Mỗi một nơi trong căn nhà Lâm Thừa Dũng đều nói rất kỹ, người quản gia già đi bên cạnh vừa giúp tôi xem xét từng gian phòng vừa giới thiệu: "Trước khi cậu chủ nhà chúng tôi vào ở là do cô Từ xin Tê đại sư đến xem phong thuỷ.
Tất cả đồ trang trí đều do Tê đại sư chỉ điểm, cô Từ tự mình sắp xếp"
Tôi hơi nhíu mày, chuyện này thì liên quan gì đến tôi à? Ông quản gia lại mở cửa một phòng nữa, bên trong chứa một vòng ngọc hình bán nguyệt cô cùng xa hoa, ông ta cười nói: "Đây là phòng khách...
Mỗi lần cô Từ đến đều ở đây.
Cô ấy rất thích cách trang trí của gian phòng này."
Tôi lờ mờ cảm thấy ông quản gia đang cung cấp thông tin gì đó cho tôi.
Thế nên tôi khiêm tốn hỏi lại: "Bác à, danh tiếng của Tê đại sư cháu đã nghe nhiêu, nhưng mà cô Từ này..."
Ông quản gia cười nói: "Cô Từ là con gái rượu của bí thư Từ"
Thư ký Từ? Một người không quan tâm lắm đến mấy tin tức như tôi, cũng biết bí thư tỉnh uỷ hiện tại là một người mang họ Từ"
Thì ra là con gái rượu của quan lớn địa phương.
Nếu đã gọi cô ấy là cô Từ, vậy thì hẳn không phải là vợ của Lâm Thừa Dũng rồi phải không? "Cô Từ kia có liên quan gì đến cậu chủ nhà bác vậy? Là bạn gái à?"
Tôi nhỏ giọng hỏi.
Ông quản gia nhàn nhạt trả lời: "Cô ấy là người nào còn phải hỏi cậu chủ mới chắc chắn.
Trước đây cô ấy là người phụ nữ thường xuyên xuất hiện bên cạnh cậu chủ nhất, thi thoảng cũng sẽ ở lại đây qua đêm"
Trái tim nhỏ của tôi nhảy bình bịch.
Cuộc sống sinh hoạt cá nhân của mấy người quyền cao chức trọng này thật là phiền phức, quan hệ cũng rất mập mờ.
Nếu như cô Từ này mà là bạn gái của Lâm Thừa Dũng, còn nhờ được cả Tề đại sư đến xem căn nhà.
Nếu như tôi chỉ ra vào điểm nói không tốt, vậy chẳng phải là cùng một lúc đắc tội với hai người sao? Trong nháy mất tôi cảm thấy sụp đổ, buông la bàn xuống.
Mười lăm tỷ này đúng là không dễ kiếm.
Ông quản gia nhìn ra dáng vẻ ngộ ra đạo lý của tôi, cười nói: "Cô Mộ quả nhiên là một người thông minh.
Khó trách cậu chủ nhà tôi mới gặp cô một lần đã tín nhiệm mười phân."
Ông bác này có ý gì đây, nói cho cùng là cũng giống tôi cân nhắc rất kỹ, nghĩ cách lừa gạt lòng tin của Lâm Thừa Dũng.Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
Nói chuyện với mấy người thành tỉnh thế này thật mệt mỏi! Thế nhưng Lâm Thừa Dũng vẫn đang chờ tôi ra kết luận đấy.
Nếu tôi đã nhìn một vòng nhưng vẫn không tìm ra được vấn đề ở chỗ nào, vậy anh ta mời tôi đến đây làm gì? Nếu như tôi nói mấy câu không hợp lý, vậy thì sau này nhà tôi làm sao lăn lộn ở trong giới này nữa.? Không còn cách nào khác, tôi lại câm chiếc La bàn lên, nói với ông quản gia: "Cảm ơn bác đã chỉ dạy.
Tôi biết phải làm thế nào."
