CƠ DỊ

Một ngày hai mươi bốn tiếng, Phổ Sầm Tư đều tự giam mình trong phòng thí nghiệm.

Phổ Sầm Tư vốn nên trở về tổ nghiên cứu số một, nhưng hắn lại xin phép với cấp trên cho nghỉ một tuần.

Ở viện nghiên cứu, 337 không biết đã bị nhốt bao lâu, bị một con người lấy ra khỏi ngăn tủ.

Nó nơm nớp lo sợ nhô ra một con mắt, đánh giá con người đặt nó lên trên bàn thí nghiệm.

Đây là một khuôn mặt xa lạ.

337 rụt râu về, trông nó như một bãi bùn chết tròn vo, không có một chút động tĩnh.

Đây không phải là người phụ trách của nó.

Loading...

Nó từ chối tiến hành giao lưu với con người này.

Quế Điền Lương đeo vào đôi găng y tế dùng một lần, nắm dao giải phẫu, khom người xích lại gần.

Dao giải phẫu lạnh lẽo cứng rắn dán lên da thịt của 337, khiến nó lăn lộn một hồi.

"Sao cứ có cảm giác con này ốm yếu nhỉ."

Quế Điền Lương không phải là nhân viên của tổ nghiên cứu số năm, thân phận của y không khác mấy với Phổ Sầm Tư, đều là nhân viên nghiên cứu hàng đầu, nhưng y mới chỉ thăng chức một năm trở lại đây.

Gần đây viện trưởng cực kỳ chú ý tới 003, nhưng 003 tính tình hung bạo, còn thường xuyên nổi điên.

Là tổ trưởng của tổ nghiên cứu số một, Quế Điền Lương không thể nghiên cứu 003 ở khoảng cách gần, đành phải chuyển hướng sang 337, sinh vật cùng loài với 003.

"Đúng là không thể so sánh nó với 003."

Viện nghiên cứu đối chiếu mã gen của chúng mới suy ra được chúng là đồng loại.

Bởi vì 003 và 337 thật sự không giống nhau lắm, 003 có xúc tu, nhưng không có râu cũng không có miệng, hoàn toàn là một cục đen như mực.

Nhưng 003 lại hung dữ đến mức có thể trực tiếp duỗi ra mười mấy chiếc xúc tu to dài, tấn công lớp kính đang giam giữ nó.

337 thì mềm yếu và chỉ có thể kéo dài những chiếc xúc tu mảnh mai của nó, hèn mọn cầu xin những người phụ trách kia cứu lấy nó.

Quế Điền Lương cũng là một nhà nghiên cứu gan dạ, y thấy 337 không nhúc nhích thì chủ động dùng tay nắm lấy nó, muốn quan sát gần hơn hai cái râu của nó.

Phổ Sầm Tư sửa lại mấy phần tư liệu, đến sở nghiên cứu, trực tiếp đi về phía phòng viện trưởng.

Ở viện nghiên cứu, người có quyền lớn nhất chính là viện trưởng.

Dưới bất cứ tình huống nào, Gallaher Ilin luôn có quyền phủ quyết.

Với những sinh vật cần chú trọng quan sát như vậy, nhất định phải xin phép viện trưởng.

Gần đây Gallaher Ilin đến các viện khác khảo sát, Phổ Sầm Tư đẩy cửa phòng viện trưởng thấy trống không, bèn đặt hồ sơ lên bàn, trực tiếp nhắn cho lão một cái tin nhắn khẩn cấp.

Phổ Sầm Tư đi xuyên qua từng dãy hành lang, đi vào gian phòng chứa hầu hết sinh vật trong viện nghiên cứu, tìm tới ngăn giam giữ 337, nhập mật mã, ngăn kéo mở ra, nhưng lại không thấy bao con nhộng cỡ trung mà hắn để ở đây.

Lông mày Phổ Sầm Tư nhíu chặt, ánh mắt hắn không ngừng tìm kiếm lịch sử trên màn hình giả lập màu xanh, sau đó hắn thấy tên Quế Điền Lương.

Quế Điền Lương và Phổ Sầm Tư đều là nhân viên của tổ nghiên cứu số một, trước đây vì việc nghiên cứu mà đã không ít lần tranh chấp với nhau.

Cách nghiên cứu thường xuyên giết chết sinh vật ngoài hành tinh của Phổ Sầm Tư khiến Quế Điền Lương bất mãn vô số lần.

Không thể phủ định thiên phú của Phổ Sầm Tư với việc nghiên cứu, nhưng những sinh vật chết trong tay Phổ Sầm Tư đều còn có giá trị, ít nhất vẫn có thể tiến hành thí nghiệm thêm mười lần nữa.

Tổ trưởng của tổ nghiên cứu số một đã được quyết định là Phổ Sầm Tư từ lâu, nhưng vì Phổ Sầm Tư chỉ có hứng thú với việc nghiên cứu, mà hắn lại không quen nghiên cứu trong phòng thí nghiệm ở viện, nên chức đó mới rơi xuống đầu Quế Điền Lương.

Quế Điền Lương lật tới lật lui 337, vẫn không tìm được đặc điểm nào, y nâng dao giải phẫu trong tay, nhắm cái râu không trọn vẹn kia, định cắt nó xuống.

Khi dao giải phẫu sắp hạ xuống, 337 rụt râu về.

Quế Điền Lương không lấy được mẫu vật, đành phải đổi vị trí khác, lựa chọn cắt một phần cơ thể của 337.

Khoảnh khắc con dao hạ xuống, có người gõ cửa phòng thí nghiệm.

Bình luận

Truyện đang đọc