CỬU TINH THIÊN THẦN QUYẾT

Diệp Thần đứng lên, khẽ cau mày, không nghĩ tới hẳn lại ở chỗ này gặp được cường địch, hai Vô Thủy cảnh cường giả, có chút phiền toái.

Diệp Thần nhìn thoáng qua Nhất Khối nơi xa, tay phải vừa động, Hồn Yểm Bảo Châu rời khỏi tay, đang chuẩn bị đem Nhất Khối thu vào Hồn Yểm Bảo Châu, sau đó tìm cơ hội trốn vào Thiên Tinh Ấn, không nghĩ tới khí cơ chung quanh đã bị khóa định.

- Đáng chết, bọn họ có trói buộc bí pháp!

Diệp Thần ngẩng đầu, Vô Cực cường giả uy áp, đã phô thiên cái địa mà đến.

- Tiểu tử, ta là Chiến Thần Đường Thái Thượng Trưởng Lão Hồ Phong, ngươi đã bị Vạn Quân Tà Thái Thượng Trưởng Lão bí pháp của chúng ta vây khốn, căn bản không thể nào chạy trốn, nếu như ngươi đem Tử Ma Chiến Giáp còn có những bảo vật khác trên người của ngươi toàn bộ giao ra đây, Chiến Thần Đường ta hôm nay có thể tha cho ngươi không chết!

Hồ Phong cao giọng nói, thanh âm của Vô Thủy cảnh cường giả, chấn đắc màng nhĩ muốn nổ.

Nơi xa Nhất Khối thấy một màn như vậy, mắt choáng váng, tu vi Hồ Phong này còn có Vạn Quân Tà, cũng xa xa cao hơn hắn, rõ ràng là hai Vô Cực cường giả, chung quanh khí cơ cũng bị khóa, quả thực là trời cao không có đường, xuống đất không cửa!

Nhất Khối vẻ mặt đau khổ, mới vừa đi theo một lão đại, lão đại này rất độ lượng, cho là có ngày thật tốt qua, không nghĩ tới thoáng cái đã tới mấy cường địch, quả nhiên làm hộ vệ cho người ta, cũng là mạng chịu khổ. Bất quá hắn cũng còn không đến mức giống như chút ít huynh đệ không có nghĩa khí kia, chạy đi trối chết, hơn nữa cho dù hắn muốn chạy trốn, cũng không có biện pháp trốn? Diệp Thần là ở trong đầu của hắn để lại một đạo hồn niệm, cho dù kiên trì, cũng phải khiêng a.

- Má ơi!

Trư Củng Củng thấy tràng diện này, nhanh chân đã nghĩ chạy, lại thấy hai Thần Tôn cường giả của Chiến Thần Đường đã ngăn cản đường đi của nó, đối với Hồn Ngọc trên người nó nhìn thèm thuồng không thôi.

Chung quanh khí cơ bị khóa, muốn đi vào không gian Thiên Tinh Ấn là không thể, Diệp Thần ngẩng đầu, đối phương có hai Vô Cực cường giả, còn có bảy Thần Tôn cường giả, xa xa không phải là mình có thể địch nổi, nhưng mà làm cho mình biết điều một chút nhận lấy cái chết đó là không có khả năng.

Diệp Thần mới không tin, giao ra đồ liền bỏ qua chính là chuyện ma quỷ, những người Chiến Thần Đường này đoạt đồ tất nhiên cũng sẽ đem hắn giết người diệt khẩu, trong hoang sơn dã lĩnh này, chính là địa phương hủy thi diệt tích tốt.

Vì mạng sống, chỉ có đánh một trận!

Diệp Thần tay phải vừa động, tế ra ba thanh trường kiếm, Liệt Dương kiếm, Băng Huyền kiếm còn có Thương Lan Kiếm, ba thanh trường kiếm huyền phù ở quanh người Diệp Thần, tựa như linh xà, ong ong chiến minh, hắn ngẩng đầu nhìn đám người Hồ Phong, Vạn Quân Tà, lạnh giọng nói:

- Muốn cướp bảo vật trên người của ta, bằng bản lãnh nói chuyện đi!

- Tiểu tử, ngươi đã muốn chết vậy thì đừng trách chúng ta vô tình ! Ngươi cho rằng chỉ bằng một bộ Tử Ma Chiến Giáp, có thể ngăn cản được Vô Cực cường giả sao?

Hồ Phong kia cười lạnh một tiếng, chỉ thấy tay phải đột nhiên nhiều ra một thanh cửu phẩm Linh Bảo Cương Đao, lôi cuốn khí thế vô cùng cường đại, lăng không đập xuống, quát to một tiếng.

- Chết!

- Liền coi như các ngươi giết ta, cũng mơ tưởng được Tử Ma Chiến Giáp, muốn giết ta, trước phải đột phá Tử Ma Chiến Giáp! Cho ta xem nhìn, Vô Cực cường giả trong truyền thuyết, rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại!

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, tay phải hư không một ngón, ba thanh cửu phẩm Linh Bảo phi kiếm tựa như linh xà, hướng Hồ Phong bay đi.