Ông quản gia cười gật nhẹ đầu: "Cô Mộ, cậu chủ nhà chúng tôi tin tưởng cô, những gì nên nói cô vẫn phải nói.
Tôi nhắc nhở cô chỉ là hy vọng lúc cô nói chuyện phải chú ý một chút, cố gắng đừng để..
Cổ gắng đừng đến đắc tội với người bên gối của Lâm Thừa Dũng đúng không? Tôi âm thầm khinh bỉ, câm lấy bản đồ thiết kế biệt thự rồi cầm di động vỗ xuống.
Bây giờ có rất nhiều phân mềm dễ học, phần lớn là lừa đảo nhưng cũng có một số phần mềm có công năng rất tốt, ví dụ như phân mêm có thể nhìn thấy Cửu cung phí tỉnh trong năm nay ngay lập tức.
So sánh với bản vẽ thiết kế, sơ sơ tôi đã biết cách làm cho Lâm Thừa Dũng cảm thấy nhà mình có gì đó không đúng.
Đang đứng ngay trước mặt ông quản gia nên tôi cũng không nói gì nhiều, chỉ thu chiếc la bàn lại rồi đi xuống lầu.
Lâm Thừa Dũng và anh tôi đang ngồi ở bàn trà nói chuyện phiếm, sau khi nhìn thấy tôi xuống anh ta lập tức đứng dậy nghênh đón: "Cô Mộ, cô đã xem qua hết rồi chứ?"Tôi gật gật đầu: "Đã xem hết rồi, ngoại trừ phòng sách của anh tôi đều đã xem qua một chút, bác quản gia chỉ tôi nhìn, sau đó cũng giới thiệu vài tình huống trong tòa nhà."
Tôi cho Lâm Thừa Dũng một ánh mắt để chính anh ta trải nghiệm - Nếu như không phải đồ đần, hẳn là có thể nghe ra được tôi đang không vui.
Quả nhiên, sau khi anh ta mời tôi ngồi xuống thì lập tức bảo bác quản gia rời đi.
Trong phòng trà chỉ còn lại 3 người.
"Có chuyện gì cô Mộ cứ nói thắng."
Gương mặt cứng ngắc của Lâm Thừa Dũng không hề thay đổi gì cả.
"Tôi không phải là người quá biết cách nói chuyện, nếu như phạm vào điều cấm kỵ gì, xin anh Lâm chỉ rõ.
Trong căn phòng này có hai vấn đề...
Thật ra cũng không tính là vấn đề, đối với những người khác hẳn là chuyện tốt, nhưng đối với anh mà nói đây không phải là chuyện tốt lảm."
Tôi chăm chú nhìn anh ta, rôi phán đoán cảm xúc của anh ta.
"Cứ nói đi, không cần khách sáo với tôi.
"Ông quản gia nói có một phòng khá là đặc biệt, một vị tên là cô Từ thỉnh thoảng sẽ qua đêm ở phòng đó...
Tôi xem lại một chút, trong bất cứ gian nào cũng trang trí hình hoa đào, màu sắc ấm áp, ánh đèn dịu dàng.
Khung giường có cái dựa, trêи đầu còn có màn che hình tròn.
Trêи cửa số có một bể cá hình tròn, trong đó có hai con cá đang khuấy động nước, còn có cả một hộp âm nhạc bẵng dây cót...
m, những cái này đều là..."
"Cái nào?"
Âm thanh của Lâm Thừa Dũng trâm tĩnh mà lạnh lùng.
Tôi thấy hơi lúng túng khó xử một chút.
Tôi chỉ là một cô gái mười tám mười chín tuổi, giảng giải những điều này cho một nhóm gân ba mươi người đàn ông, e rằng không làm đúng không? "Ôi chao, da mặt Lâm Lăng nhà chúng tôi mỏng, để tôi nói đi.
Loại trang trí này chính là muốn kϊƈɦ thích ȶìиɦ ɖu͙ƈ.
