc mình vậy?!

*

Bị làm cho tức đủ rồi, đạo diễn sống không còn gì luyến tiếc tuyên bố nhiệm vụ.

Thẩm Mộ Xuy còn không quên hỏi: “Nếu tôi không làm thì sao, thì không có chỗ ở à?”

Đạo diễn tức không thôi, tức giận nói: “Cần phải làm!!!”

Thẩm Mộ Xuy: “……Ồ.”

Cũng may đạo diễn đưa ra nhiệm vụ cũng không khó lắm.

Thẩm Mộ Xuy mở tờ giấy ra nhìn, nhiệm vụ của cô cùng Du Tùy thế nhưng là ——tới nhà người dân bản xứ xin ăn ké một bữa cơm, còn phải dẫn theo các khách mời.

Thẩm Mộ Xuy:???

Đơn giản như vậy??

“Thẩm lão sư, nhiệm vụ của em là gì vậy?”

Thẩm Mộ Xuy: “……xin dân bản xứ một bữa cơm, phải dẫn theo mọi người nữa, của hai chị thì sao?”

Dư Âm: “Nhiệm vụ của tụi chị là tới cửa hàng đặc sắc nhất địa phương chụp ảnh chung.”

Bối Nguyệt: “Của em thì khá dễ, đến một khu vui chơi, như vậy xem ra nhiệm vụ của Thẩm lão sư là khó nhất rồi.”

Thẩm Mộ Xuy nhướng mày, cười thần bí: “Chưa chắc đâu.”

Cô nhìn Bối Nguyệt: “Chỗ đó có hơi xa, bọn chị tới đó bằng cách nào?”

“Hả?”

Bối Nguyệt sửng sốt, quay đầu nhìn về phía đạo diễn.

Đạo diễn quay đầu nhìn chỗ khác, làm như không thấy.

Bối Nguyệt: “……”

“Phải tự mình kiếm xe sao?”

“Chắc là vậy.”

Nghe vậy, Thẩm Mộ Xuy nhìn về phía đạo diễn: “Đạo diễn, nhiệm vụ này gia hạn trong bao lâu vậy?”

Đạo diễn: “Hoàn thành trước hai giờ chiều.”

Thẩm Mộ Xuy “Ồ” một tiếng, cười tủm tỉm nói: “Vậy không gấp.”

Đạo diễn: “?? Thẩm lão sư cô lại muốn làm sao nữa đây?”

Thẩm Mộ Xuy nghiêm túc nói: “Chúng ta giúp chị Bối Nguyệt tìm xe trước, chỗ đó có hơi xa.”

Đạo diễn nghe một hồi, cuối cùng phát hiện ra chỗ nào không đúng.

Ông ngẩng đầu nhìn Thẩm Mộ Xuy: “…… Thẩm lão sư đã từng tới đây rồi à?”

Thẩm Mộ Xuy chớp mắt: “Đúng vậy. Nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm trước rồi.”

Đạo diễn yên tâm.

Rất nhiều năm trước nhất định là không có người quen nào ở đây.

Ông xua xua tay: “Nếu Thẩm lão sư có thể tìm được người giúp đỡ cũng được.”

Dù sao cũng đã rất nhiều năm rồi, tôi lại sợ cô à.

Thẩm Mộ Xuy chính là chờ một câu này của đạo diễn, cô cười gian manh: “Vâng, cảm ơn đạo diễn.”

Nói xong, Thẩm Mộ Xuy quay đầu nhìn Du Tùy, vừa muốn lấy điện thoại ra gọi, đạo diễn liền khẩn cấp kêu dừng: “Khoan khoan!”

Đạo diễn nhìn điện thoại của cô: “Địa điểm cuối cùng chơi lớn chút, đưa điện thoại hết cho tôi, không thể liên lạc nhờ người khác lái xe đưa đồ.”

Mọi người: “……”

Tuy rằng không muốn nộp lên, nhưng mọi người không thể không phối hợp quy tắc trò chơi.

Sau khi nộp lên, đạo diễn đắc ý dào dạt mà nhìn Thẩm Mộ Xuy, ý vị ám chỉ mười phần.

Phảng phất như đang nói “Tôi xem cô làm sao liên lạc với người khác”.

Fans xem livestream cười chết.

【 ha ha ha ha ha ha đạo diễn: Tôi bị mấy người đưa du thuyền đưa màn cửa làm cho tức chết rồi! Muốn cắt đứt hết liên lạc của mấy người. 】

【 ha ha ha ha ha đạo diễn cùng Thẩm lão sư đấu trí đấu dũng mắc cười chết luôn. 】

【 đạo diễn nhất địnhlà  không nghĩ tới, chương trình yêu đương vậy mà lại có một Thẩm lão sư bug như vậy. 】

【 không có điện thoại, Thẩm lão sư phải làm gì đây! 】

……

Thẩm Mộ Xuy lại thấy không sao cả, sau khi nộp điện thoại cho đạo diễn, cô hỏi: “Chúng tôi có thể đi rồi chứ?”

