Mị Hoặc Chi Thuật
- Cực hạn Ngọc Tiên Cảnh là 33 chuyển sao?
Diệp Hạo tiếp nhận bình ngọc hỏi.
- 33 chuyển chính là cực hạn của Ngọc Tiên cảnh.
Khí Linh nhẹ gật đầu nói.
- Tại sao Tiên Vương lại có mạnh yếu vậy?
Diệp Hạo tiếp tục ném ra một vấn đề nói.
- Phải nhìn vào tư chất của từng tu sĩ.
Khí Linh nhìn Diệp Hạo nói.
- Có tu sĩ dung nhập một giọt huyết dịch Tiên Vương liền tăng lên tới 33 chuyển là cực hạn, thế nhưng lại có tu sĩ dù dung nhập hai giọt huyết dịch Tiên Vương vẫn không thể nào đạt đến cực hạn.
- Ý ngươi là khác biệt về dung lượng?
Diệp Hạo ngay lập tức hiểu ra.
- Không sai.
- Ta hiếu kì là chủ nhân ngươi tại sao lưu lại cho ta một giọt huyết dịch Tiên Vương?
- Một giọt huyết dịch Tiên Vương cho dù là tinh huyết của Tiên Tôn cũng kém hơn được chưa?
- Ta cần một lượng lớn huyết dịch Tiên Vương.
Khí Linh không trả lời nhìn Diệp Hạo nói.
- Ngươi có biết một khi nhục thân ngươi đến 33 chuyển là có ý nghĩa gì không?
- Ý nghĩa gì?
- Vô thượng bảo thể.
- Vô thượng bảo thể rất mạnh sao?
- Vô thượng bảo thể nghĩa là nhục thân đạt đến độ viên mãn, tu sĩ cảnh giới này cực kì đáng sợ, đối mặt với người cùng cấp bậc, đừng nói Kim Tiên, cho dù là Tiên Chủ, sơ ý một chút cũng sẽ bị giết chết.
Khí Linh nhìn Diệp Hạo nói.
- Được rồi.
- Cá ngươi không giúp đỡ tiểu tử này một tay sao?
Lúc này Khí Linh nhìn 21 tên tu sĩ nói.
- Xét thấy cảnh giới ngươi ở Ngọc Tiên cảnh cũng đã rất cao, cho nên chúng ta quyết định dung luyện một vài giọt tinh huyết của chúng ta.
- Tiền bối…
Diệp Hạo vừa nói đến đây đã bị lão giả ngắt lời nói.
- Chúng ta vốn không hề tồn tại ở thế giới này, hiện tại cũng nên hoàn toàn tiêu tán a.
Âm thanh lão giả vừa rơi xuống 21 tu sĩ giữa sâu đồng thời hóa thành từ giọt tinh huyết hàm chứa kinh thiên động địa, những tinh huyết này sau khi xuất hiện ở giữa hai bên tiến hành thôn phệ cùng dung hợp.
Chỉ sau vài hơi thở 21 tinh huyết giữa sân liền hóa thành năm giọt tinh huyết càng thêm cường hoành.
- Nhận lấy đi.
Khí Linh nhìn Diệp Hạo nói.
Diệp Hạo hơi chút chần chờ thu lại năm giọt tinh huyết.
Sau đó Diệp Hạo nhìn về Khí Linh hỏi.
- Viên Truyền Tống Ngọc Phù đâu?
- Đừng nói với ta hiện tại ngươi chuẩn bị về a?
- Như thế nào cũng phải đợi tới 33 chuyển mới được.
- Sau 33 chuyển ngươi tiến về cũng chết, ngay cả chủ nhân của ta cũng vô cùng kiêng kị nơi đó.
- Ta có Bất Tử Chi Thân.
- Ngươi đang nói đùa a?
Khí Linh làm sao có thể tin Diệp Hạo có Bất Tử Chi Thân được.
- Ngươi nghĩ ta hay nói đùa sao?
Diệp Hạo không giải thích.
Khí Linh nhìn Diệp Hạo một cái nói.
- Chốn Đào Nguyên này sẽ sớm sụp đổ, ta khuyên ngươi tốt nhất lập tức rời đi nơi này. Về phần Truyền Tống Ngọc Phù ta sẽ thay ngươi bảo quản.
Chợt Khí Linh tiến vào bên trong Huyền Hoàng Chung.
Diệp Hạo cũng để ý tới không gian xung quanh không ngừng mà sụp đổ, bởi vậy vung tay lên thu Huyền Hoàng Chung vào trong Càn Khôn Túi, Diệp Hạo đẩy ra một cánh của không gian rời đi nơi này.
Hoàng Hoàng Nhi nhìn thấy Diệp Hạo xuất hiện mới vội vàng hỏi.
- Ngươi không sao chứ?
- Không có việc gì.
- Vừa nãy ngươi làm sao đi vào bên trong được?
- Tiền bối bên trong đưa cho ta một phần cơ duyên.
Diệp Hạo nói xong đưa cho Hoàng Hoàng Nhi một cái bình ngọc nói.
- Có giọt tinh huyết này có lẽ ngươi có thể tăng lên tới 32 chuyển.
- 32 chuyển?
Hoàng Hoàng Nhi nghe được câu này hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Bởi vì ý vị này Hoàng Hoàng Nhi cách 33 chuyển chỉ có một bước.
- Diệp Hạo, ngươi nói xem ta nên cảm tạ ngươi như thế nào a?
Hoàng Hoàng Nhi trầm mặc một hồi nhìn Diệp Hạo nói khẽ.
