CHIẾN THẦN VƯƠNG GIA YÊU CHIỀU VƯƠNG PHI


Triệu Hàm vẫn là vẻ mặt ngây ngô cười thoát quần áo của mình, hình ảnh dơ bẩn, không nỡ nhìn thẳng.
Hoàng hậu khoát tay trực tiếp kêu người kéo Triệu Hàm ra đại điện, “Còn không mau kéo xuống, phi lễ chớ coi, thật là thật là có nhục văn nhã!”
Triệu Hàm bị kéo đi xuống, mà Triệu gia cũng bị nàng liên lụy.

Triệu Hàm cái này trước kia danh điều chưa biết tên, từ hôm nay trở đi, oanh động Kinh thành.
Mà sự tích của nàng, cũng đem sâu xa truyền lưu.
Rốt cuộc đây chính là Đông Dạ quốc trăm năm tới nay, Triệu Hàm là cái thứ nhất dám ở đại điện thượng múa thoát y nữ nhân.
Đương nhiên, này khởi không thể hiểu được sự kiện, xong việc khẳng định sẽ điều tra, nhưng cho dù có điều tra thì cũng là Triệu Hàm tự hại chính mình mà thôi.
Tư Đồ Thiên Tuyết đang suy nghĩ Triệu Hàm không biết có được hương này ở đâu thì cảm nhận được có một ánh mắt đang nhìn nàng.
Nàng nhìn qua phía đó thấy Đông Phương Huyền Phong không biết đã quay trở lại đại điện từ khi nào còn đang nhìn nàng nữa.


Nàng biết Phong chàng ấy thông minh chắc là đã đoán được tại sao Triệu Hàm lại bị như vậy, cho nên nàng đối hắn cười một cái nói cho hắn biết nàng không bị làm sao.
Đông Phương Huyền Phong nhìn thấy nụ cười của nàng trong lòng đã yên ổn lại, nhưng sau đó cả người đều lạnh lẽo xuống Triệu Hàm kia là muốn hại Tuyết Nhi của hắn.

Tuy nàng ta đã tự trúng độc mà chính nàng ta muốn cho Tuyết Nhi trúng nhưng nàng ta hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.
Mà sau lưng Đông Phương Huyền Phong, Đông Phương Hiên cùng Nam Cung Văn và Âu Dương Lân cảm nhận được xung quanh nhiệt độ đang giảm liền biết chuyện lúc nãy chắc là có liên quan đến tẩu tẩu, ba người âm thầm cầu nguyện Triệu Hàm có được một cái chết nhẹ nhàng nhất.
*
Sau sự việc của Triệu Hàm yến tiệc kết thúc sớm hơn dự định mọi người đều tan đi.
Tại Lam Tuyết viện.
Tư Đồ Thiên Tuyết sau khi tắm rửa xong nàng ngồi trên ghế quý phi đợi Đông Phương Huyền Phong đến, nàng muốn hỏi hắn rời đi là có việc gì gấp sao?.
" Thu Hạ em cho người điều tra xem Triệu Hàm đã mua được dược hương đó từ ai?.

Còn nữa em điều tra thông tin về Lộ Nhan trong thời gian ngắn nhất đưa cho ta" Tư Đồ Thiên Tuyết nghĩ đến Triệu Hàm thì phân phó Thu Hạ đi điều tra nàng có linh cảm người đứng đằng sau chuyện này chắc chắn sẽ ra tay lần nữa.
" Tuân lệnh " Thu Hạ nói xong nhất chân đi ra ngoài.
Nàng nhìn Thu Mai đứng bên cạnh lên tiếng " Thu Mai, em cũng đi nghỉ ngơi đi ".
Thu Mai nghe vậy hành lễ đi ra ngoài thuận tiện đưa tay đóng cửa lại.
Đợi đến khi Đông Phương Huyền Phong đến hắn nhìn đến là Tuyết Nhi của hắn tay kê lên cạnh cửa sổ đầu nằm lên nhắm mắt lại đang ngủ mày nhíu lại.
Hắn đi tới bên cạnh nàng đưa tay muốn ôm nàng về giường ngủ thì hai mắt đang nhắm lại của nàng mở ra.
" Phong, chàng tới rồi ".
" Ân, ta làm nàng tỉnh giấc sao?.


