CHÀNG RỂ MA GIỚI

“Tốt, hai người như vậy nhìn ổn hơn hồi nãy, chỉ sợ xảy ra vấy đề thì Shary nhà ta lại ăn giấm nữa.” Người lên tiếng là lão đầu Tetema, thê tử của Sky cũng chính là muội muội Shary của Aldas, không biết sao lại được lão nhìn trúng, nhận làm nữ nhi.

“Eve cùng Eliane còn ở đây đó, cha đã làm gia gia rồi mà còn nói nhăng nói cuội cái gì đấy!” Shary vừa rót cho lão đầu một chén rượu vừa oán trách.

“Mẫu thân vì sao lại ăn giấm (ghen)? Guile đại nhân và phụ thân xảy ra vấn đề gì sao?” Eliane hiếu kỳ hỏi.

Eve lắc lắc đầu, cũng không hiểu.

Ngược lại Tát Tát tiểu thư mở to miệng nói: “Ta hiểu rồi, cái này giống như trong sách nói loại thích nam nhân “cơ hữu” đó (dịch: từ “Cơ” trong tiếng Trung đồng âm với từ “gay”, cơ hữu là bạn gay nhé). Không trách được Alice nói Guile đại nhân rất chán ghét...”

“Câm miệng!” Lão địa tinh bị dọa nhảy dựng lên, lập tức hung hăng nhìn nữ nhi. Tát Tát tiểu thư sợ hãi ôm đầu, mặt mũi u oán nhìn vào phụ thân.

Vẻ mặt Trần Duệ đằng sau mặt nạ có chút biến xám, xem ra độc hại của tiểu la lỵ không chỗ nào là không có.

“Guile đại nhân là người tốt, Alice còn muốn nhờ chúng ta nghĩ ra chủ ý đối phó với đại nhân, nhưng ta và tỷ tỷ đều không đáp ứng đó.” Eliane bồi thêm một câu, Eve liền vội vàng gật đầu.

Tiểu la lỵ muốn đối phó với “Guile”? Trần Duệ cười khổ lắc lắc đầu, đi qua chỗ của “người tốt” Eliane, lúc này Tetema đã uống hết rượu của Shary, mở miệng nói: “Ngươi tới đây là để tìm lão già ta đây chứ gì? Đi theo ta.”

Lão đầu hôm nay uống không ít rượu, mặt mũi đỏ bừng lên hết, bước ngắn bước dài kéo Trần Duệ về hướng thực nghiệm thất.

Đi đến thực nghiệm thất, Trần Duệ dìu lão đầu đến một cái ghế gần đó. Lão đầu nấc cục một cái rồi nói: “Lần này lão đầu ta quả là đã nhìn lầm người, không ngờ các ngươi có thể kéo ngã cả đế quốc. Đây quả là một cuộc nổi dậy kỳ tích. Ngươi nói không sai, thế sự vô thường, mọi thứ đều có thể xảy ra. Chẳng qua ngươi cũng biết tính của ra, ta sẽ không truyền nghề cho ngươi đâu. Có chuyện gì cứ nói, lão đầu ta không thích loại giấu giấu diếm diếm. Ngoài ra muốn ta xuất sơn giống như Sky thì chắc chắn không được, đánh cuộc của ta và Salman chỉ có một năm. Ta chỉ muốn trong thời gian này truyền thụ tất cả cho Aldas thôi, ngươi hiểu rồi chứ?”

“Con hiểu rồi.” Trong lòng Trần Duệ cảm động một hồi, lão đầu hiện tại tập trung toàn bộ tinh thần để truyền hết mọi thứ trước khi chết, tình cảm đối với đệ tử quả thực không thể nói hết được. Lúc đầu, trong khi Ám Nguyệt khai chiến, mọi người muốn dùng vũ lực bắt lão rời xa chiến tranh, nhưng có lão ở đây thì ngọn lửa có thể tiếp tục truyền xuống, lưu truyền bất tận, là tốt hay xấu còn chưa biết.

“Hôm nay con đến tìm lão sư là vì hai sự việc. Lão sư có từng nghe thấy hai loại tài liệu là Long Lực tinh túy và Siren chi tâm?