- Giữa bằng hữu với nhau không cần nói lời cảm tạ.
Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.
- Nhưng ngươi cho ta quá nhiều.
- Nếu không ngươi lấy thân báo đáp đi.
Diệp Hạo nói đùa.
- Đời này ta chỉ có đại đạo, nhưng ta có thể đem thân thể cho ngươi, đương nhiên điều kiện tiên quyết là tu vi ta phải có thành tựu.
Hoàng Hoàng Nhi hơi chút trầm ngâm nói khẽ.
- Vẫn nên quên đi.
Diệp Hạo không ngờ Hoàng Hoàng Nhi lại trả lời nghiêm túc như vậy, Diệp Hạo quả thật xác thực chuẩn bị làm như vậy, bất quá Diệp Hạo không thể nào tiếp nhận cách làm này của Hoàng Hoàng Nhi.
Bởi vì nếu Diệp Hạo chiếm được Hoàng Hoàng Nhi thì làm sao có thể để Hoàng Hoàng Nhi rời đi đây?
Nghĩ tới đây trong mắt Diệp Hạo xuất hiện thân ảnh của Đường Phiên Phiên.
Địa điểm khi phi thăng tới Tiên Vực là bất kì.
Diệp Hạo xuất hiện ở Đông Vực Đông Tiên Điện, nhưng Đường Phiên Phiên ở đâu thì không biết.
Vì sao Diệp Hạo muốn tham gia Tranh bá Thế Hệ Trẻ Đông Vực, cũng là muốn thông qua nó đưa danh hào bản thân truyền đi, như vậy dù Đường Phiên Phiên hay ba mẹ bằng hữu đều có thể tìm được.
- Ta cảm thấy ngươi có thể cân nhắc một cái.
Hoàng Hoàng Nhi đến gần Diệp Hạo nói khẽ.
Lúc này Hoàng Hoàng Nhi chỉ cách Diệp Hạo một bước, Diệp Hạo thậm chí còn có thể ngửi được hơi thở của Hoàng Hoàng Nhi.
- Không cần cân nhắc, ta đối với tình cảm trước giờ vẫn luôn cố chấp, nên ta chiếm được ngươi, cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ tới việc rời xa ta.
Diệp Hạo lui về sau hai bước nói.
Dù Diệp Hạo thấy không rõ tướng mạo của Hoàng Hoàng Nhi, thế nhưng trên người Hoàng Hoàng Nhi lại phát ra ngàn vạn phong tình, nếu không phải do Diệp Hạo có Bàn Thạch Chi Tâm, sớm đã mẹ hắn không cầm được rồi.
- Ta có thể len lén rời đi a.
Hoàng Hoàng Nhi ép tới gần hai bước thổi khí như lan nói.
Hô hấp Diệp Hạo cũng trở nên có chút gấp gáp.
Hoàng Hoàng Nhi nói tràn đầy dụ hoặc.
Chỉ cần bản thân đáp ứng liền có thể lấy được tấm thân xử nữ của Hoàng Hoàng Nhi.
Yết hầu Diệp Hạo động mấy lần nuốt nước bọt hai lần ánh mắt khó khăn từ trên người Hoàng Hoàng Nhi dời đi.
- Vẫn nên quên đi.
Diệp Hạo cự tuyệt khiến Hoàng Hoàng Nhi kinh ngạc.
Bởi vì vừa nãy Hoàng Hoàng Nhi đã giải phóng phong ấn của Thiên Sinh Mị Lực.
Thiên Sinh Mị Thể, Mị Hoặc tự nhiên.
Hoàng Hoàng Nhi không cảm thấy Diệp Hạo có thể ngăn cản, thế nhưng Diệp Hạo hết lần này đến lần khác đều chặn lại.
- Làm sao ngươi làm được?
Hoàng Hoàng Nhi thu hồi Thiên Sinh Mị Thể nhẹ giọng hỏi.
Diệp Hạo lần nữa nhìn Hoàng Hoàng Nhi nhưng không còn cảm giác khô miệng khô lưỡi như trước.
Diệp Hạo thông minh rất nhanh đã nhận ra.
- Vừa nãy ngươi dùng Mị Thuật với ta sao?
- Đúng.
- Mấy thành?
- Bốn thành.
Hoàng Hoàng Nhi trả lời.
Thiên Sinh Mị Thể quan trọng nhất chính là phối hợp với tướng mạo bản thân.
- Thiên Sinh Mị Thể, danh bất hư truyền.
Diệp Hạo từ trong thâm tâm nói ra.
- Ngươi còn chưa nói cho ta biết tạo sao ngươi có thể ngăn cản Mị Hoặc Chi Thuật của ta?
Hoàng Hoàng Nhi muốn biết đáp án này.
- Bởi vì ta có Bàn Thạch Chi Tâm a.
- Bàn Thạch Chi Tâm?
Hai con mắt Hoàng Hoàng Nhi co rụt lại.
- Đúng.
- Trên người gia hỏa ngươi đến cùng là giấu bao nhiêu bí mất vậy?
Hoàng Hoàng Nhi phát hiện thời gian đi theo Diệp Hạo càng dài, gia hỏa Diệp Hạo lại càng thần bí.
- Cũng không có bao nhiêu.
Diệp Hạo xấu hổ nói.
- Tin ngươi mới là lạ, tiếp theo chúng ta đi đâu?
Hoàng Hoàng Nhi rất hiểu quy củ mà không hỏi tới.
- Đi Đông Thành.
Diệp Hạo nhìn vị trí hạch tâm Đông Vực ở xa xa nói.