CHĂM CHỈ HỌC TẬP, NGÀY NGÀY YÊU ĐƯƠNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Cò lười

Tin rằng rất nhiều người mong đợi việc đổi chỗ ngồi. Mặc dù chỉ là di chuyển sang một tổ bên cạnh, nhưng, vừa nghĩ tới người trong lòng sẽ cách mình gần hơn một chút, có loại kích động không nói nên lời.

Trên thế giới khoảng cách xa nhất, không phải là sinh tử, mà là tôi ở tổ đầu, cậu ở tuổi cuối cùng, nhìn lén cậu phải cách Thiên Sơn vạn thủy. Trên thế giới khoảng cách gần nhất, là cậu đổi ở tổ một, tôi đến tổ hai, chỉ cần vừa nghiêng đầu, đã có thể nhìn thấy mặt của cậu.

Vì vậy, không nên cười, một ngày hai mươi bốn giờ, có mười bốn tiếng ở phòng học đối với học sinh trung học mà nói, đổi chỗ ngồi chính là một sự kiện lớn trong đời.

Có thể không ngồi ở trong phòng học, ở phòng học có thể thành lập nhóm tự do, điều này càng thêm quan trọng hơn!

Mọi người cẩn thận chọn chỗ ngồi. Không thể cách quá gần người mình thích, rất dễ bị phát hiện tâm tư thầm mến, cũng không thể cách quá xa, tốt nhất là ở bên cạnh, lơ đãng ngẩng đầu lên, là bốn mắt có thể nhìn nhau.

Đây là một cuộc chiến khốc liệt chưa từng có.

Chẳng qua có nhiều người sẽ không biết.

Trang Gia Minh không cảm thấy gì, nhìn Chi Chi tìm chỗ ngồi xuống, liền cầm sách đặt bên cạnh cô, thuận miệng nói: "Anh ngồi ở chỗ này."

"À. . . . . ." Cô nhìn cậu, không nói gì.

Trong vòng ba phút, vị trí của bọn họ đã được phân chia xong: Hàn Tông là người đầu tiên đi tới, kéo lấy một người bạn tốt khác; Trình Uyển Ý cùng các nữ sinh khác không quan tâm tới, tự nhiên chọn tiếp tục ngồi cùng bàn với Chi Chi; Ninh Mân tự giác ngồi cùng chỗ với người có thành tích tốt, lôi kéo Kỷ Khả Nhân tham gia náo nhiệt.



Bảy người ngồi vây quanh một cái bàn dài, hơi chen chúc, nhưng bàn trong phòng đọc không nhiều lắm, những cái bàn khác cũng gần như là con số này.

Cô giáo Lâm nhìn bọn họ ngồi tập hợp lại với nhau, âm thầm thở dài: quả nhiên người phân theo nhóm, ý nghĩ thích đọc sách cùng không thích đọc sách phân biệt rõ ràng, chờ đến lúc lên lớp mười một lớp mười hai, tình huống sẽ càng rõ ràng hơn.

Nhưng cô không hề nói gì, chỉ nhắc Trang Gia Minh: "Lớp trưởng quan sát một chút, đừng xả rác bừa bãi, cũng đừng tùy tiện di chuyển đồ đạc ở đây, bình thường trong lớp học học như thế nào, ở đây cũng như thế đó."

Trang Gia Minh gật đầu.

Cô giáo Lâm hài lòng đi ra ngoài.

Lập tức trong phòng đọc náo nhiệt lên, tiếng sột soạt lật giấy, cả tiếng ừng ực uống nước, tiếng thì thầm nói chuyện riêng, đan xen cùng một chỗ, làm cho không gian yên tĩnh tăng thêm vô số tiếng vang.

"Khụ." Giáo viên chủ nhiệm lớp hai cầm cái ly đi vào, ánh mắt sắc bén quét qua lớp học hỗn loạn, đặt mông ngồi ở vị trí quản lý thành viên bình thường.

Không khí trở nên yên lặng.

Chi Chi rụt vai lại, mở ra sách địa lý chuẩn bị ôn tập. Kỳ thi toàn quốc lớp mười có ba cửa, địa lý, vật lý, công nghệ thông tin, môn cuối cùng đơn giản nhất, chính là theo yêu cầu làm Word, PPT cùng Ex¬cel, bốn bỏ năm tương đương với chơi máy vi tính, không hề khó khăn.

Cô tập trung xem địa lý cùng vật lý, một môn thỉnh thoảng tính toán kém, một môn cơ học kinh điển, kiểm tra vượt qua dễ dàng, thi điểm cao rất khó.

Để tìm sự sống lại, Chi Chi mở ra những vẫn đề sai, bắt đầu tìm kiếm chủ đề mà mình không am hiểu nhất. Các chủ đề của cuốn sách bài tập đã làm, cô tìm đề nhờ Ma vương giúp đỡ: "Này, tìm cho tôi một đề tài cơ học."



Trang Gia Minh thăm dò liếc mắt nhìn, lật quyển sách hướng dẫn vật lý của mình, rất nhanh tìm được đề tài thích hợp: "Giấy."

Chi Chi đưa tờ giấy trắng tới. Cậu chép lại hai đề tài đưa cho cô: "Ừ."

Cô nhìn, quả nhiên lạ mắt, đề Ma Vương thật sự không hổ danh mà cô lén lút lấy, bình thường cô làm xong bài tập quy định, viết bản đồ tư duy liền không có thời gian viết đề, ngược lại cậu, viết xong bài tập không nói, còn có thể làm xong một quyển vở bài tập.

Thật không biết thời gian của cậu từ đâu tới. Chi Chi thở dài một tiếng, cúi đầu đánh đề.

"Ôi chao." Hàn tông vỗ bờ vai của cậu, "Lớp trưởng đại nhân, cậu đây có phải có chút thiên vị không? Tại sao lại ra đề cho Quan Tri Chi, mà không ra cho bọn tớ?"

Trang Gia Minh: ". . . . . . Sách cho cậu mượn, tự mình chép."

Hàn Tông là bạn thân nhất của cậu từ trung học cơ sở đến trung học phổ thông, luôn cảm thấy thanh mai trúc mã bọn họ có chút ý tứ riêng, cố ý nói: "Sao cậu không bảo cậu ấy tự chép?"

"Cô ấy là một cô gái, còn cậu thì sao?" Trang Gia Minh vuốt ve tay của cậu.

Hàn Tông xuỵt cậu: "Ở đây cũng không chỉ có một cô gái."

"Đúng vậy, lớp trưởng thiên vị nha." Đúng lúc Ninh Mân ngồi đối diện Trang Gia Minh, lúc ngẩng đầu lên, một khuôn mặt xinh đẹp mềm mại chiếu dưới ánh đèn, bóng loáng mịn màng không nhìn thấy lỗ chân lông, "Đề tài gì, bọn mình có thể xem một

Bình luận

Truyện đang đọc