Đạo diễn: “……Nhanh đi làm nhiệm vụ đi.”

“Ò.”

Nói xong, Thẩm Mộ Xuy quay sang nhìn Dư Âm các cô: “Chị Dư Âm, mọi người muốn đi theo bọn em không?”

Dư Âm tò mò: “Nhưng bọn chị phải tới cửa hàng đặc sắc nhất chỗ này chụp hình, còn phải đi xung quanh tìm nữa.”

“Đúng vậy, bọn chị còn phải đi mượn xe.” Bối Nguyệt nói: “Sợ là không kịp, giờ ăn cơm trưa hẳn là còn sớm đi.”

Thẩm Mộ Xuy hơi hơi mỉm cười: “Đừng lo, cứ đi theo em, lát nữa là xong hết.”

Đạo diễn: “???”

Ông còn muốn nói gì đó thì Thẩm Mộ Xuy đã dẫn theo mọi người rời khỏi đây.

Nhân viên quay phim đi theo, sáu người cùng nhau xuất hiện, chung quanh còn có không ít quần chúng vây xem.

Thẩm Mộ Xuy quen cửa quen nẻo dẫn mọi người rẽ trái rẽ phải, đi vào một hẻm nhỏ.

Fans xem mà tò mò, cô đang muốn đi đâu vậy.

Mãi đến khi trong màn ảnh xuất hiện một căn nhà rất nổi tiếng ở cổ trấn, một cửa hàng vô cùng đặc sắc.

Fans oanh tạc.

【 a a a a a a là quán rượu nhỏ ở Thanh Nguyệt cổ trấn!! 】

【mẹ ơi, sao Thẩm lão sư biết quán rượu nhỏ này vậy. 】

【nà ní, Thẩm lão sư dẫn chị Dư Âm tới đây chụp hình đó hả? 】

……

Mọi người tò mò, lúc Dư Âm nhìn thấy quán rượu nhỏ này còn ngơ ngác không kịp nói chuyện, Bối Nguyệt đã kích động không thôi nói: “Chị Dư Âm, chỗ này nhất định là cửa hàng đặc sắc nhất cổ trấn rồi.”

Nghe vậy, Dư Âm nhìn về phía nhân viên quay phim: “Cái này có tính không?”

Sau khi hỏi qua đạo diễn, nhân viên quay phim gật đầu: “Tính, nhưng đạo diễn nói phải chụp hình chung với chủ cửa hàng mới tính.”

Dư Âm: “……Vậy lỡ chủ cửa hàng không có ở đây thì sao?”

Nhân viên quay phim bất đắc dĩ lắc đầu.

Thẩm Mộ Xuy hỏi: “Vậy con gái bà chủ cửa hàng có được tính không?”

Nhân viên quay phim: “??? Hẳn là tính.”

Thẩm Mộ Xuy cười, nhìn Dư Âm: “Đến đây chụp hình đi chị Dư Âm.”

Bóng râm: “???”

Mọi người không hiểu ra sao nhìn cô.

Thẩm Mộ Xuy hơi hơi mỉm cười, trở tay chỉ chỉ chính mình: “Không phải nói con gái bà chủ cũng được tính sao, em chính là con gái bà chủ.”

Mọi người: “???”

“!!!”

Phòng phát sóng trực tiếp càng là: 【???? Thẩm lão sư nói gì vậy?!!! 】

Vừa mới nói xong, bên trong có người đi ra.

Lúc nhìn thấy Thẩm Mộ Xuy, người nọ lộ vẻ mừng rỡ, gọi: “Ngủ Ngủ!”

Thẩm Mộ Xuy quay đầu, nhìn người tới: “Dì Thu Thu!”

Thu Thu vô cùng vui mừng, nhìn một đám người bọn họ: “Mọi người đứng đây làm gì vậy?”

Thẩm Mộ Xuy cười: “Bọn cháu làm nhiệm vụ ạ, đạo diễn nói bọn cháu phải đứng chụp hình chung với chủ cửa hàng.”

Nghe vậy, Thu Thu cười nói: “Còn không phải là cháu đấy à.”

Thẩm Mộ Xuy buông tay: “Cháu chỉ được tính là con gái chủ cửa hàng thôi ạ.”

Thu Thu dở khóc dở cười: “Quán rượu nhỏ sớm hay muộn gì cũng là của cháu thôi, đi chụp ảnh chung đi.”

Bà nhìn nhân phim quay phim, dừng một chút: “Buổi trưa các cháu có ở đây ăn cơm không?”

“Có ạ.”

