CẬU CHỦ CỦA TÔI


Reng...reng...reng. Tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên. Con Ngọc khều vai nó:
- Bà xin việc chưa?
- Xin rùi!
- Được nhận ko?
- Được_ nó mĩm cười
- Ừk! Chúc mừng bà nhé, mà cẩn thận với cái thằng nhóc đó nha
- Thằng nhóc nào?
- Cậu chủ của bà đó
- Hả? Sao fải cẩn thận zới nó? chỉ là 1 thằng nhóc thui mà!
- Nó nhỏ hơn mình có 1 tuổi àk.
- Nhưng...........

- Rùi bà sẽ bik, tui nói bà ko hỉu đâu, thui tui về đây
- Nhưng.................
Con Ngọc chạy vụt mất, để nó ở lại với dấu hỏi to đùng..........
***
Trên đường về nhà trọ, nó cứ suy nghĩ lung tung, nó lê lết từng bước nặng nề trên vỉa hè, cũg tại con Ngọc mà bây giờ nó lo lắng thế này đây, ko bik cuộc đời nó sau này sẽ như thế nào nữa, nó lại thở dài. Đầu óc nó đang rối bời , thì ...:
- Em! Đi với a ko?
Một thằng con trai, khuôn mặt có vẻ non nớt ( nó nghĩ thế), đang kè kè bên nó trên chiếc SH ( hắn đó ), nó liếc nhìn :
- Hỏi ai thế?
- Anh hỏi em đó!
- Đi với anh làm gì?_nó nhăn mặt
- Đi chơi hay đi đâu anh chở, ai lại để ng đẹp đi bộ bao giờ_ hắn mĩm cười

- Cảm ơn nhưg tôi ko cần_ nó làm mặt lạnh và quay đi
- Em ko đi àk?
-......._nó ko thèm trả lời
- Hey! làm gì mà chảnh wá zậy?_hắn khó chịu
- Cảm ơn! tôi vậy đấy!_ nói xong, nó đi vào 1 con hẽm, vừa đi nó vừa quay lại xem hắn có đi theo ko, nhưng thật may, hắn ko đi theo, nó thở phào nhẹ nhõmvà đi thẳng ra ngoài, nhưg..:
- Chào em!
- Trời! _ nó giật mình
- Em định chơi trốn tìm với anh hả cưng?
Hắn đúng là dai như đĩa, còn tìm cách đón đầu nó nữa chứ, mặt nó đỏ lên 1 phần vì nắng, 1 phần vì tức giận, 1 phầnlà chẳng còn nhìu thời gian để đến chổ làm đúng giờ. Nó hét toáng:
- Tránh ra coi! Bộ rãnh lắm hả?
Hắn nựng nhẹ má nó:
- Làm gì mà dữ wá zậy em?
Nó tức đến phát điên, nó gồng mình, đạp 1 phát vào xe hắn, chiếc xe nằm nghiêng wa 1 bên ( công lực mạnh thật), hắn chẳng kịp nói gì thì nó đã chạy mất rùi, hắn dựng xe lên , lầm bầm:
- Được lắm nhóc con! xem em tránh tôi đc bao lâu
Hắn cười nhếch mép và vòng xe chạy thẳng về nhà. Còn nó thì đã về đến nhà an toàn, nó thầm tự khen rằng nó rất dũng cảm.


Bình luận

Truyện đang đọc