CẢ TIÊN GIỚI ĐỀU NGHĨ TA CÓ NỖI KHỔ TÂM


Editor: Mòi
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Cố Thanh Giác kêu khóc nửa ngày trong thức hải nhưng không ai trả lời, sau khi biết Hệ Thống thực sự mặc kệ y đối mặt phong ba sắp tới, y chua xót lau nước mắt vô hình, cố nén sợ hãi bình đạm mở miệng, "Bạch Tố Tố đang ở đâu?"
"Trong lòng tiên tôn chỉ có Bạch Tố Tố thôi sao?" Cơ Nguyệt Thanh tủi thân ôm ngực, trong con ngươi thoáng chốc đã tối tăm, "Bản vương có chỗ nào không tốt? Ngay cả Ân Minh Chúc tiên tôn cũng có thể giữ bên người, tại sao không thể thử ở cùng bản vương một chút?"
Cố Thanh Giác:...
Được rồi, tất cả cút hết đi, một đứa ba ba cũng không muốn giữ.
Rốt cuộc cốt truyện lần này bốc từ xó xỉnh nào ra? Tại sao không thể có lấy một người bình thường? Tiêu chuẩn phân cốt truyện của tổng bộ thật chẳng ra sao, y vừa mới nhận nhiệm vụ đã toang thế này, bên trên không sợ tân binh vừa quay về đã nghỉ việc luôn à?
Lúc mới đọc văn án Cố Thanh Giác còn đau lòng cho hội "hắn hắn hắn", không biết phải xui xẻo cỡ nào mới góp mặt trong nhóm nam phụ qua đường, nhưng sau khi mở mang kiến thức về dàn nam phụ, y bắt đầu thấy thương Bạch Tố Tố.
Số cô nhọ cỡ nào mới dính vào cái cốt truyện không một ai bình thường thế này?
Vốn nghĩ Kiếm Tôn sư huynh thẳng nam sắt thép ngoài kiếm ra thì không lấy ai làm vợ, bị phân vai vào loại truyện này đã rất lạ lùng, không ngờ khi tất cả nhân vật tụ chung một chỗ, y mới thấy sư huynh nhà mình thích hợp làm nam chính nhất.
Trước tiên nói về tuyến Quỷ Vương, xem thái độ của hắn rõ ràng không để Bạch Tố Tố trong lòng, thậm chí vừa rồi còn muốn người ta vĩnh viễn không được siêu sinh.

Trong truyện không có tag tương ái tương sát, tinh thần phải vững biết bao mới có thể chung sống cùng Quỷ Vương?
Tiếp theo là tuyến Yêu Vương, Yêu Vương đã biết mình bị lừa, cho dù hắn có không tính toán chuyện lúc trước thì các trưởng lão yêu tộc Bắc Cương khi rõ nội tình cũng sẽ không đồng ý cho họ thành thân.

Coi như bọn họ có vượt qua muôn trùng thử thách, mỗi ngày Bạch Tố Tố đều phải ở chung với Yêu Vương tính tình trẻ con, cô ta chịu được cảnh trước khi sinh con đã làm mẹ mới là lạ.
Kiểu nam chính không có chính kiến giống như là được chiều sinh hư, để nữ chính tốn công sức chăm sóc trượng phu, không bằng đổi luôn nam chính cho lẹ.

Còn Ma Tôn xuất hiện ở phe phản diện càng không cần nói, áo bông nhỏ có lẽ là người duy nhất cần cù đi theo cốt truyện, cùng lắm là có tình tiết ngược nữ chính thôi.

Yêu nhau cũng được, coi như có tag tương sát là đủ, độ nguy hiểm ngang với tuyến Quỷ Vương, còn muốn giữ mạng phải cẩn thận lựa chọn.
Những tuyến còn lại không có giá trị phân tích, tóm lại tính tới tính lui chỉ có tuyến Kiếm Tôn là an toàn nhất, dù sau này có thể phải đối mặt cục diện hậu cung tranh sủng với kiếm nhưng ít nhất tính mạng vẫn được bảo đảm.