Thẩm Mộ Xuy vội vàng nói: “Chú Lâm đâu ạ? Bạn cháu còn có nhiệm vụ phải đến khu vui chơi, chú Lâm có thể giúp cháu đưa bạn cháu tới đó được không ạ?”

“Đương nhiên là được.”

Trong vài phút đồng hồ, Thẩm Mộ Xuy đã thu phục được ba nhiệm vụ.

Đạo diễn: “????”

Sao Thẩm Mộ Xuy đi đâu cũng có người quen hết vậy!!!

Lúc trước ông không nên tin lời Du Tùy, chọn tới cổ trấn này!!

Dư Âm mơ mơ màng màng chụp hình chung với Thẩm Mộ Xuy, chụp xong mọi người đi vào cửa hàng nghỉ ngơi.

Quán rượu đều là chạng vạng mới buôn bán, giờ này sẽ không có khách nào tới.

Sau khi đi vào, Dư Âm hỏi ra vấn đề tất cả người xem muốn biết.

“Thẩm lão sư…… sao nhà em đâu đâu cũng có sản nghiệp vậy?”

Thẩm Mộ Xuy bật cười: “Thật ra không tính là sản nghiệp, chỉ là một quán rượu nhỏ nhà em kinh doanh nhiều năm mà thôi.”

Cô cười nói: “Nếu không phải đạo diễn chọn cổ trấn này em cũng không được  như vậy đâu.”

Dư Âm: “Cũng may đạo diễn chọn cổ trấn này, nhiệm vụ quá nhẹ nhàng.”

Thẩm Mộ Xuy cười: “Cái này phải cảm ơn Tùy Thần, là ảnh kiến nghị với đạo diễn đó.”

Fans xem livestream.

【 ha ha ha ha ha ha đạo diễn hiện tại tuyệt đối là sống không còn gì luyến tiếc!! 】

【tui cười chết mất, nhất định là đạo diễn không nghĩ tới Tùy Thần đào một cái hố lớn như vậy cho ông nhảy vào đâu. 】

【 cười chết mị, haiza không thể không nói siêu cấp hâm mộ Thẩm lão sư, hóa ra quán rượu ‘say đi theo bạn’ là của nhà họ!! Rượu của quán này siêu siêu ngon, khó trách điểm đến đầu tiên Thẩm lão sư đã biết pha rượu! 】

【 hu hu tôi không hâm mộ ai cả, chỉ hâm mộ Thẩm lão sư! 】

【đây rốt cuộc là phối hợp tình yêu tuyệt mỹ cùng bối cảnh tuyệt mỹ gì đây!!! 】

Du Tùy mỉm cười, nhéo nhéo mặt cô: “Đừng nghịch nữa, lát nữa đạo diễn sẽ bị em làm cho tức khóc đấy.”

Thẩm Mộ Xuy cười: “Em nghịch lắm à.”

“Ừm.”

Thẩm Mộ Xuy cong cong môi, hôn anh một cái: “Chúng ta ở lại đây nghỉ ngơi đi, chờ lát nữa dì Thu Thu sẽ nấu cơm trưa xong.”

“Được.”

Đạo diễn: “……”

Sống không còn gì luyến tiếc.jpg.

Ông không được rồi, trị không được Thẩm Mộ Xuy rồi.

Một lát sau, Bối Nguyệt cùng Ứng Hạo đi làm nhiệm vụ, Dư Âm cùng Đinh Ngạn cũng muốn đi cổ trấn dạo một vòng, Thẩm Mộ Xuy cùng Du Tùy không muốn ra ngoài, hai người liền ngồi trong quán rượu nghỉ ngơi.

Một hồi lâu sau, Thẩm Mộ Xuy nhìn về phía Du Tùy: “Em có đi thể lên lầu hay không.”

Du Tùy nhướng mày: “Muốn ngủ hử?”

“Muốn ạ.”

Thẩm Mộ Xuy cong cong môi, nhìn nhân viên quay phim: “Anh đừng đi cùng được không?”

Nhân viên quay phim: “???”

Thẩm Mộ Xuy nghiêm túc nói: “Trên lầu là chỗ cất giấu bí mật của nhà chúng tôi, không thể cho người ngoài nhìn được.”

Các fan:????

Hai anh chị muốn làm gì!!!

Du Tùy bật cười, gật gật đầu phụ họa: “Anh cũng vất vả rồi, ở lại đây nghỉ ngơi đi.”

Nói xong anh kéo Thẩm Mộ Xuy đi vào trong.

Bóng dáng sung sướng của hai người cứ như vậy biến mất trước mặt máy quay phim.+

Fans: 【Hai cô cậu rốt cuộc muốn đi làm cái gì!! Lái xe phải dẫn mọi người theo chứ!!! 】

Bình luận

Truyện đang đọc