BOSS ĐẠI GIÁ! MUỐN GẢ CHO TÔI



Người giúp việc ra ngoài mở cửa, Thượng Quan Dạ bước vào phá tan không khí còn căng thẳng.

Ông bà Mộ cũng không có gì lấy làm bất ngờ cho lắm. Vì chính cậu đã giúp ông bà nhận ra con gái mình, ít ra cảm tạ cũng không hết ơn.

Hiểu Trình nhìn thấy Dạ, cảm xúc khó khăn vừa nãy của cô dường như không còn nữa. Nhìn thấy Dạ làm khuôn mặt cô lộ ra một nét vui vẻ rồi đứng dậy khỏi sô pha.

Còn có Hạ Kỳ ở đây, cô không dám bộc lộ nhiều tình cảm vì sợ hắn đau lòng, nhưng hắn biết Hiểu Trình rất vui.

Thượng Quan Dạ bước tới lễ phép chào ông bà Mộ, tính cách không muốn vòng vo của anh bắt đầu đi thẳng chuyện chính.


Hẳn là chủ tịch Mộ Lâm cũng rất thích như vậy, tránh làm mất thời gian quý báu của một người đứng đầu.

" Tôi có chuyện muốn thưa với hai người ! Tôi và A Trình đã quen biết và bên nhau được 6 tháng nhưng có lẽ chính tôi đã yêu thích cô ấy được 3 năm 6 tháng. Mẹ cũng đã chấp thuận nên tôi đến đây vừa là để ra mắt vừa là để hỏi hai người về chuyện cưới hỏi. " thế lực của Thượng Quan gia còn hơn rất nhiều so với Mộ gia. Anh là Dạ chủ tịch cao cao tại thượng nên có lẽ về vấn đề xưng tôi vẫn là muốn tỏ rõ khí thế của mình.

Mộ Lâm cười rồi nhìn qua ánh mắt của vợ mình, hai ông bà không muốn ép con gái họ. Vì 23 năm gặp lại con gái, ngay cả sở thích còn chưa thấu hiểu thì lấy gì mà cấm cản. Huống chi chúng yêu nhau, Thượng Quan Dạ lại không phải là nhân vật tầm thường.

Hạ Kỳ ngồi bên cạnh, hắn cũng nói gì nhiều, tên Dạ này thật biết nắm bắt cơ hội. Hắn không do dự mà bày tỏ luôn ý kiến của bản thân " Hôn ước cháu đã hủy, hai bác đừng do dự gì. Ba cháu cũng đã chấp thuận chuyện này, nên...cháu xin phép rời đi trước !"

Nói xong, Hạ Kỳ với một sắc thái không vui cũng không buồn mà rời đi. Hiểu Trình cũng đưa mắt theo nhìn bóng lưng đó của hắn, đúng là cô nên cảm ơn hắn rất nhiều.

" Chúng ta vừa mới tìm được con gái, tạm thời chưa muốn rời xa nó nhưng Dạ chủ tịch đã tới đây vậy thì thời gian là 1 tháng. 1 tháng sau, hai đứa có thể kết hôn được chứ Dạ chủ tịch." Mộ Lâm hỏi.

" Nếu chủ tịch Mộ đã đề nghị vậy tôi sẽ chấp nhận. 1 tháng sau, hôn lễ sẽ do Thượng Quan gia thay thế tổ chức !" Anh vừa nói vừa lướt ánh mắt có ý cười qua khuôn mặt Hiểu Trình.

Vậy là chỉ 1 tháng nữa thôi ! Anh và cô sẽ chính thức được về chung một nhà.

................

" Thật sao ? Một tháng nữa hai người sẽ kết hôn, chúc mừng." Lâm An vừa nói vừa vỗ vai A Trình.

Hiện tại Dạ, Hiểu Trình, Tiêu Dực, Lâm An và Hạ Kỳ, Giang Tranh đang ngồi ở một quán lẩu cùng nhau nhậu nhẹt tám chuyện xuyên quần.


Vừa nghe Lâm An trêu chọc Hiểu Trình, Giang Tranh đã vui vẻ nói thêm " Vậy là Dạ ca ca sắp có vợ là chị xinh đẹp rồi. "

Tiêu Dực vừa uống xong một ngụm bia rồi phản bác " Ít nhất phải đợi tôi kết hôn với tiểu An thì hai người mới có cửa. "

Dạ nãy giờ ngồi im lặng không nói gì, bàn tay anh ở dưới bàn đã lén lút nắm chặt bàn tay cô từ khi nào rồi.

Anh cười rồi cạn ly bia với Hạ Kỳ rồi uống một hơi, xong cái tên Tiêu Dực lại cứ múa miệng, anh lãnh đạm một câu " Cổ thụ lâu ngày rồi còn sợ héo cái gì ? " Anh nói xong Lâm An phì cười tại chỗ, A Trình và Giang Tranh cũng không kém phần.

" Này, cậu thử ở vậy vài năm đi xem có héo không ? " Tiêu Dực hắn nổi đoá nhưng lại chẳng dám nói lớn tiếng.

Hạ Kỳ từ đâu xông vào một câu " Nếu phụ nữ không thèm để ý tới cậu, thì loại người như cậu tốt nhất nên đi yêu đàn ông. "

Hắn nói đến đây làm Lâm An cười ha hả, Tiêu Dực tức quá không nói được gì đã ôm lấy Lâm An cáo trạng nhõng nhẽo với cô nàng " Vợ, bọn họ bắt nạt chồng em kìa. "

Cô nàng nghe đến đây lại phì cười rồi lại chỉ tay về đám người đang thoải mái kia nói tiếp.

" Này, mọi người đừng ai bắt nạt tiểu mỹ thụ của tôi nghe rõ chưa !"

Nghe đến đây mọi người lại bật cười lớn hơn, Tiêu Dực bị một phen chọc ghẹo liền tức giận dẫm chân bành bạch.

Suy nghĩ một chút rồi A Trình lại lựa lời hỏi Hạ Kỳ " Hạ Kỳ, sắp tới anh có dự tính gì ?"


Hắn chần chừ một lúc rồi nghiêm túc nói " Dự xong lễ cưới của hai người, tôi và Giang Tranh sẽ đi Mỹ. Đợi đến tập Ngoại truyện chúng ta sẽ gặp nhau. "

Dạ không nói gì, anh nãy giờ là người ít nói nhất. Hiểu Trình thấy anh im hơi lặng tiếng nên cô gắp một miếng thịt từ trong nồi lẩu bỏ vào chén anh.

Mặc dù có hơi chần chừ nhưng rồi anh bỏ đại vào miệng nhai một chút rồi nuốt.

Lâm Ăn bắt đầu cầm cốc bia đứng dậy nói " Vì cuộc sống tốt đẹp của chúng ta cạn ly thôi. "

Mọi người xung quanh bắt đầu đứng dậy cạn ly rồi cùng nhau hô lớn.

" 1 2 3 yô, 1 2 3 yô, 1 2 3 uống !"






Bình luận

Truyện đang đọc