Tam sư huynh chính là trụ cột vững chắc của chính đạo, người hắn giết đều là kẻ đại gian đại ác, chỉ cần nữ chính không tự tìm đường chết, bảo vệ tính mạng không thành vấn đề.
Còn nếu Bạch Tố Tố vẫn u mê, sau khi thấy đủ loại mỹ nam liền quên mất đạo đức xã hội chủ nghĩa mà muốn xây hậu cung, vậy cũng không sao hết, trước khi các vị này chém giết lẫn nhau tuyệt đối cũng có thể giải quyết xong cô ta luôn.
Tu vi của Kiếm Tôn sư huynh đã rất cao, những người khác cũng là vua chúa một phương, ai nấy đều tâm cao khí ngạo sao có thể chịu được cảnh cùng chung đạo lữ với kẻ khác.
Cố Thanh Giác muốn nói lại thôi, nhất thời không biết nên đau lòng ai, nhưng nghĩ tới tình huống hiện tại...!khụ...!Vẫn là đau lòng chính y thì hơn.
Quỷ Vương chú ý tới lớp áo khoác rõ ràng không phải của tiểu mỹ nhân, tâm tình vô cùng bất ổn, sau khi ngửi được mùi máu tanh nhàn nhạt càng đen mặt hơn, "Tiên tôn bị thương?"
"Không có, chỉ là vô tình dính vào, ta đi thay y phục khác, thứ cho ta không thể tiếp chuyện." Cố Thanh Giác đứng dậy cách Cơ Nguyệt Thanh xa một chút, nghĩ lại thì đúng là cũng không thoải mái lắm, đúng lúc có thể lấy lý do thay y phục để rời đi, một chốc cũng không muốn ở trong điện nữa.
Trách mỹ mạo của y quá khuynh thành, khiến người mê mệt.
"Tiên tôn không muốn thấy ta?" Quỷ Vương nheo nheo đôi mắt giấu đi ưu tư, thoáng chốc đã đứng đối diện y, nhưng còn chưa kịp bày tỏ sự ái mộ hắn đã bị đá bay ra ngoài.
Sắc mặt Ân Minh Chúc không thể tệ hơn, trên tóc còn mang hơi nước rõ ràng là vừa tắm rửa xong, lúc này hắn đang đứng chắn trước Cố Thanh Giác, cây thương không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong tay.
Cố Thanh Giác hủy pháp quyết vừa niết một nửa, cảm thấy một cước của Ân Minh Chúc cũng không nhẹ nên vội vàng dặn dò vài câu rồi xoay người vào nội điện.
Đừng có coi thường pháp tu, y sợ quỷ là thật nhưng chọc y cáu lên y cũng không ngán ai.

Pháp tu đánh nhau không thích dùng nắm đấm mà là dùng pháp quyết pháp khí bố trí trận pháp hơn, có bị chênh lệch tu vi cũng có thể dễ dàng cho đối phương lật ngửa.

Các pháp tu khác sẽ triệu hồi pháp khí khi bị đe dọa, nhưng Cố Thanh Giác không giống vậy, của y là triệu hồi sư huynh, nếu chọc y giận thật thì y sẽ lập tức gọi tam sư huynh qua, cho dù sư huynh có đang tắm cũng sẽ phủ thêm áo khoác rồi xách kiếm đuổi tới đây.
Mặc dù như vậy chứng tỏ tam sư huynh có hơi thật thà nhưng năm đó hắn thật sự đã làm thế, y cũng không phải là không có căn cứ.
Trong phòng không còn ai khác nên Cố nhút nhát giơ nắm đấm hăm he, bỗng dưng nhớ ra sư tôn nhà mình có thể đang ở trên trời nhìn xuống, y rùng mình một cái rồi vội vàng khôi phục bình thường.
Sư tôn à, đồ nhi muốn thay y phục, lão nhân gia ngài phải tôn trọng quyền riêng tư của đồ nhi nha.

Hay chúng ta quyết định vậy đi, khi nào đồ nhi thay y phục thì ngài nhắm mắt lại có được không?
*
Trong đại điện, Ân Minh Chúc đau lòng nhìn sư tôn vội vàng bỏ chạy, hắn không biết tu vi y khôi phục được đến đâu, chỉ biết suýt chút nữa sư tôn bị ức hiếp ngay trước mặt hắn.
Sau khi bị trục xuất khỏi Huyền Thiên Tông, hắn chưa trở về phòng mình lần nào, mỗi khi tới đây cũng chỉ ngồi lại một chút, không dám vượt quá giới hạn.

