CƯỠNG ĐOẠT VỢ YÊU: TÌNH YÊU HƠN CẢ HẬN THÙ

Hạ Mạch rồi cũng có dịp đến thăm Tiểu Duệ, nổi nhớ nhung tình bạn chị em tha thiết nổi trên người bọn họ, vừa gặp nhau đã ôm nhau thắm thiết

Đã lâu không gặp hai người trông giống mấy bà thím mà ngồi tụ lại để nói xấu người khác, kể hết mọi chuyện cho đối phương nghe không ngừng nghỉ.

"Mạch Mạch, sau khi em rời đi, ông chủ như phát điên, luôn luôn tìm kiếm em, kiếm không được lại một mình uống rượu, trong bang ông chủ còn có lúc vô cớ đánh đàn em"

"Kinh khủng vậy sao"

Tiểu Duệ gật đầu, tỏ ý thương cảm cho ông chủ mình vô cùng.

"Lúc không có em, anh ấy có từng trêu ghẹo hoa nguyệt không vậy"

Tiểu Duệ liền lắc đầu " Không có đâu chỉ đảm bảo với em, ông chủ thủ thân chỉ chờ mình em, trước khi gặp em cũng vậy, và sau khi em đi ông chủ cũng không đụng một ai, chị tận mắt thấy có rất nhiều cô gái muốn trèo cao kết quả trả một cái giá quá đắt"

Nghe đến đây Hạ Mạch liền thích thú, không ngờ người đàn ông của cô lại tuyệt vời như vậy.

"Đúng rồi, chị tính sao chuyện của mình"

Hạ Mạch hỏi cô nhưng ánh mắt lại nhìn lên đứa trẻ nằm ở bên cạnh, Tiểu Duệ nhìn qua một cái rồi buồn rầu nói.

"Chị cũng không biết như thế nào nữa, anh ấy thường xuyên đến đây chăm sóc mẹ con chị"

"Tốt như vậy, chị còn lo sợ điều gì mà không cho anh ta một cơ hội"

Tiểu Duệ cười cười lắc đầu " Không Mạch Mạch, anh ấy chỉ là muốn chịu trách nhiệm với đứa bé, chị không muốn một cuộc sống hôn nhân không có tình yêu"

"Vậy chị có yêu anh ấy không"

Tiểu Duệ cảm thấy giật mình, cô không biết rằng cô có yêu anh hay không, chỉ biết rằng mình không ghét anh, và có đôi lúc quan tâm đến anh. Có lẻ vào cái đêm đó cô đã động lòng, nếu không tại sao cô lại khóc vì đau lòng như vậy.

"Chị....."

Hạ Mạch nắm lấy cánh tay của cô, hơi ấm truyền đến bàn tay của cô, an ủi.

"Chị, nếu như không ghét anh ta, vậy chị nên cho chị và cả anh ta một cơ hội đến với nhau, dù sao hai người cũng đã có với nhau một đứa trẻ rồi, không lẻ chị muốn sau này, đứa trẻ lớn lên không có cha? Em nghe A Phi nhà em nói, anh ta thật sự thích chị, từ lúc chị biến mất, anh ta cũng rơi vào tình trạng bi thương thất tình"

Sau khi Hạ Mạch quay trở về thì Từ Chí Vũ lại đến, như mọi khi anh chòm tới ẩm đứa trẻ lên, miệng cười đùa với đứa trẻ, độc thoại một mình bằng những câu như " bảo bối, có nhớ ba không" "con trai của ba thật giỏi".....

Cứ như vậy cho đến khi đứa trẻ ngủ trên nôi, còn hắn thì nằm bên cạnh trên ghế sô pha.

Lúc này Tiểu Duệ, nhớ đến lời nói của Hạ Mạch, có lẻ cô nên cho cả hai một cơ hội ở bên nhau, cô không ghét anh thậm chí có thể cô đã thích anh mất rồi, nhưng cô lại không phát hiện ra. Đi vào phòng lấy cái chăn thật ấm đắp cho anh, rồi ngồi xuống ngắm khuôn mặt của anh lúc ngủ.

Khuôn mặt này so với ông chủ của cô rất giống nhau, cả hai đều có nhan sắc 9 10 của nhau, bất giác cô đưa tay sờ vào má của anh, rồi bị anh bắt lại.

"Em đã chấp nhận anh rồi sao"

"Tôi..... tôi nghĩ kỹ rồi, chúng ta có phải nên cho đối phương một cơ hội hay không"

Từ Chí Vũ mừng rỡ như được cho vàng, hắn ngồi thẳng dậy nhìn cô.

"Thật chứ, em nói thật chứ"

Tiểu Duệ nhẹ gật đầu ngầm đồng ý.

"Cảm ơn em, Duệ Duệ anh thật sự rất thích em, anh muốn mình quang minh chính đại theo đuổi em, chứ không chịu trách nhiệm vì đứa nhỏ, Duệ Duệ, em có đồng ý làm bạn gái anh không"

Tiểu Duệ lúc này đỏ hết cả mặt, cô vui vẻ gật đồng ý, anh hào hứng mà đem cô ôm chặt trao cô một nụ hôn say đắm.

Một tháng sau, A Phi cùng A Vũ đi đến phiên toà xét xử, Từ Chí Dũng vì chứa chấp thuốc phiện lâu năm cùng tội danh mưu sát vợ mình, nên đã kết án tử hình, còn về Lão Hổ ông ta được kết tội kết giao cùng Từ Chí Dũng tàng trữ thuốc phiện, án tử tù của ông là tù trung thân.

Vẻ mặt A Phi và A Vũ có chút thoáng buồn, dù sao đã từng gọi tiếng cha nhiều năm, lại còn cưu mang nuôi dưỡng mẹ con hắn, hắn thật sự rất đau buồn, nhưng pháp luật đã quyết thì không thể thay đổi. Về sau hai ông trùm khét tiếng đã bị phá giải đã để lại một tin tức chấn động trong lòng người dân.

Còn về phía anh em A Phi và A Vũ, họ vẫn đứng trên con đường xã hội đen, oanh liệt oai phong hơn xưa, kinh doanh hợp pháp, lại giúp đỡ người dân khá nhiều, nên họ được người dân yêu mến rất nhiều.

Về phía Đại Chủng, anh vẫn ở bên Nhật chăm lo sự nghiệp của mình, anh cũng tỏ vẻ rất thương cảm cho sự ra đi của Từ Chí Dũng.

Còn về Mục Lãng, anh chàng tạm thời thôi việc, bay qua Luân Đôn chăm sóc cho cô bạn gái người Anh của mình, mỗi người một nơi, họ vẫn giữ liên lạc cho nhau, và sự tình bạn đoàn kết của mình.

- Hoàn -

Bình luận

Truyện đang đọc