CON ĐƯỜNG SỦNG THÊ

Mùa đông ngày dài đêm ngắn, khi Tưởng mama thức dậy đã là giờ Mão (5-7a.m), bên ngoài vẫn còn tối, cố lắm mới có thể nhìn thấy rõ đường.

Nàng chà xát tay, để cho tiểu nha hoàn đi ra ngoài lấy nước nóng , sau khi rửa mặt xong, trời đã sáng , nàng xem xét quần áo trên người, đi qua phòng hảo hạng.

Đêm qua vợ chồng son rốt cuộc trôi qua như thế nào, nàng thật không yên lòng, đại cô nương ngày thường bộ dáng khuynh thành, thiếu gia trẻ tuổi khí thịnh, thân thể cường tráng, nhưng ngàn vạn lần không nên giày vò nàng quá đáng.

Sợ làm phiền đến hai phu thê, Tưởng mama không dám gõ cửa, nắm tay áo đứng ở dưới mái hiên, thật may là Lục Vân thức dậy sớm, mở cửa thì nhìn thấy nàng, vội vàng thông báo cho người ở trong. Tưởng mama cũng không vội vã đi vào, kéo Lục Vân qua một bên nhỏ giọng hỏi: "Tối hôm qua thiếu gia, thiếu phu nhân lúc nào thì ngủ? Nói thật."

Lục Vân mới mười bốn tuổi, nghĩ đến động tĩnh tối hôm qua nghe được, trên mặt nóng lên, quanh co nói: "Canh ba còn tỉnh, nửa đêm hình như ồn ào hai lần, ta không có nghe được nhiều." Thiếu phu nhân một lát thì cười, một lát sau lại nũng nịu cầu xin thiếu gia, nói rằng không muốn, Lục Vân không hiểu phu thê nói chuyện gì nhưng đêm động phòng hoa chúc trừ làm cái đó còn có thể làm gì.

Tưởng mama vừa mừng vừa lo, nam nhân nhiều lần ồn ào thì càng chứng tỏ sự hài lòng, nhưng đại cô nương người ta lại là lần đầu tiên, rốt cuộc tối hôm qua đã giằng co bao nhiêu lần a?

Cảm thấy lòng tạm an tâm, Tưởng mama ủ rũ lặng lẽ vào ngoài phòng, uống ly trà nóng, sau đó ngồi ở trên ghế chờ hai người tỉnh lại.

~

Có lẽ là do phải đổi giường ngủ, mặc dù đêm qua ngủ không được, nhưng khi bên ngoài có tiếng gà gáy sáng vang lên, A Kết liền tỉnh dậy.

Trong nhà đã có ánh sáng nhạt.

Nàng lại bị nam nhân kéo vào trước ngực.

Trên mặt A Kết nóng như lửa đốt.

Tối hôm qua, sau khi cười đùa, TriệuTrầm ôm nàng nói rất nhiều, hỏi nàng thích ăn cái gì, thích làm cái gì, cũng nói với nàng hắn yêu thích cái gì, vừa nói vừa lừa gạt để hôn một chút, một lần dừng lại thời gian dài, cuối cùng nàng cảm thấy đôi môi cũng có chút đau, không thể không cầu xin hắn, hắn mới thả nàng, ôm nàng ngủ. Nửa đêm hắn không biết tại sao lại tỉnh, lần đầu tiên ôm nàng hôn, lần thứ hai thì liền không thành thật, lôi kéo tay nàng đưa xuống dưới. A Kết từ trước đến nay chưa trải qua chuyện như vậy, thật sự hoảng sợ, nhưng hắn lại lẩm bẩm bên tai nàng, nói hắn khó chịu, còn nói nàng không giúp hắn hắn liền không nhịn được, nàng có lựa chọn khác sao?

Nàng đã tiếp nhận sự thật là đã thành thê tử của hắn, thế nhưng đối với chuyện này vẫn xấu hổ, có thể chậm một ngày nàng liền nguyện ý chậm một ngày, đặc biệt là biết hắn... Dọa người như vậy, suy nghĩ một chút liền sợ hãi.

Bắt buộc chính mình không nhớ lại những chuyện hoang đường đó, A Kết giương mắt nhìn mặt nam nhân đang ngủ yên.

