CỔ KIM VÔ NHẤT


[ Có hai cách khống chế và nô dịch người khác một cách tuyệt đối vô cùng thông dụng mà cũng hiệu quả nhất! ][ Một là tại trong thức hải hoặc hồn hải lạc ấn xuống ấn ký của bản thân, còn ấn ký này chính là ấn ký chứa hồn lực và hình dạng của chủ nhân, nhưng nó có một điểm yếu chí mạng là người bị lạc ấn trong thức hải mạnh hơn ngài quá nhiều thì hắn có thể phá nát nó thoát khỏi sự khống chế của ngài ][ Hai là ngài nắm giữ Bản Nguyên Hồn Huyết của người ngài muốn nắm giữ, đây là một biện pháp khống chế tuyệt đối và không thể bị phá bỏ trừ khi chủ nhân nguyện ý giải trừ, chính vì đây là thủ đoạn cực đoan để khống chế người khác nên cho dù có chết thì cũng có rất nhiều người không nguyện ý giao ra Bản Nguyên Hồn Huyết, cả đời của mỗi cái sinh linh chỉ có một giọt! ][ Còn có một biện pháp khắc là bắt bọn chúng tuyên phệ thề độc thần phục với ngài! ]Lạc Vô Y gật gật đầu, xem như hắn biết ba cách để làm người khác Thần Phục với hắn mà không sợ bị phản bội.

Sau đó hắn lại đi lên trên tầng cao của tù ngục, hắn gọi tạm đây là đỉnh tù đi.

Lạc Vô Y dọc theo con đường của đỉnh tù mà không ngừng đi thẳng, hắn chẳng thấy người sống nào cả, có lẽ bởi vì Tội Long Ngục quá lớn nên mới khó gặp người sống như vậy.

Khi đi qua mỗi phòng nào hắn đều mở ra thượng đế thị giác để kiểm tra xem có tài sản nào quý giá không, sau này hắn thử tò mò hỏi Vô Thanh xem con hàng này có biết hay không.

Vâng, và đáp án hắn nhận được là Vô Thanh nói đó là Linh Thức hoặc là Linh Niệm, hắn cũng có chút tò mò sao một thứ giống nhau lại có hai cái tên khác nhau? Hắn hỏi thì Vô Thanh không nói gì, chỉ im lặng.

Lạc Vô Y hắn cũng không để ý lắm, sau đó hắn rút ra được kết luận sau bao nhiêu lần bị Vô Thanh lừa gạt, Vô Thanh là một thứ thông hiểu vạn vật, không gì không biết.


Thứ hắn không biết chỉ cần hỏi Vô Thanh liền được, hắn cũng âm thầm nhắc nhở Vô Thanh giúp hắn tính thời gian, như là một ngày đủ là nói một lần, một tháng đủ 30 ngày là nói một lần! ! ! ! ! ! !.

.

Khoảng một tiếng sau.

Lạc Vô Y cuối cùng cũng gặp một cái sinh linh khác ngoài lão già kia ở một cái ngục tù khác.

Hắn cũng giết không ít Khôi Lỗi trên đường đi và nhận thức một điều rằng vị trí tù ngục của hắn có lẽ là vì trí hẻo lánh nhất rồi.

Ở một gian phòng nọ hắn gặp được một cái nữ nhân, nàng một thân mang y phục tù ngục có hình con rồng, nó đại biểu cho là tù nhân của Tội Long Ngục.

Gian phòng này không có một chút xuống cốt nào cả, cực kỳ sạch sẽ.

Hắn cũng âm thầm cảm thấy kỳ quái tại sao hắn không có y phục tù binh trong Tội Long Ngục a, hỏi Vô Thanh thì hắn nói bọn chúng khinh thường cho một cái phàm nhân mặc tù y của bọn hắn.

Khoan hãy nói tất cả, bây giờ hắn đang quan sát nàng, dung mạo của nàng có lẽ cũng khá giống với tình trạng của hắn, bị hủy hoại khá nặng nề, thiết nghĩ có lẽ cũng là do Chân Long Tộc làm ra đi, cả cơ thể nàng cũng bị ốm lại làm cho nàng càng thêm xấu xí.

Hơn nữa hắn mở ra Linh Niệm thì phát hiện nàng xung quanh không có tà khí quấn quanh, có lẽ là một cái người lương thiện, thuộc loại người thứ hai.


Nhưng hắn vẫn là thử dò xét nàng, thế là Lạc Vô Y giả giọng với âm thanh tràn đầy mờ mịt nói:- Đây là đâu a? Tại sao ta lại ở đây? Có ai ở đây không?Dường như nghe hắn lời nói, nữ tử kia vốn đang tựa người vào bức tường liền có chút nhúc nhích, nghe hắn lẩm bẩm thì nàng ánh mắt hơi mở ra.

Thấy hắn giọng nói có chút sợ hãi làm nàng kinh ngạc, thầm nghĩ đây có lẽ là " hàng xóm " mới của mình, nể tình là hàng xóm mới nên nàng cũng mở miệng trả lời, giọng nói có chút ngắt quãng như lâu quá chưa mở miệng.

- Đây là Tội Long Ngục!.

còn tại sao ngươi ở đây thì!.

chỉ có ngươi mới biết, mà lý do!.

phổ biến nhất có lẽ là ngươi đắc tội với bọn hắn.

- Cái gì? Tội Long Ngục? Đây là nơi nào?!Lạc Vô Y chấn kinh nói, giọng nói hãi hùng khiếp vía!Nữ Nhân kia dường như cũng không kinh ngạc lắm, hầu hết người nghe đến nó đều sợ hãi như vậy bởi vì hung danh của nó, thậm chí người không biết đến nó cũng nhịn không được mà dâng lên sự sợ hãi.


- Tội Long Ngục là nơi giam giữ tù nhân của Long Tộc, người vào đây chưa có người nào ra khỏi, nói một cách dễ nghe là một đi không trở lại!Nữ Nhân kia giải thích, Lạc Vô Y vội vàng truy vấn, giọng nói vẫn như cũ sợ hãi:- Vậy tỷ tỷ, ngươi có cách nào thoát khỏi Tội Long Ngục sao? Nếu được thì có thể mang theo ta sao?Nữ nhân kia xém chút bật cười, thầm nghĩ Lạc Vô Y thật ngốc, nhưng nàng có chút an ủi nói:- Đệ đệ ngốc, nếu ta có thể ra ngoài còn cần ở đây sao? Vả lại ngươi cũng không cần lo lắng, sớm muộn cũng sẽ có người đến cứu chúng ta mà thôi.

Mặc dù nói như vậy nhưng nàng chẳng có một chút tự tin nào, đến cả chính bản thân nàng cũng có chút tuyệt vọng đối với Tội Long Ngục.

- Vậy nếu có người có thể cứu chúng ta thì sao? Tỷ sẽ lấy cái gì để báo đáp hắn?!Lạc Vô Y lại tò mò hỏi, nữ nhân kia trầm tư một hồi liền nói, dĩ nhiên là không nghĩ đến Lạc Vô Y sẽ hỏi vấn đề này:- Ta sẽ!.

.

.


Bình luận

Truyện đang đọc