“Long Lực tinh túy là tinh hoa của linh hồn long tộc sau khi chết không bị tiêu tán mà ngưng tụ lại tạo thành. Nó có long uy của long tộc lúc còn sống và một bộ phận linh hồn lực, loại tài liệu này tại ma giới cực kỳ hiếm thấy, nhưng có một nơi lại có không ít. Nhưng mà nơi đó cho dù là ma đế đỉnh phong xông vào cũng chỉ có một con đường chết. Đó chính là Long đảo.”

“Long đảo?” Trần Duệ không phải là lần đầu tiên nghe nói điều này danh từ, Long đảo là nơi tụ tập của quần cư long tộc, không phải chỉ là một hòn đảo bình thường, thực tế thì Luobei chính là ở một bàng chi của Long đảo. Hình thức của Long đảo cũng giống như một loại gia tộc, so ra thì Pagliuca, Lola giống như nhưng tán binh (giống tán tu ấy) dũng mãnh không có bối cảnh sau lưng.

Khuôn mặt của Tetema lộ nét ngưng trọng: “Ta cũng không biết trên Long đảo cụ thể có bao nhiêu cự long. Cho dù khả năng sinh sản của Long tộc cực kì thấp, nhưng cụ thể Long đảo có bao nhiêu cự long thì không có người nào biết, chỉ là nghe nói kẻ cả cường giả cấp bán thần cũng không dám xông vào Long đảo. Trình độ mạnh mẽ của nó có thể thấy được.” 

Lúc đầu, từ mặt chữ nghĩa lý giải từ “Long Lực tinh túy” Trần Duệ còn muốn tìm bọn Pagliuca giúp đỡ, không ngờ thứ đó lại chính là tinh hoa của linh hồn. Còn về Long đảo sao? Sự việc chiến trường lần trước chỉ sợ còn có hậu hoạn. Trần Duệ căn bản không thể có loại vọng tưởng này.

“Sirens thuộc hải yêu nhất tộc của Tử Vong chi hải, giỏi dùng tiếng ca hòa hợp với tinh thần lực tạo ra huyễn thuật cực mạnh. Thứ gọi là Sirens chi tâm không phải là tim của các nàng, mà là bản mạng tinh thể trên trán của các nàng, nếu mất đi sẽ làm cho nguyên khí đại thương, phải tốn rất nhiều năm mới có thể khôi phục. Tính tình của Sirens rất cứng cỏi, nếu như không được các nàng đồng ý thì cho dù là giết chết các nàng cũng không cách nào lấy được Siren chi tâm.”

Trần Duệ nhíu nhíu mày, vốn tính nhờ nguyên tố quân vương giúp đỡ, giờ cũng đành thôi, muốn cho Saipulaier tấn cấp quả thật không đơn giản: “Cám ơn giải đáp của lão sư, việc thứ hai là trong lúc con ra ngoài bờ biển, ách… là trong truyền thừa của đại tông sư, có một ít vật phẩm lưu lại của thượng cổ văn minh, thỉnh lão sư xem qua.”

Nói xong, Trần Duệ đem mấy cái hắc sắc dược tề "hết date" lấy được trong thượng cổ luyện kim văn minh di chỉ ra. Tetema vừa nghe hai từ "đại tông sư truyền thừa" và "thượng cổ văn minh" này thì tinh thần liền đại chấn, cẩn thận đón lấy mấy chai dược tề “rác thải”. Mở nắp ra, ngửi ngửi phát mà mừng quá tỉnh rượu luôn: “Minh hà hoa, tử tư thảo, lộc nha đằng… không nghĩ ra bình Vĩnh Hằng chi lực khi 'hết date' lại có thể tính ra vài thành phần trong đó! Chỉ là minh hà hoa và tử tư thảo vốn là thủy hỏa bất dung, sử dụng cùng một chỗ sẽ tạo ra vụ nổ cực kỳ mãnh liệt, một loại thì dùng để dẫn phát độc dược, làm sao mà trộn chung lại như vậy mà không gây tác dụng phụ được nhỉ?”

“Cách dùng khác nhau thì công dụng khác nhau, nếu như thêm hắc vũ căn vào, lại dùng Thủy dong pháp (phương pháp hòa tan) cộng thêm Toan tẩm pháp (phương pháp lọc axit), như vậy thì thuộc tính bạo phát ban đầu sẽ có thêm thuộc tính công dồn lực lượng. Ta đã từng uống qua toàn bộ Vĩnh Hằng dược tề, ngoại trừ tăng lên thuộc tính đơn lẻ ra thì sau khi uống toàn bộ cơ thể sẽ sinh ra ba động công hưởng kì lạ. Toàn bộ tố chất cơ thể được tăng lên một lần nữa, giống là được uống hắc sắc dược tề một lần nữa vậy. Như vậy chúng ta có thể suy đoán ra, minh hà hoa, tử tư thảo và hắc vũ căn, cơ sở dược tài của mỗi một chủng loại Vĩnh Hằng hệ dược tề, Thủy dong pháp và Toan tẩm pháp là bí pháp để điều chế.”

