ĐẠI CHU TIÊN LẠI

Nói từ trên trình độ nào đó, cho dù là hội giao lưu Huyền Tông không lâu
trước đó, cũng không cách nào so sánh với song tu đại điển của Huyền Cơ Tử
hôm nay.
Dù sao, trên đại hội giao lưu Huyền Tông, tu hành giả trình diện quả thực
không ít, nhưng nữ hoàng Thiên Hồ quốc chưa tới, Yêu quốc cũng chưa đến hai
vị cường giả Siêu Thoát, tông môn khác của đạo môn, cũng không có cấp bậc
chưởng giáo và thái thượng trưởng lão trình diện.
Thái thượng trưởng lão của Phù Lục phái thật ra đến, chẳng qua là đi đại náo
Huyền Tông, thiếu chút nữa đập cả sơn môn Huyền Tông.
Mà song tu đại điển của chưởng giáo Phù Lục phái, mấy tông đạo môn, trừ
Huyền Tông, toàn bộ tông môn đều đến ít nhất một vị cường giả cảnh giới thứ
bảy, triều đình Đại Chu, Yêu quốc, cũng đủ nể mặt Phù Lục phái.
Không biết, còn tưởng Phù Lục phái mới là đạo môn đệ nhất đại tông.
Trên vị trí lệch về phía trước của quảng trường, Diệu Huyền Tử sắc mặt khó
coi, cùng nụ cười trên mặt người còn lại chung quanh hình thành đối lập rõ rệt,
từ sau khi ở trên hội giao lưu xung đột với Phù Lục phái, chuyện xảy ra kế tiếp,
liền hoàn toàn thoát ly bọn họ đoán trước.
Huyền Tông lập tức trở thành kẻ địch của đại lục, bị Đại Chu xa lánh, bị Yêu
quốc kỳ thị, bị đồng môn xa cách, biến thành trò cười trong mắt mọi người.
Phù Lục phái cùng thái thượng trưởng lão bốn tông còn lại ngồi ở tận cùng
phía trước, đối mặt mọi người.
Hai bên trái phải bọn họ, là đám người thủ tọa các phái, cường giả Yêu quốc,
cùng với nữ vương Yêu quốc.
Huyễn Cơ tuy tu vi không cao, nhưng thân phận tôn quý, có thể nói, trừ nữ
hoàng ẩn giấu thân phận, thân phận của nàng, ở đây không ai có thể so sánh.
Yêu quốc tuy nhỏ, nhưng cũng có thể cùng Đại Chu thế lực ngang nhau mấy
trăm năm, nàng thân là nữ vương, vị trí còn ở phía trước Lý Mộ, nói chuẩn xác,
nàng ngay tại bên cạnh Lý Mộ.
Tương tự, sứ giả triều đình Đại Chu, vị trí cũng không thể quá lui về phía sau,
Mai đại nhân đại biểu cho nữ hoàng, trên thực tế chính là nữ hoàng, thì ngồi ở
một bên khác Lý Mộ, Lý Mộ bị các nàng một trái một phải bao vây, như đứng
đống lửa, như ngồi đống than.
Liễu Hàm Yên và Lý Thanh bởi vì là đệ tử thế hệ thứ ba, vị trí hơi lùi về phía
dưới, nhưng cũng chỉ ở chéo phía dưới Lý Mộ.
Tầm mắt bốn phương tám hướng ném tới, Lý Mộ nơi nào cũng mất tự nhiên,
vì thế ai cũng không nhìn, chuyên tâm đối phó linh tửu trên bàn trước mắt.
Huyễn Cơ bên trái hắn lại không an phận, vươn một bàn tay, ở trên lưng Lý
Mộ vẽ vòng, của động tác nhỏ nàng tuy kín đáo, nhưng cũng không cách nào
giấu được Siêu Thoát cường giả ở đây.
Mấy vị thái thượng trưởng lão tông khác lúc này mới hiểu, vì sao Phù Lục
phái sẽ thân mật như thế với Yêu quốc, thì ra là Linh Cơ Tử không biết khi nào
qua lại với nữ vương Yêu quốc.
Yêu quốc là một khối bảo địa, trong đó sản xuất nhiều linh dược, mặc kệ là
luyện đan hay vẽ bùa, đều không thể thiếu linh dược, các tông cũng đều cần tài
nguyên Yêu quốc, xem ra về sau Phù Lục phái là sẽ không thiếu phù dịch.
Động tác của Huyễn Cơ cũng chưa giấu được nữ hoàng, Lý Mộ một bên
hông được nhẹ nhàng vuốt ve, bên kia lại truyền đến đau đớn.
Phúc tề nhân chưa hưởng thụ được, tư vị băng hỏa lưỡng trọng thiên trái lại
