CÁC VỊ SOÁI CA ĐỀU YÊU TÔI PHẢI LÀM SAO ĐÂY



Tần Gia Mộc mở đoạn video mà chiếc camera mini thu được kia, xem được một đoạn liền cảm thấy choáng váng, liền tắt đi.
Tần Gia Mộc không nhịn được mà toát mồ hôi lạnh, suýt chút nữa thì cậu đã trở thành người trong video kia rồi.
Copy video kia thành nhiều bản rồi lưu vào trong USB, xong xuôi, Tần Gia Mộc cất chúng vào trong tủ khóa bằng cảm ứng vân tay.
Cậu bảo Tiểu Ngô đi điều tra xem cậu trai trong video này là ai còn bản thân đi tìm thêm chứng cứ để vạch mặt Vương Kha.
Tiểu Ngô vừa đi khỏi thì Quý Cảnh Lam gọi điện tới.
Tần Gia Mộc nhìn thấy tên người gọi mà não lại nhảy số đến cảnh tượng ướt át đêm qua, cậu muốn dập máy luôn, nhưng nghĩ tới lời hồi sáng mình nói với Quý Cảnh Lam liền thở dài một cái rồi nghe máy.
"Cậu đã tra ra được gì chưa?"

Tần Gia Mộc không nghĩ Quý Cảnh Lam hỏi chuyện này, cậu nói: "Rồi, một vài thông tin hữu ích, chỉ là hiện tại đang thiếu một chứng cứ để kết tội hắn.

Tôi muốn tìm nhân viên phục vụ khách sạn đã thông đồng với Vương Kha làm việc kia."
Quý Cảnh Lam: "Thực ra tôi vẫn chưa hiểu lắm, tại sao cậu lại chắc chắn người đó là Vương Kha?"
Tần Gia Mộc cười lạnh một tiếng rồi nói: "Có gì mà không biết.

Thực ra trước đó khi gặp mặt bên nhà đầu tư, lão đã nhìn trộm tôi vài lần rồi, còn ngỏ ý muốn đi cafe với tôi nhưng tôi đều từ chối.

Có lẽ là trông lão ưa nhìn hơn các nhà đầu tư kia nên tôi không quá đề phòng.

Sau đó trong bữa tiệc tối qua, chính lão là người đưa tôi đi xã giao với những người khác, thậm chí lúc ly nước của tôi hết, cũng là lão gọi nhân viên phục vụ đến cho tôi."
"Nhưng sao Vương Kha có thể biết trước là cậu sẽ uống nước trái cây mà không phải rượu để chuẩn bị thuốc?"
"Có lẽ là mới ngay tối qua lão nảy ra ý xấu đó, lúc tôi bị chuốc thuốc sau đó vào trong nhà vệ sinh, lão có đi theo và gọi tôi, trong khi ở bữa tiệc tôi chỉ nói chuyện cơ thể tôi khó chịu với anh.

Hơn nữa, tôi cảm thấy biểu hiện của tôi lúc rời đi rất bình thường, cho dù có một vài nhà đầu tư ánh mắt không tốt lắm nhìn tôi, thì cũng không hề đáng nghi bằng Vương Kha."

"Tôi còn để trợ lí theo dõi lão, vừa xem vài thứ hữu ích thu được từ chỗ lão, vậy là càng khẳng định chính là Vương Kha."
Quý Cảnh Lam im lặng nghe Tần Gia Mộc phân tích, anh thật sự rất bất ngờ.
Quý Cảnh Lam: "Tuy tôi biết là Vương Kha không phải thứ tốt đẹp gì cho cam, mặt người dạ thú, nhưng không nghĩ là lão lại làm ra loại chuyện như vậy.

Bảo sao hôm qua tôi gặp lão từ nhà vệ sinh ra, còn giống như đang tìm kiếm gì đó."
Ngừng vài giây, Quý Cảnh Lam hỏi: "Tôi có thể giúp cậu không?"
Tần Gia Mộc nghĩ chuyện này vốn là của mình thì để tự mình giải quyết, không nghĩ tới Quý Cảnh Lam lại ngỏ ý muốn giúp.
Thế là ma xui quỷ khiến lại đồng ý rồi.
Tần Gia Mộc, mày đúng là không có tiền đồ màaaa!!!!!
...
Quý Cảnh Lam giúp cậu tìm nhân viên phục vụ khách sạn tối qua đã thông đồng với Vương Kha, có lẽ hiện giờ y chưa cao chạy xa bay được, bởi vì chắc tên đó sẽ không nghĩ tới có người điều tra mình.
Chỉ mất vài giờ sau khi Quý Cảnh Lam gọi điện ngỏ ý muốn giúp đỡ Tần Gia Mộc, anh đã tìm được người nhân viên phục vụ kia.
Không biết Quý Cảnh Lam làm cách nào mà bắt tên đó khai ra được, sau đó ghi âm lại lời khai của y rồi gửi cho Tần Gia Mộc.
Còn phía Tiểu Ngô, cậu biết được cậu trai trẻ kia là con trai của một chủ shop quần áo có tiếng trong thành phố A, nhưng sau này vì ba đánh bạc nợ nần, mẹ chán nản, bỏ bê công việc nên cậu ta phải tự mình cáng đáng công việc của gia đình.

Có một lần gặp Vương Kha và vợ đi vào shop mua quần áo, Vương Kha vừa nhìn đã thèm cậu trai kia liền tìm cách lên giường với cậu ta.

Sau vài lầ dụ dỗ cộng thêm tiền bạc, Vương Kha đã chiếm được người.

Mà từ lần đó, hai người cũng qua lại với nhau nhiều hơn, cậu trai kia trở thành tình nhân của lão mà không biết, thực ra lão Vương Kha đó có rất nhiều tình nhân khác.
Bởi vì hôm qua không chiếm được Tần Gia Mộc nên dù tối muộn rồi Vương Kha vẫn ghé qua nhà tình nhân để thỏa mãn ham muốn của bản thân.
Lão thích đàn ông, nhưng ngày trước vì xã hội chưa cởi mở, lại thêm gia thế nhà vợ rất uy phong, vậy là Vương Kha đành cắn răng cưới vợ.

Đợi sau này lão nắm quyền rồi thì ra ngoài trăng hoa tìm của lạ, mà vì toàn là tìm đàn ông nên vợ lão không nghi ngờ, bởi không có son dính trên áo hay mùi nước hoa nồng nặc, cũng không có mấy sợi tóc dài,...
Thế là ngay tối đó, Tần Gia Mộc gửi video Vương Kha và cậu trai trẻ kia làm chuyện đó trong khách sạn cho vợ của Vương Kha, đương nhiên là hợp tác với một tên chuyên săn tin rồi lấy danh nghĩa của tên đó gửi cho vợ của Vương Kha.
Nếu Vương Kha định dùng tiền và quyền để hãm hại cậu, vậy thì cậu ăn miếng trả miếng, cũng dùng ngón đòn y như vậy trả lại lão..


Bình luận

Truyện đang đọc