Tối hôm qua nàng cũng không dám nhìn hắn, mặc dù sau đó bị hắn lôi kéo, nói với hắn rất nhiều.

Hắn có lông mi dài, vừa dày vừa cong, so mi mắt của đệ đệ còn dài hơn, sống mũi cao thẳng, đôi môi hồng nhuận...

A Kết nhìn theo môi hắn, không nhịn được nuốt một cái, nhanh chóng mở mắt.

Cho tới bây giờ nàng mới biết, chỉ là hôn thì đã có nhiều kiểu như vậy, cũng có nhiều cảm giác bất đồng.

"Tỉnh rồi sao?"

Nam nhân chợt mở miệng, A Kết sợ hết hồn, liếc hắn một cái, vội vàng xoay người. Cánh tay Triệu Trầm đặt ở thắt lưng nàng, hơi dùng sức thì đã ôm nàng đến trên người mình, nàng cả kinh, kêu thành tiếng đẩy hắn ra muốn xuống. Nhưng khi đụng tới bộ ngực hắn, động mấy cái thì chợt cảm nhận được biến hóa của nam nhân. A Kết không dám động đậy, đầu đặt trên vai hắn, nhìn ra bên ngoài, nhỏ giọng nói: "Đừng làm rộn, nên dậy."

Nàng đã mặc xong trung y, nhưng Triệu Trầm vẫn sợ nàng lạnh, buông bàn tay lôi kéo góc chăn, lúc này nói với nàng: "Còn sớm, trong nhà chỉ có mẫu thân và chúng ta, cũng không có nhiều quy củ, lát nữa lại dậy." Ngón tay hắn nhẹ nhàng xoa khiến cho mặt nàng nóng lên, người hắn luôn tâm niệm nay đã ở bên cạnh, tại sao hắn không thể hưởng thụ một chút?

Ngón cái của hắn đặt bên môi nàng, A Kết chống tay vào ngực hắn muốn đứng lên, "Vậy chàng để thiếp đi xuống!" Trong thanh âm chút yếu ớt mà chính nàng không phát hiện ra.

Triệu Trầm ôm nàng nằm nghiêng, vẫn như cũ, dùng cả tay chân quấn nàng, trán hắn chạm vào trán nàng, nhìn nàng: "A Kết, hai người ngủ thật tốt, trước kia ta đều ngủ một mình, phòng lớn như vậy, trống rỗng, hiện tại có nàng, buổi sáng khi tỉnh lại có thể ồn ào trò chuyện, tâm tình cũng thật tốt, nàng nói xem có đúng vậy hay không?"

A Kết có thể cảm nhận được hắn đang nói thật, nàng nhìn hắn, nghĩ đến thân thế của hắn mà mẫu thân đã kể, từ nhỏ không được phụ thân thích, không khỏi có chút mềm lòng, nhẹ giọng nói: "Bình thường thiếp ngủ cùng A Trúc…”

"Nhưng A Trúc không ôm nàng ngủ." Triệu Trầm nói cho nàng thấy sự khác biệt.

Trải qua tối hôm qua, A Kết đã hiểu rõ tính cố chấp trẻ con của hắn, không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt cam chịu. Thật ra thì mùa đông lạnh như thế, mặc dù đến nửa đêm có chút nóng, nhưng buổi sáng khó tránh khỏi có chút lạnh, nhưng ngày hôm qua bị hắn ôm một đêm, trừ mắc cỡ, vẫn dán vào thân thể ấm áp của hắn, nàng ngủ rất ngon.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hồng hồng, TriệuTrầm không nhịn được thơm một cái, hạ thấp giọng, dặn dò nàng: "Một lát nữa khi nhìn thấy mẫu thân, người sẽ nói chuyện riêng với nàng. Chuyện về nguyên khăn, nàng cẩn thận đừng để lộ ra."

Nguyên khăn...

Trong đầu A Kết oanh một tiếng, không nhịn được chôn trong ngực hắn, không chịu để cho hắn nhìn. Trên mặt nóng bừng, không biết đã hồng đến mức nào rồi.