Lần này được chính sư tôn dặn ở lại đúng là niềm vui ngoài ý muốn, hắn quay về tẩy rửa qua loa thôi mà cũng xảy ra bất trắc.
Sát ý trong con ngươi Ân Minh Chúc càng nồng, nhìn cơ nguyệt thanh chật vật ngồi dậy, hắn không chút chần chừ đạp thêm phát nữa, "Nơi này là Huyền Thiên Tông, không phải Quỷ Vực của nhà ngươi."
Yêu Vương đang trốn sau ghế, góc nhìn vừa khéo thấy pháp quyết thoáng qua trong tay Cố Thanh Giác, tuy linh cảm biết dù Ma Tôn không xuất hiện thì y cũng không làm sao nhưng nên cáo trạng vẫn phải cáo trạng, dám đe dọa bé mèo con vậy cứ sẵn sàng chờ trừng phạt đi.
"Đúng vậy đúng vậy, ở Huyền Thiên Tông còn dám đe dọa Chiêu Minh Tiên Tôn, nghĩ ở đây không ai đánh thắng ngươi sao?" Bạch Vân Mạc nhe răng, nhảy từ sau cái ghế ra rồi luôn mồm, "Ngươi biết không, mới vừa rồi hắn muốn Chiêu Minh Tiên Tôn làm Quỷ Hậu, còn trêu ghẹo y nữa, thật là quá quắt!"
Kẻ thủ của kẻ thù chính là bạn, so với Ân Minh Chúc thì rõ là Cơ Nguyệt Thanh đáng ghét hơn, hắn cũng thích người đẹp nhưng còn chưa dám đòi Chiêu Minh Tiên Tôn về Bắc Cương làm Yêu Hậu, cái tên ru rú trong Quỷ Vực này dựa vào cái gì mà nói? Dựa vào việc ai cười đáng sợ hơn sao?
Cơ Nguyệt Thanh bị ấn trên đất không thể nhúc nhích, nhếch mép cười một tiếng liếc Bạch Vân Mạc đang khoa tay múa chân, chỉ một cái nhìn âm trầm lập tức dọa Yêu Vương im thin thít.
Bạch Vân Mạc sởn hết da gà trốn sau lưng Ân Minh Chúc, hắn lớn như vậy nhưng rất ít khi ra khỏi Bắc Cương, yêu tộc có các trưởng lão trấn thủ, Yêu Vương như hắn phần lớn thời gian chỉ cần ngoan ngoãn tu luyện, những chuyện khác sẽ có các trưởng lão xử lý.
Yêu Vương mới hơn một ngàn tuổi nhưng so với trưởng lão thì vẫn tính là còn nhỏ, cần phải mài giũa va chạm nhiều hơn mới có thể tự mình đảm đương công vụ, thường ngày tỷ đấu đều là không vượt quá giới hạn, đột nhiên bị ánh mắt âm trầm như bò từ núi thây biển máu ra nhìn chòng chọc, hắn không sợ mới là lạ.

Lực đạo trên chân Ân Minh Chúc mạnh hơn, trở tay dùng mũi thương khẩy Bạch Vân Mạc buông lưng hắn ra, sau đó ngồi xổm xuống nhìn Quỷ Vương đang mơ ước sư tôn nhà mình, con ngươi huyết sắc áp bức đến nghẹt thở, "Tiếng tăm Quỷ Vực ở hai giới tiên ma như thế nào tự ngươi biết rõ, đừng tưởng rằng mình che giấu quá giỏi.

