CON THUYỀN TÌNH BẠN, NÓI LẬT LÀ LẬT

Hai người đi dạo trong trấn vài vòng. Thỏ tinh nghe nói tối nay có hội chùa liền không nỡ vễ núi.

Vả lại nếu tối nay ngủ lại trong trấn thì sáng mai có thể lấy quần áo mới của mỹ nhân về luôn, không cần phải mất công xuống núi một lần nữa.

Thỏ tinh dẫn mỹ nhân vào nhà trọ, sau đó đứng ngốc ở trước mặt chưởng quầy.

Nó chưa ở nhà trọ bao giờ, cũng không phân biệt được phòng hạng sang, nhà kho với mấy căn phòng xập xệ.

Chưởng quầy yêu cầu hai người đưa giấy tờ chứng minh thân phận ra. Thỏ tinh lại ngơ ngác.

Chưởng quầy khó xử: "Hai vị khách quan, nếu không có thư hay chiếu chỉ chứng minh thân phận thì tiểu nhân có chết cũng không dám cho hai vị vào trọ đâu."

"Có tiền cũng không được?"

"Gần đây quan binh trong thành kiểm tra rất nghiêm ngặt. Nếu tra đến trên đầu tiểu nhân, sợ là không ổn."

Thỏ tinh còn muốn nài nỉ vài câu, nó thật sự rất muốn dự hội chùa.

Trong thoại bản, cứ ba đôi tài tử giai nhân là lại có một đôi đính ước với nhau ở hội chùa.

Nó cũng muốn được cùng mỹ nhân đứng trên cây cầu tình nhân nổi tiếng, ngắm hoa đăng lấp lánh khắp mặt hồ.

Sau đó thơm lên làn tóc dài thơm mượt của mỹ nhân.

Bình luận

Truyện đang đọc