Còn nữa lần sau không được nằm ngủ như vậy ".
Đông Phương Huyền Phong lạnh giọng nói, động tác bế nàng lên cũng không dừng lại bế nàng đặt trên giường kéo chăn qua đắp lên người nàng.
" Không có, ta chỉ là hơi mệt nên nhắm mắt nghỉ ngơi một chút mà thôi " ai biết được sẽ ngủ quên đâu Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn hắn lên án " Là do chàng đến trễ ".
Đông Phương Huyền Phong bất lực bật cười Tuyết Nhi bây giờ biết đổ lỗi cho hắn nữa " Phải, phải là do lỗi của ta, ta không nên tới trễ để nàng đợi lâu ".
Nàng nghe giọng điệu nhận lỗi của Phong trong lòng ấm áp nàng chỉ là đột nhiên nổi hứng nên mới nói như vậy, vậy mà chàng ấy còn hùa theo nàng nữa.
" Chu Tước tiềm chàng có chuyện gì vậy? " Tư Đồ Thiên Tuyết dựa vào lòng Đông Phương Huyền Phong đợi câu trả lời.
Đông Phương Huyền Phong chỉnh tư thế cho nàng ngồi dựa vào thoải mái đưa tay vút nhẹ mái tóc nàng " Người của Chu Tước phát hiện có sát thủ lẻn vào trong cung của Hoàng tổ mẫu bắt lại cho nên ta đi xử lý một chút ".
" Là người của Họa sát sao hay là của tổ chức khác đám người này sao lại nhúng tay trong cung còn là cung của Thái Hậu " Tư Đồ Thiên Tuyết nhíu mày.
" Không phải là Họa sát là ám vệ của lộ gia muốn hạ độc Hoàng tổ mẫu " Đông Phương Huyền Phong giơ tay vút ve lông mày đang nhíu của nàng.
" Lộ gia…Lộ Nhan là Lộ Nhan muốn hạ độc Thái Hậu " Nàng nghĩ tới nghĩ lui chỉ nghĩ ra người này vì hôm nay trong yến tiệc lúc Triệu Hàm làm ra hành động cởi y phục ai cũng bất ngờ chỉ nàng ta là hiện lên sự không vui.
" Ân, nàng ta biết y thuận cho người hạ độc Hoàng tổ mẫu muốn nhân có hội lấy thiện cảm của người " chuyện này vừa được Chu Tước cho người điều tra được vì đợi tin tức này cho nên hắn mới tới trễ.
" Lộ Nhan này là muốn thông qua Thái Hậu để có được thiện cảm từ chàng, sau đó hai người hay gặp nhau dần dần nẩy sinh ra tình cảm cưới nàng ta vào phủ " Tư Đồ Thiên Tuyết ngồi dậy khỏi lòng ngực của Đông Phương Huyền Phong nhìn vào mắt hắn " Ta nói cho chàng biết nếu chàng mà thay lòng đối dạ thì … "
Còn chưa đợi Tư Đồ Thiên Tuyết nói xong thì môi của nàng đã bị một đôi môi chặn lại những lời muốn nói.
Nụ hôn lần này không còn sự dịu dàng nữa mà là thay vào bằng sự mạnh bạo nhưng muốn gặm nhấm luôn đôi môi của nàng vậy đợi đến lúc nàng không chịu được thì Đông Phương Huyền Phong mới buôn ra.
Nàng không còn sức lực dựa vào lòng ngực hắn mà thở hổn hển, còn chưa đợi nàng lấy lại hơi thở xong thì đã bị đôi tay to lớn ấm áp ấy của hắn đè lên vai nàng.

Hắn đưa tay nâng khuôn mặt của nàng lên nhìn thẳng vào mắt hắn.
" Tư Đồ Thiên Tuyết nàng nhìn thẳng vào mắt ta, nhìn thẳng vào, Đông Phương Huyền Phong ta sẽ không bao giờ thay đổi lòng mình cho đến chết.

Cho nên nàng không bao giờ được nói ra những lời đó biết không " Giọng nói của Đông Phương Huyền Phong lạnh hơn bao giờ hết.
Hắn không muốn nghe nàng nói như vậy nàng thật sự vẫn chưa hoàn toàn đặt lòng tin vào hắn
Đôi mắt nàng nhìn chằm chằm vào hắn bất giác từng giọt nước mắt của nàng nối tiếp nhau rơi xuống.
Đông Phương Huyền Phong nhìn những giọt nước mắt của nàng trong tim rất đau giống như ai đang bót chặt nó vậy.

Hắn cuối cùng cũng không nhịn được đầu hàng trước những giọt nước mắt của nàng đưa tay ra lau những giọt nước mắt ấy của nàng.
" Tuyết Nhi ngoan không khóc nữa có được không, nàng như vậy trái tim ta rất đau, rất đau " giọng nói của hắn ôn nhu dỗ dành nàng..


Bình luận

Truyện đang đọc