“Không sai!" Tetema mừng hớn hở từ ghế dựa nhảy dựng lên.

Hắc sắc dược tề thất truyền nhiều năm như vậy, dược phương và bí pháp đa số đã không còn hoàn chỉnh. Bể học dược tề lại bác đại tinh thâm, chỉ cần sai một chút là có thể làm cho thuộc tính của cả dược tề thay đổi. Hiện tại lại có thể có được phối phương và bí pháp, lại cộng thêm tri thức lưu lại, nhất định có thể có lúc đột phá được, đặc biệt là đối với loại này siêu cấp chuẩn tông sư như Tetema.

Sau khi hưng phấn qua đi, lão liền trừng mắt trắng dã nhìn Trần Duệ: “Làm sao ngươi biết phải thêm vào hắc vũ căn, dùng Thủy dong pháp và Toan tẩm pháp sẽ có hiệu quả, phương pháp phối hợp này ta không hề dạy cho ngươi; vả lại cho dù là ta đã nhận được vạn năm truyền thừa cũng không có phương pháp này, ngươi học được nó ở đâu?”

Trần Duệ biết mình lỡ lời, chỉ vào đầu mình nói: “Con cũng không biết tại sao nữa, có thể là từ ký ức truyền thừa chăng, đáng tiếc là ý thức của đại tông sư chỉ có một phần, không được hoàn chỉnh.”

“Thượng cổ luyện kim văn minh! Vị đại tông sư của ngươi chắc chắn là từ thời thượng cổ luyện kim văn minh!” Lão đầu kích động nắm chặc bả vai của Trần Duệ, lác qua lắc lại. Nếu như không phải bây giờ Trần Duệ đã có lực lượng tương đương với lão thì chỉ sợ bị lão lắc tới tan xác. 

Thật ra Trần Duệ biết được bí phương là do nuốt được đoạn ký ức ở trong luyện kim văn minh mà có. Chỉ có điều không nghĩ đến là lão đầu lại biết về thượng cổ luyện kim văn minh.

Rất lâu sau, lão đầu mới khôi phục bình tĩnh, phát hiện ra ưng trảo công của mình phát ra hình như hơi mạnh tay, liền giả bộ như không có gì xảy ra, vỗ vỗ bả vai Trần Duệ rồi đem một số sử sách thượng cổ không được ghi chép lại nói ra.

Thất đại ma tộc và ma giới các tộc hiện nay không phải là tồn tại sớm nhất xuất hiện tại ma giới, mà trước đó còn có vô số văn minh và thế lực khác tồn tại, những văn minh này chỉ còn lưu lại trong những ghi chép cổ xưa nhất nhưng thường không còn hoàn chỉnh nữa.

Nghe nói thượng cổ luyện kim văn minh là khởi nguyên của luyện kim thuật, luyện kim thuật của họ không chỉ hạn ở chế khí và dược tề mà được sử dụng trong tất cả mọi sinh hoạt, ví dụ như chiếu sáng. Ma pháp đăng hiện tại của ma giới là do trước chế khí tông sư Malta Picatinny phát minh từ bảy vạn năm trước, sức mạnh chân chính của nó đủ để sánh với một loại thần khí bất kì, thậm chí là quý giá hơn. Thực ra, trong luyện kim minh văn, ma pháp đăng đã sớm xuất hiện chỉ có điều nguyên lý khác với ma pháp đăng hiện hành mà thôi. Ma pháp đăng này sử dụng một loại tụ quang trùng mà ma giới hiện tại đã tuyệt chủng làm thành. Con trùng này trong không gian đặc biệt của ngọn đèn sẽ không ngừng sinh ra và chết đi, tạo ra nguồn ánh sáng liên miên không dứt, chỉ so sánh một khía cạnh này thôi đã thấy ma pháp đăng hiện tại không thể so bì nổi rồi.

