BỨC HỌA MONA LISA NGÀN MẮT

Thứ bảy tuần trước, tôi đi đám ma người hàng xóm cũ. Hồi xưa, nhà họ ngay sát vách nhà tôi, hai vợ chồng làm ăn buôn bán nhỏ, qua cơn sốt đất, họ tự dưng biến thành đại gia. Có tiền lại đem mua đất, buôn qua bán lại, càng trở nên giàu hơn. Đúng là nước chảy chỗ trũng. Chẳng hiểu tại sao lại lăn đùng ra chết giữa tuổi tráng niên thế này. Vợ vừa qua đời không lâu thì đến chồng. Lúc tới đám ma, buôn chuyện với mấy người họ hàng của người chết, tôi mới nghe ngóng được câu chuyện.

Chuyện là thế này.

Hàng xóm cũ nhà tôi, vợ tên là Xuân, chồng tên là Huấn. Sau khi phất lên nhờ bất động sản, họ mua một biệt thự sang trọng trong khu phố nhà giàu, không ở lại ngôi nhà nhỏ trong xóm nghèo chúng tôi nữa. Mà nhà sang thì đồ đạc cũng phải xa hoa. Họ sắm hàng đống nội thất đắt tiền. Nhưng tiền cũng chưa đủ khỏa lấp sự thiếu hụt văn hóa của họ. Dù sao, họ là dân nhà giàu mới nổi, không phải danh gia vọng tộc, so với những gia đình sang quý mấy đời thì thua xa về nền tảng, cho dù nhiều tiền hơn vẫn bị đám người kia gọi là trọc phú.

Hai vợ chồng bèn bỏ thật nhiều tiền mua tranh về treo đầy nhà để trông cho có văn hóa. Chẳng biết ai môi giới, trong số các bức tranh anh Huấn mang về có một bức gọi là “Mona Lisa ngàn mắt”.

Khác với bức tranh gốc ấm áp, dịu dàng, bức “Mona Lisa ngàn mắt” này vẽ một phụ nữ hốc hác, hom hem. Đôi mắt cô ta trắng dã, không có con ngươi. Từ mắt trái chảy xuống một dòng máu đen đặc. Đầu cô ta phủ một tấm khăn voan đen tang tóc. Bàn tay người phụ nữ khô quắt, xương xẩu; làn da nứt nẻ đầy vẻ vất vả, nhọc nhằn. Mắt là đặc điểm nổi bật của bức tranh này. Chỗ nào cũng có mắt. Trán người phụ nữ mọc ba con mắt ngang dọc. Chiếc khăn choàng của cô ta cũng đầy mắt - những con mắt mở to, trừng trừng nhìn vào người đối diện, thọc sâu vào tâm can họ.

Thoạt nhìn thấy bức tranh, Xuân rất sợ hãi. Người ta mua tranh trưng trong nhà thường chọn loại phong thủy an lành. Còn bức tranh này, ngay cả người mù hội họa như cô ta cũng cảm thấy bất an. Thế nhưng, người môi giới kia khăng khăng bức họa này cực kỳ có giá trị, khuyên Xuân - Huấn mua về, tương lai bán đi lấy tiền chênh lệch, đảm bảo thu lời gấp đôi, gấp ba. Tất nhiên, anh ta giấu biến chuyện chủ trước của bức tranh bị gϊếŧ thê thảm ngay trong nhà của mình.

Nghe bùi tai, Xuân đồng ý mua “Mona Lisa ngàn mắt”. Quả nhiên, bức tranh này gây ấn tượng mạnh mẽ với khách tới nhà, ai cũng tấm tắc khen phong cách kỳ lạ của nó. Vì thế, Xuân chuyển bức tranh ở chiếu nghỉ cầu thang ra phòng khách để người đến đều có thể chiêm ngưỡng.

Từ ngày có tiền của, vợ chồng Xuân Huấn mỗi người lại chạy theo thú vui bản thân, nhà cửa rộng rãi, đẹp đẽ nhưng lạnh lẽo. Đàn ông có tiền thường hư. Huấn cặp với một cô diễn viên trẻ bằng nửa tuổi mình.

Xuân không chịu thua kém. Cô ta bao một lúc mấy tên trai trẻ, thay phiên nhau phục vụ phú bà. Mua quà, dắt đám tình nhân đi du lịch, cái gì cô ta cũng làm nhưng không ngốc nghếch như chồng - mang bồ về nhà.

Huấn bị cô diễn viên trẻ đẹp nghệ danh Hằng Hồ làm cho mê mẩn tâm thần. Nào dắt cô ta đi chơi golf, giới thiệu với mọi người đây là em gái họ; nào mua xe, mua chung cư cho cô ta; nào dùng mối quan hệ xin vai diễn cho cô ta; thậm chí còn chiều ý Hằng Hồ, dắt về biệt thự khi vợ đi vắng.

Mục đích của Hằng Hồ là từng bước thượng vị. Hôm nay bước một chân vào căn nhà này thì ngày mai có thể sẽ được đường đường chính chính lên xe hoa rước về.

Vừa vào nhà, cô ta ôm choàng lấy Huấn, quấn quýt đòi giao h0an ngay tại phòng khách. Gian phu dâʍ phụ bận truy hoan, không nhìn thấy từ những con mắt của Mona Lisa trong tranh tuôn ra dòng lệ máu rồi nhanh chóng biến mất.

Bình luận

Truyện đang đọc