CÔNG CHÚA MUỐN LÀM KỴ SĨ RỒNG - CHƯƠNG 2
Tác giả: Tô Tửu
Edit: Alex
_____________
Claudia dậy rất sớm, tính theo thời gian của loài người là khoảng tám giờ.
Hôm qua Công chúa viết thư rồi.
Claudia đã lẻn vào trấn nhỏ loài người gần đó, quẳng thư vào hòm thư, sau đó vui vẻ chờ đợi các dũng sĩ tổ đội đến xử mình.
Nó ngáp một cái, bò xuống khỏi chiếc giường được tạo nên từ vàng bạc đá quý chất chồng, bắt đầu nghĩ xem hôm nay ăn gì.
Lúc còn ở nhà thì nó hay ăn thịt ma thú, một loại ma thú mà con người gọi là địa long.
Con người vẫn luôn xem địa long là loài rồng thứ cấp, nhưng nói thật, tộc Rồng nghe thế chỉ khịt mũi xem thường.
Địa long có lớp da dày thô ráp, dùng cách của con người thì khó có thể xử lí, nhưng nanh vuốt của rồng vô cùng sắc nhọn, có thể xé rách dễ dàng.
Thịt bên trong không thể xem là mềm nhưng lại giàu dinh dưỡng.
Trong nhà Claudia có nuôi hơn một ngàn con địa long, nuôi trên đảo, hệt như con người nuôi gà vịt vậy.
Từ khi cai sữa đến giờ thì Claudia vẫn luôn ăn địa long.
Bây giờ xa nhà, nó lập tức cảm thấy lúng túng.
Nó không biết nấu cơm.
Vì thế, bước chân Claudia trĩu nặng.
Nó chậm rãi bước ra ngoài, sau đó phát hiện chỗ ở của mình hình như hơi lạ...
Con người thích ở lâu đài, thích ở nhà cửa.
Claudia thì khác, nó thích ở hang động.
Bởi vì khi tuổi tăng, thân thể của rồng cũng sẽ dần to lên, nhà ở bình thường đối với nó là quá thấp.
Mà một cái hang động rộng lớn, khô ráo, chất đầy vàng bạc đá quý chẳng phải sẽ hay hơn sao?
Hang động của nó không sửa sang gì nhiều, chỉ có chỗ sâu nhất, nơi buổi tối nằm ngủ là dọn dẹp một tí, bởi vì phải dùng để chất vàng bạc châu báu.
Nhưng hiện tại...!mặt đất được quét dọn sạch sẽ, sạch đến mức không thấy một hạt bụi.
Mấy cây nấm, cỏ dại các thứ mọc trong góc đã bị nhổ sạch.
Ngay cả vách đá gồ ghề cũng được sửa sang sơ qua một lượt, mài hết những góc nhọn có thể quẹt trúng người ta.
Công chúa ngồi bên ngoài, trước mặt là một cái bàn xếp từ những cục đá.
Nàng ta đang dùng những ngón tay linh hoạt đan chiếu.
Thấy Claudia bước ra, Công chúa cười cười, buông tấm chiếu trong tay, sau đó dùng một vài cành hoa dại còn thừa bện ra một cái vòng hoa đội đầu.
“Thích không?”
Claudia cúi đầu.
Trên vòng hoa điểm xuyết những bông hoa nhỏ màu trắng, màu vàng, màu đỏ.
Cành lá non mềm đỡ lấy những bông hoa li ti, trông khá đáng yêu.
Nhưng...!nó là một con rồng hung ác cơ mà! Siêu hung luôn ấy! Sao có thể thích thứ vòng hoa này cho được?
Claudia gắng hạ giọng, ồm ồm nói: “Hông đẹp chút nào!”
Hình như Công chúa không hề tức giận, giọng nàng vẫn êm dịu: “Nhưng mà tôi cảm thấy Rồng mang sẽ rất đẹp!”
“Rồng không có thèm cái này đâu.” Claudia hung hăng nói: “Đừng làm chuyện dư thừa! Không là ăn cô luôn đấy!”
Công chúa có vẻ tiếc nuối, đặt vòng hoa xuống bàn, rồi lại đặt cả tấm chiếu sắp đan xong lên đó, đoạn mới nói: “Xin hỏi có gì ăn được không?”
Bấy giờ Claudia mới nhớ ra, con người cũng cần ăn cơm.
Rõ ràng Công chúa không thể chết đói được, bằng không thì chẳng có dũng sĩ nào đến cho nó xử.
Claudia hung tợn nói: “Con người thật sự quá phiền phức! Cô đứng yên ở đây!”
Nó đập đôi cánh nhỏ, bay từ trong hang động ra ngoài.
Cánh của rồng là một đôi cánh thịt hoàn toàn không tương xứng với thân hình, thoạt trông không giống có thể kéo nổi cả cái bộ hình như thế.
Trông khá đáng yêu.
Công chúa nói vậy.
_____________.