Tối qua trước lúc ngủ hắn cắn tay điểm một ít máu lên đó, lúc nửa đêm, sau khi làm chuyện hoang đường thì lấy trung y lau, rồi còn dùng nguyên khăn lau, cố ý dính chút... (sặc nước, em còn nhỏ dại đã bị đầu độc =.=)

A Kết không biết nên đối mặt với nam nhân này như thế nào.

Nàng càng thẹn thùng thì Triệu Trầm càng thích, cúi đầu hôn tai nàng, tay như có như không xoay quanh bên hông nàng, "A Kết, ta đối với nàng có tốt không?"

Lỗ tai sợ nhất bị nhột, cả người A Kết như nhũn ra, không chịu nổi hắn ép hỏi, không thể làm gì khác hơn là giống như tối hôm qua nhỏ giọng nói cho hắn nghe, "Tốt, chàng mau dậy đi..."

"Nếu ta đối với nàng tốt, nàng sẽ thích ta chứ?" Triệu Trầm ôm thắt lưng nàng, tóc mai nằm sát bên nhau.

A Kết nhắm mắt lại, hô hấp đã sớm rối loạn. Nàng không biết loại cảm giác này có phải thích hay không, chỉ biết mình hình như không còn ghét khi hắn gần gũi, là bởi vì hai người đã thành phu thê sao, hay là bởi vì động tác cùng giọng nói hắn quá dịu dàng? Hay là do hắn cam kết chờ nàng đến khi nàng đồng ý mới làm đến cuối cùng?

Nàng không nói được, vô lực đẩy hắn: "Dậy đi, chàng đừng như vậy..." Đây là ban ngày nha.

Triệu Trầm cuốn lại tóc dài quấn quanh cổ của nàng, hôn hai cái nữa mới nàng giải thích cho nàng nghe: "A Kết, ta nghe nói tân hôn sau khi làm việc đó thì trên người tân nương sẽ lưu lại chút dấu vết, nàng không có gì cả, sẽ khiến cho người bên cạnh sẽ hiểu lầm. Nàng đẹp như vậy, nếu như đêm động phòng hoa chúc ta không làm gì cả, thì nàng thử nói xem người bên cạnh sẽ nghĩ ta như thế nào? A Kết, ta rốt cuộc có được hay không, nàng biết, nhưng người bên cạnh không biết, ngoan, nghe ta, lập tức sẽ tốt thôi..."

A Kết đã sớm mắc cở không nói ra lời, cả người vô lực mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Nàng dịu dàng như nước, Triệu Trầm bừa bãi tạo ra trên cổ nàng mấy dấu hồng, cảm thấy cực kỳ thỏa mãn. Lại nhân cơ hội này đòi thêm chút tiện nghi, Triệu Trầm lặng lẽ ngẩng đầu, nàng nhắm mắt lại, mi mắt không ngừng run rẩy, đôi môi khẽ mở, cúi đầu thì thấy ngực nàng cũng run rẩy phập phồng, ánh mắt Triệu Trầm sâu kín, bàn tay đang nâng đầu nàng không nhịn được dời xuống, nhưng vừa mới đụng đến nàng, thì thân thể nàng đã run lên, Triệu Trầm chột dạ, lập tức lấy tay ra, ngay lúc bị nàng phát hiện ý đồ đã ngăn chặn miệng của nàng.

Hắn muốn kiên nhẫn thương yêu nàng, từng chút một xóa đi sự phòng bị của nàng.

Hắn muốn nàng tin tưởng hắn sẽ đối xử tốt với nàng, tốt đến mức, mặc dù phát hiện hắn đã dối nàng chuyện động trời, nàng cũng sẽ không tức giận quá mức, mà nguyện ý theo hắn vào kinh.

Tác giả có lời muốn nói: Chương trước đại gia tựa hồ không phải là rất hài lòng, hơn nữa hôm nay là sinh nhật giai nhân, liền thêm cái hơn đi, mặc dù rất ngắn, mặc dù tựa hồ có chút nguy hiểm...

Nói như thế nào đây, giai nhân cố gắng viết rất hợp lý điểm, để cho mọi người xem phải vui vẻ.

Bình luận

Truyện đang đọc