Vạn Quân Tà lông mày chau lên, hắn duy trì Linh Khốn pháp trận, ngồi yên ở hư không, tạm thời không thể xuất thủ, nghĩ đến lấy thực lực Hồ Phong, đầy đủ đối phó Diệp Thần, hướng xuống Diệp Thần nhìn lại, hơi có chút nghi ngờ:

- Tiểu tử này lại đồng thời triệu hồi ra ba thanh cửu phẩm Linh Bảo trường kiếm, không khỏi cũng quá có tiền đi, bảo vật trên tay hắn tuyệt đối không ít!

- Tiểu tử này chết chắc, cho dù trên người hắn có toàn bộ bát phẩm Linh Bảo cấp Tử Ma Chiến Giáp, cũng không có thể đở nổi một kích toàn lực của Hồ Phong Thái Thượng Trưởng Lão!

- Mặc dù Hồ Phong trưởng lão chẳng qua là Vô Thủy cảnh nhất trọng, nhưng một thân đao khí bí pháp, đã luyện tới tuyệt hảo, chỉ bằng đao khí kinh khủng kia, hẳn là có thể phá vỡ Tử Ma Chiến Giáp đi?

Bên cạnh những Thần Tôn đó cường giả trong lòng nghĩ tới.

Vô Cực cường giả uy nghiêm, há lại cho khiêu khích! Chúng Thần Tôn cường giả khinh miệt nhìn về phía Diệp Thần, khiêu khích Vô Cực cường giả, kia quả thực là muốn chết!

Hồ Phong một đao chém xuống, hóa ra đạo đạo đao ảnh, hướng Diệp Thần chém rụng xuống, một cổ uy áp mạnh mẻ không thể địch nổi, lăng không đè xuống, lấy vị trí Diệp Thần đứng yên làm trung tâm, chu vi mấy chục thước cây cối nham thạch trong nháy mắt bị bóp áp thành phấn vụn.

Một đao chém ra, thiên địa biến sắc.

- Xong xong, lão đại xong.

Nhất Khối sắc mặt đại biến.

Cảm giác được đao khí tiếp cận, Tử Ma chiến giáp trên người Diệp Thần kia ánh sáng tím sáng rõ, Diệp Thần cảm giác được, một cổ khí cơ bá đạo tuyệt luân, đã đem mình khóa ngay tại chỗ, để cho hắn hoàn toàn không cách nào di động mảy may, nếu như không phải Tử Ma chiến giáp phòng hộ, chỉ cần khí thế trên người Hồ Phong, liền có thể đem mình ép tới nát bấy.

Hồ Phong một đao kia chém xuống, đao khí xẹt qua, trong mỗi một đạo ánh đao, tựa hồ cũng ẩn chứa võ đạo chân ý chí cao vô thượng.

Vô Thủy cảnh cường giả đối với võ đạo lý giải, đã đạt đến đỉnh phong, cái loại lực lượng này căn bản không phải thường nhân có thể đo lường được.

Cái này là thực lực của Vô Thủy cảnh cường giả sao, Diệp Thần rõ ràng cảm thấy cái chênh lệch kia giống như rãnh trời.

Nhưng mà Diệp Thần tuyệt đối sẽ không cứ như vậy nhận thua, Tam Hợp Kiếm Trận "bá" một tiếng, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp, hướng Hồ Phong đâm tới.

- Điêu trùng tiểu vật, cũng dám cùng lão phu tranh phong!

Hồ Phong hừ lạnh một tiếng, dùng hắn làm trung tâm, Huyền Khí quét ngang mà ra, chỉ nghe ông một tiếng, Diệp Thần Tam Hợp Kiếm Trận bị đãng đi ra ngoài, đao khí của Hồ Phong đã chém rụng đến trước người Diệp Thần.

Không biết Tử Ma chiến giáp trên người có thể vác được một kích của Vô Thủy cảnh cường giả không gánh, theo lý thuyết trong Tử Ma chiến giáp của Diệp Thần có vài kiện là Cửu phẩm, có lẽ vẫn có thể ngăn cản được, nhưng cảm giác được khí thế đáng sợ trên người Hồ Phong, Diệp Thần không dám mạo hiểm.

- Chấn Thiên Đỉnh, ra!

Diệp Thần khẽ quát một tiếng, tay phải khẽ động, chỉ thấy Chấn Thiên Đỉnh vèo một tiếng đã bay đi ra ngoài, nhanh chóng biến lớn.

Đang! ! !

Hồ Phong đao khí trảm ở trên Chấn Thiên Đỉnh, chỉ nghe Chấn Thiên Đỉnh phát ra một tiếng vù vù như là chuông lớn, nhanh chóng biến lớn, hào quang vạn trượng.

- Đây là vật gì?

Trong nội tâm Hồ Phong cả kinh, đao khí của hắn chém rụng trên Chấn Thiên Đỉnh, theo lý thuyết coi như là Cửu phẩm Linh Bảo, cũng sẽ bị hắn trảm liệt, đỉnh kia rõ ràng ngạnh sanh khiêng đi, ngược lại là Cửu phẩm đao trong tay hắn, bị chấn đến Khí Linh chiến minh.

Bình luận

Truyện đang đọc