Giường dựa vào đầu tường, rất ổn.
Mái che hình tròn và hướng giường thể hiện trời tròn đất vuông mọi vật đều sinh sôi nảy nở, hơn nữa màn che cũng có thể gia tăng tình thú.
Còn hai con cá được thả trong bể cũng mang ÿý muốn giao hoà, tuần hoàn lặp lại, muốn ngừng cũng không được.
Lâm Lăng nói xem có đúng không?"
Tôi gật đầu với anh trai, anh ấy cười ha ha rồi nghiêng người dựa vào ghế, "Anh Lâm, xem ra cô Từ kia rất hiểu chuyện này nha, hoặc là đã được sự phụ xem qua rồi chỉ điểm cho"
Lâm Thừa Dũng vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng kia, nhưng mà tôi có thế nhìn được rõ ràng trong mắt anh lộ rõ vẻ không vui.
Trời, cũng không biết là khó chịu vì sự tính toán của cô Từ kia hay là chê anh tôi nói ra quá thẳng thắn.
Cô Từ kia nhất định là muốn ôm lấy đùi Lâm Thừa Dũng, nói không chừng còn nghĩ cách để có được đứa bé cơ.
Chẳng qua là không dám bảy trận tử Quan Âm - Như vậy thì ý đồ cũng quá rõ ràng rồi.
"Cô Mộ, còn gì nữa không?"
Lâm Thừa Dũng chằm chằm tôi rồi nói.
"À...
Sách trong thư phòng của anh tôi vẫn chưa nhìn qua, nhưng mà thư phòng đúng lúc lại ở vị trí Ngũ Hoàng Tai tinh trong năm nay.
Anh chỉ cần chú ý những việc có thể xảy ra là được, tôi viết giấy cho anh..."
Tôi đưa cho anh ta tấm giấy hoa trong tay, phía trêи viết rõ: "Kiêng màu đỏ vàng, kiêng động thổ, nuôi cá.
Nước nuôi dưỡng vật, nằm ngôi kéo dài."
"Anh Lâm, anh cũng phải cẩn thận yết hầu và dạ dày đang không thoải mái, có thể mua vài đồ vật để hoá giải.
Trong cửa hàng nhà tôi có vài món hàng thật, anh có thế đến đây xem một lát"
Lâm Thừa Dũng nhìn tờ giấy tôi đưa đến, gật đầu nói: "Được rồi...
nhưng mà kỵ động thổ, như nào thì vi phạm? Là cải biến lại hay là..."
"Cái gì cũng không được"
Tôi lắc đầu nói: "Kế cả khoan tường đóng định cũng không được."
Anh ta nhíu lông mày, trâm giọng nói: "Gần đây trong phòng sách có lắp hệ thống giám sát, khó tránh khỏi những hành động này."
Tôi bĩu môi.
Dù sao thì cái gì nên hay không nên tôi cũng nói rồi đó, anh muốn làm sao thì làm.
Tôi vẫn đánh giá thấp những tranh đấu ngầm của đám người quyền quý này.
Ngay khi tôi và Lâm Thừa Dũng nói những lời này chưa được bao lâu, một chiếc xe con màu đen đã đến trường học chặn tôi lại.
Lái xe và vệ sĩ đều xuống chặn tôi lại, cửa sau xe mở ra, một người phụ nữ mặc áo khoác màu nâu nhạt, cắt tóc ngắn bước xuống từ trêи xe.
"Cô chính là Mộ Lâm Lăng?"
Cô ta lạnh lùng hỏi tôi.
Tôi lùi lại một bước, gật đầu nói: "Cô đây là ai?"
Cô ta cười lạnh một tiếng, lập tức đưa tay đánh về phía mặt tôi! May mắn sao tôi có chuẩn bị nên né tránh kịp thời, hỏi lại: "Cô là người điên từ đâu đến đây, tôi có quen cô sao? Chưa gì đã giơ tay đánh người!"