cảm nhận được, Lý Mộ đau cũng khoái hoạt, thật không dễ dàng gì chịu đựng
đến lúc điển lễ chấm dứt, có thể tùy tiện hoạt động. Hắn sớm rời tiệc, tới chỗ
ngồi của Chu Trọng, hỏi: “Bắc bang đã xảy ra chuyện gì?”
Chu Trọng buông chén rượu, nói: “Mấy ngày nay, có người trong ma đạo
thường xuyên hoạt động ở Bắc bang, nổi xung đột không ít lần với thủ hạ Tang
Cổ, không biết bọn họ đang mưu tính những gì.”
“Lại là ma đạo...”
Lý Mộ nhíu mày, từ khi hắn tu hành tới nay, ma đạo vẫn luôn chưa từng yên
tĩnh.
Thiên Huyễn, Sở Giang Vương, bao gồm Thôi Minh về sau, cùng với Vạn
Huyễn Thiên Quân bỏ gian tà theo chính nghĩa, U Minh tam lão thiếu chút nữa
đảo điên Yêu quốc, ma đạo có thể nói là cây gậy ngoáy phân của Tổ Châu, khởi
điểm ở Đại Chu làm loạn, sau đó lại nhúng chàm Yêu quốc, bây giờ lại mang
mục tiêu đánh tới Thân quốc.
Ở dưới sự cố gắng của Lý Mộ, thật không dễ gì khiến Bắc bang trở thành
vùng giảm xóc giữa Thân quốc cùng Đại Chu, một khi Bắc bang luân hãm, thế
cục biên cảnh phía nam lại sẽ trở lại trước kia.
Tâm huyết hắn vì thế trả giá, cũng sẽ nước chảy về bi*n đ*ng.
Địch ở tối, bọn họ ở sáng, Lý Mộ tạm thời cũng chưa có biện pháp điều càng
nhiều nhân thủ hơn đi qua, Yêu quốc hôm nay thực lực vừa đủ tự bảo vệ mình,
nếu mượn lực lượng Yêu quốc đi yên ổn Bắc bang, nói không chừng ma đạo lại
sẽ thừa sơ hở mà vào đối với Yêu quốc.
Hơn nữa Yêu quốc và Bắc bang, một cái ở bắc một cái ở nam, từ trên địa vực
cũng không dễ trợ giúp.
Lý Mộ suy nghĩ thật lâu, chỉ có thể nói: “Tạm thời cảnh giác một chút, nếu
cảm giác được có gì không đúng, lập tức truyền tin cho ta.”
Chu Trọng không nói gì nữa, bỗng nhiên lại hỏi: “Chuyện ngươi cùng Mai
đại nhân, Thanh Nhi biết không?”
Lý Mộ sắc mặt đen sì, nói: “Ta và Mai đại nhân không có gì.”
Chu Trọng nghĩ nghĩ, hỏi: “Người trẻ tuổi các ngươi bây giờ cởi mở như vậy,
dắt tay đã không tính là gì sao?”
Lý Mộ bây giờ hối hận vì sao không sớm một chút hướng nữ hoàng đề nghị,
nàng không muốn biến A Ly, biến thành Xưng Tâm cũng được, bây giờ hắn
nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Điển lễ chấm dứt, Chu Trọng trở về Bắc bang.
Huyễn Cơ phải về Yêu quốc, nữ hoàng và Xưng Tâm cũng khởi hành về
Thần Đô, Lý Mộ may mắn lần này toàn bộ nữ nhân tụ ở một chỗ, tuy khúc chiết
cũng có, nhưng cuối cùng hữu kinh vô hiểm, còn nhân cơ hội đẩy mạnh quan hệ
với nữ hoàng, có thể nói là bởi họa được phúc.
Huyễn Cơ trước khi về Yêu quốc, âm thầm cho Lý Mộ một ánh mắt.
Nữ hoàng khi mang theo Xưng Tâm rời khỏi, cũng ý vị sâu xa nhìn Lý Mộ
một cái.
Lý Mộ bây giờ biết, Cửu Tự Chân Ngôn với hắn mà nói, hữu dụng nhất
không phải lôi quyết, cũng không phải thuật vây địch, mà là một thức cuối
cùng, Súc Địa Thành Thốn.
Đây là thần thông cảnh giới thứ tám mới có thể thi triển, thuật này dựa vào là
lực lượng thiên địa, đối với pháp lực tiêu hao cực nhỏ, khiến hắn có thể ở trong
vòng một ngày đi tới đi lui Thần Đô và Yêu quốc mấy lần, buổi sáng cùng nữ
hoàng tay trong tay ở ngự hoa viên tản bộ, buổi tối ôm Huyễn Cơ ngủ, giữa trưa
còn có thể về Phù Lục phái cùng Liễu Hàm Yên và Lý Thanh cùng nhau ăn cơm
trưa.
Đây là Lý Mộ học được từ trong nhật ký của Ngao Thanh.

Bình luận

Truyện đang đọc