Còn dám mơ tưởng người không nên mơ, bản tôn cũng không ngại biến Quỷ Vực thành cát bụi."
"Khẩu khí của Ma Tôn thật lớn." Trong điện không có những người khác, Cơ Nguyệt Thanh cũng không cần làm ra vẻ, sắc mặt âm trầm đối chọi với đôi mắt khát máu kia, nếu không phải quả thực không thể đánh lại, hắn đã sớm biến Ân Minh Chúc thành phân cho dây leo.
"Quỷ Vương không tin vậy cứ thử xem, xem Quỷ Vực của ngươi tiêu tán trước hay Ma giới của ta rút lui trước." Câu đe dọa lạnh lẽo vừa dứt, Ma Tôn bệ hạ thu trường thương vào, xoay người vừa lúc chạm mặt Cố Thanh Giác, khí thế trên người trong chớp mắt không còn một mảnh, "Sư tôn."
Cố Thanh Giác đưa trả áo khoác đã sạch sẽ cho Ân Minh Chúc, thấy Quỷ Vương sấp mặt trên đất liền dâng lên cảm giác vui sướng "ngươi cũng có ngày hôm nay", nhưng vẫn nhẹ nhàng hỏi, "Chuyện gì đây?"
"Đệ tử đang tạo mối quan hệ với Quỷ Vương, sư tôn không cần lo, chúng ta sẽ không đánh nhau ở đây." Ân Minh Chúc khôn khéo rót đầy chung trà, chờ Cố Thanh Giác ngồi xuống mới mong đợi nhìn sang, "Các sư bá nói bố trí trong điện không khác năm xưa chút nào, những ngày qua sư tôn có quen không?"
Cơ Nguyệt Thanh trầm mặt ngồi dậy từ dưới đất, nhìn bộ dáng giả bộ ngoan ngoãn ân cần của Ân Minh Chúc, không khỏi châm chọc, "Ma Tôn bệ hạ đã bị trục xuất Huyền Thiên Tông, xưng hô thế này không hợp lý lắm nhỉ?"
"Liên quan gì tới ngươi?" Ân Minh Chúc lạnh giọng đáp trả, ngẩng đầu lên lại là áo bông nhỏ thuần lương vô tội, "Một ngày vi sư cả đời...!Tóm lại, gọi tên huý của sư tôn càng không ổn."
"Khụ khụ khụ..." Cố Thanh Giác không nuốt nổi hớp nước trà trong miệng, bàng hoàng nhìn đồ đệ đang trịnh trọng nói ra những lời này, không dám tin tưởng tiểu tử trước mắt thật sự muốn làm phản rồi.
Coi ảo cảnh là thật rồi thì thôi đi, còn muốn gọi thẳng tên húy của y, thì ra y làm sư tôn nhiều năm như vậy thật uổng công.
Không coi trưởng bối ra gì! Đại nghịch bất đạo! Khi sư diệt tổ! Trai câm gái khóc*!
*Nguồn gốc câu nì là giật title kiểu "đàn ông sẽ im lặng và phụ nữ sẽ rơi nước mắt khi đọc bài viết này", về sau cô đọng lại còn mấy từ thôi.
Ân Minh Chúc không biết Cố Thanh Giác đã nghĩ đến cái gì, lo lắng nhìn y ho đến đỏ bừng mặt, không thể làm gì hơn ngoài xoa lưng cho người ta.
Sau khi sư tôn trở lại thân thể vẫn không khỏe lắm, chưa biết khi nào mới ổn hơn, thỉnh thoảng phải đến hỏi nhị sư bá xem có cần thiên tài địa bảo gì không, nếu có hắn lập tức phái người đi tìm, sư tôn yếu ớt như vậy thật khiến người ta lo lắng.
Cơ Nguyệt Thanh ghen tị nhìn Ân Minh Chúc có thể thân thiết với tiểu mỹ nhân, hắn khoanh tay ngồi xuống bên cạnh, sau đó mặt không cảm xúc nói, "Thời điểm Ma Tôn bệ hạ không ở đây, tiên tôn uống nước sẽ không sặc, rõ ràng tiên tôn cũng không hy vọng trông thấy ngươi."
Thần sắc Ân Minh Chúc đạm nhạt không quan tâm, "Dù sao vẫn không bằng Quỷ Vương bệ hạ làm sư tôn sợ."
Cố Thanh Giác: Sao cứ có cảm giác như con nít đang cãi nhau?
Như đã nói qua, Quỷ Vương và áo bông nhỏ ăn miếng trả miếng hẳn là do duyên số của nam chính cùng nam phản diện nhỉ?
【Cố Tiểu Minh, ngươi không cảm thấy cảnh tượng này sai sai ở đâu à?】
Hệ thống đi dạo một vòng đã bình tĩnh hơn, sau khi quay về thấy ký chủ còn có tâm tình trào phúng, nó suýt chút nữa phát nổ tại chỗ.

Một hệ thống ưu tú như nó sao có thể bị trói định với ký chủ ngáo ngơ thế được?
Cố Thanh Giác nghe giọng hệ thống, lập tức kinh ngạc vui mừng, 【Sao vậy? Nam chính và nam phản diện gặp mặt liền võ mồm có gì không đúng à?】
Số liệu Hệ thống lộp bộp bể nát, tiếng chửi rủa rất nhanh vang lên trong thức hải, tĩnh tâm định thần, vứt bỏ phiền muộn, tu thân dưỡng tính, không được so đo với mấy đứa thiếu kiến thức.
Từ nay về sau hướng về biển khơi, xuân về hoa nở, nguyện những người yêu nhau trở thành anh em ruột, nguyện tất cả trai tồi gái tệ đều phi thăng tại chỗ.
Tốt lắm, thật thoải mái.
Hệ thống ngồi xếp bằng xuống cạnh dữ liệu trung tâm, bình tĩnh hoà nhã mở miệng lần nữa, 【Ba nhắc nhở mi lần cuối, nam chính và nam phản diện cãi nhau rất bình thường, vấn đề là: Nữ chính đâu?!】
Cố Thanh Giác: 【...!】
Cố Thanh Giác: 【!!!】
Cố Thanh Giác: 【Thống! Ba ba! Mau cho con một câu trả lời chính xác! Rốt cuộc chúng ta cầm cốt truyện gì đấy?!!】
Hệ thống: 【Ai mà biết? Không phải bây giờ tùy ý ngươi phát triển hay sao? Mỉm cười.

jpg 】
Cố Thanh Giác: 【Không được! Lương pháo hôi và lương nữ chính không giống nhau! Phải thêm tiền!!!】
- --------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hệ thống: Ta @#¥%...!&*@#¥%...!&*
————————
Tác phẩm này vẫn có tag sinh tử văn, văn án cũng có viết về bé con sau khi chính văn kết thúc, bạn nào không thích sinh tử văn vậy nhớ dừng kịp lúc, xem tag trước khi nhảy hố là một thói quen tốt, thở dài.

jpg.


Bình luận

Truyện đang đọc