Chỉ là không biết luyện kim văn minh vì nguyên nhân gì lại diệt vong, cũng như rất nhiều các nền văn minh khác, hoàn toàn diệt vong trong dòng sông lịch sử dài vô hạn kia. Cuối cùng chỉ có một bộ phận chế khí và dược tề được truyền lại, đến tận bây giờ đã biến thành hai đại môn phái luyện kim học thuật như bây giờ.

Trần Duệ dò hỏi: “Lão sư có biết về Thâm Uyên nhất tộc không?”

Tetema hơi ngớ người, sắc mặt trầm ngâm: “Cái này thì chưa nghe nói qua, chỉ là hai chữ 'Thâm Uyên' trong cổ ngữ có ý là 'cấm kỵ', không biết ý nghĩa thực sự của nó là gì… Đúng rồi. Thật ra ngươi kiếm được mớ dượt tề 'quá date' này ở đâu? Có phải còn có mấy thứ đồ khác nữa không hả?”

Lão đầu vừa nói tới điều này, hai mắt trực tiếp bắn ra lục quang, nhìn vào Trần Duệ đến nỗi làm hắn sợ run lên. Chẳng qua Trần Duệ biết thứ lão đầu coi trọng là tri thức chứ không phải tài vật. Tetema là loại giáo sư dùng cả đời để nghiên cứu học thuật, là một học giả và nghiên cứu giả chân chính, mà không phải loại vì danh vì lợi như Bennett.

“Ở một địa phương bên trong lãnh địa Bạch Linh, có thể là một di chỉ của thượng cổ luyện kim văn minh, bên trong còn có một ít đăng linh còn hoạt động…”

“Đăng linh?” Tetema kích động địa nói: “Ta nhớ là trong cổ tịch ghi chép lại, đăng linh là thị thiếp cũng là ma pháp giả của luyện kim văn minh, ngươi không ngờ phát hiện được đăng linh còn sống!”

“Không chỉ có đăng linh, còn có một ít cấu trang chiến ngẫu, đáng tiếc là không sử dụng được.” Trần Duệ suy nghĩ chút nói tiếp “Chỉ là cái nơi đó trừ con ra thì không có người nào thể tiến vào. Lần này, con chạy gấp trở về Ám Nguyệt, không kịp mang theo nhiều đồ vật, chỉ có mấy cái hắc sắc dược tề phế thải này.”

“Cấu trang chiến ngẫu ta nghe nói qua, còn thủy tinh thú là cái gì?” Càng là đồ chưa biết đến thì lão đầu này càng có hứng thứ, trên mặt hiện lên vẻ cuồng nhiệt mãnh liệt, bắt đầu nói năng lộn xộn: “Tại sao lại gấp gáp chạy về như thế hả? Tại sao lại không mang nhiều thứ về đây hả?” 

Trần Duệ liếc mắt kinh bỉ, ta mà không về sớm thì Ám Nguyệt đã tiêu rồi, lão nhân gia nhà ngài sợ là bây giờ đang mang theo nghĩa nữ chạy nạn rồi. Nhưng hắn cũng biết tri thức luyện kim văn minh rất quan trọng đối với Tetema, không phải chỉ là vì cuồng nhiệt theo đuổi tri thức, mà còn vì từ những tàn dư còn lại của luyện kim văn minh có thể tìm được, cảm ngộ. Như vậy thì trận đấu đòi mạng một năm sau chưa hẳn sẽ tất bại.

Trần Duệ cũng muốn mượn năng lực của Tetema mà khôi phục những cấu trang chiến ngẫu và thủy tinh thú kia. Nếu như thực sự có thể khôi phục được binh chủng cường đại của luyện kim văn minh, thậm chí là sản xuất thành đội quân thì cho dù là Âm Ảnh đế quốc hay Huyết Sát đế quốc giao chiến với Đọa Thiên Sứ đế quốc cũng không phải lo sợ.

Thủy tinh cự thú có thể trực tiếp đối kháng với ma đế cấp, cấu trang ma ngẫu, thủy tinh thú và đăng linh cũng có lực chiến đấu rất mạnh.

“Ta đã quyết định rồi!” Lão đầu vỗ mạnh vào thành ghế: “Muốn ta theo đế đô cũng được, chỉ có một điều kiện, đó là đem hết đồ vật ở luyện kim văn minh cho ta nghiên cứu!”

Đây quả là một quyết định mà hắn mơ cũng không dám mơ đến.

Bình luận

Truyện đang đọc