Tháng giêng Sùng Minh năm thứ hai mươi bảy, đại tuyết.
Tuyết lớn bao trùm lên rất nhiều địa phương của Đại Á vương triều, tuyết trắng như dát bạc lên cảnh vật ( nguyên văn là ngân trang tố khỏa), đẹp không sao tả xiết; thời tiết tuy giá rét nhưng vẫn không ngăn được không khí vui mừng đón năm mới, từng nhà đều treo đèn lồng đỏ.
An Viễn Huyền là một tiểu thị trấn của Đại Á vương triều, ba ngày đầu năm mới vốn nên là ngày hội vui tươi, từng nhà sum vầy, giăng đèn kết hoa, nhưng có một nhà giàu gia nhân lại treo trước cửa hai chiếc đèn lồng trắng, toàn gia cao thấp đều bao phủ một bầu không khí âm trầm.
Gia đình này chính là địa chủ lớn nhất An Viễn Huyền – An gia.
An gia đại trạch. Đất trời mênh mông còn chìm trong đêm tối, ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng gà gáy.
Một nha hoàn vận tố y ( áo trắng) thức dậy sớm, hai tay bưng một chậu đầy nước ấm đi trên hành lang dài, rảo từng bước.
Những nha hoàn người hầu dậy sớm khác, mỗi người đều vội đến chân không chạm đất, không khí vốn nên náo nhiệt lại vô cùng im ắng, cơ hồ không có lấy một tiếng trò chuyện, mọi người đều cúi đầu, đụng đến người khác cũng không ngẩng đầu, đều là vội vàng đi qua, giống như không thể nói chuyện thì đừng nói, đồng dạng sợ phạm phải kiêng kị.
Nha hoàn bưng bồn nước rốt cuộc đi đến chủ ốc An gia, tiến váo sau đại môn, nàng hướng lối đi phía trái viện cất bước. Đi qua hoa viên bị tuyết trắng bao trùm, nha hoàn gõ của phòng, được người bên trong cho phép mới đẩy cửa đi vào. Nha hoàn trước đem bồn nước nóng đặt trên giá gỗ, rồi mới đi đến sau bình phong, nhanh chóng liếc nhìn thiếu niên vẫn đang nằm trên giường, hạ thùy mâu, sắc mặt bình tĩnh nói:
“ Thiếu gia, nước ấm đã mang tới”
Thiếu niên thản nhiên lên tiếng:
“ Biết, ngươi đi xuống trước đi”
Nha hoàn không dám nhiều lời, nàng cũng đã quen với thái độ tháng lãnh đạm của thiếu gia hiện tại, hơn nữa sự việc như vậy xảy ra, thiếu gia liền tính không muốn thay đổi, cũng phải thay đổi, nếu không… Nha hoàn lắc đầu đi xuống, khinh thủ khinh cước đi ra ngoài.
Đến lúc trong phòng chỉ còn lại một mình thiếu niên, hắn mới ngốc vụng từ trên giường ngồi xuống, mất một khắc thời gian mặc quàn áo tử tế và đi giầy, sau mới đi tới chỗ nước ấm nha hoàn đã chuẩn bị tốt.
Thiếu niên xuyên thấu qua làn nước nhìn đến khuôn mặt cơ hồ có thể vắt ra mỡ, cứ việc đã nhìn đến ba ngày, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà co rút khóe miệng.
Khuôn mặt đã từng vô cùng anh tuấn tiêu sái lại bị một khuôn mặt heo thay thế, dù là ai cũng không thể ngay lập tức tiếp thu.
Thiếu niên tên An Tử Nhiên, là do An gia Đại phu nhân sinh hạ, mười sáu tuổi, là con trưởng danh chính ngôn thuận, bên dưới còn có một muội muội đồng mẫu dung mạo như hoa cùng đệ đệ.
Thiếu niên lúc này cũng không phải chân chính An Tử Nhiên, hắn tại ba ngày trước tỉnh lại, phát hiện mình trở thành An Tử Nhiên.
Hiện tại, hắn đã tiếp thu sự thật chính mình trở thành một người xa lạ khác, nhưng không có nghĩa hắn tiếp thu được thể tích cơ thể của An Tử Nhiên, mới mười sáu tuổi mà đã có bảy mươi tám kilôgam trọng lượng, toàn thân cao thấp đều là thịt béo, một thân bệnh tật, yếu ớt nghiêm trọng, dẫn đến hắn hiện tại làm việc gì cũng phi thường gian nan, nếu không có ai chỉ nội mặc quần áo sẽ mất tới một khắc thời gian? Vì thế ngày đầu tiên đi vào thế giới này, An Tử Nhiên liền xác định mục tiêu đầu tiên của nhân sinh – giảm béo!
Bất quá kế hoạch giảm béo của hắn còn chưa bắt đầu, An gia một loạt những sự tình nối gót tới, không xử lý xong, hắn biết mình như thế nào cũng không giảm phì được.
An gia là địa chủ lớn nhất An Viễn Huyền, gia tài bạc triệu, cha An Tử Nhiên là An Thường Phú, hắn là người nắm quyền lớn nhất An gia, nói một không hai, một người rất có thủ đoạn, bộ dáng phúc hậu, bất quá cũng không xấu, An gia đại gia nghiệp có thể nói là do một tay hắn gây dựng.
An Thường Phú tổng cộng thú tứ phòng, Đại phòng là An Tử Nhiên thân nương Lưu Mai Hương, nàng là thê tử An Thường Phú vào lúc trước khi làm giàu cưới hỏi đàng hoàng, tận mắt chứng kiến An gia từ làm ăn nhỏ biền thành đại gia nghiệp như bây giờ, vì An Thường Phú sinh dục hai nam một nữ. Thành công lớn nhất cả đời nàng là vì An gia sinh hạ hai cái nam oa, bởi vì nàng là An Thường Phú thê thiếp duy nhất sinh hạ nam oa, vì An gia sinh hạ người kế thừa hương hỏa, bởi vậy rất được An Thường Phú kính trọng, quan hệ vợ chồng mười mấy năm đều rất hòa thuận, mặ dù An Thường Phú sau lại cưới phòng thứ hai, tam phòng cùng tứ phòng, hắn đối Lưu Mai Hương tình cảm chưa từng thay đổi.
Theo lý thuyết, An Tử Nhiên sẽ sống đến vô cùng hạnh phúc, thẳng đến tin An Thường Phú cùng Lưu Mai Hương chết truyền đến, hạnh phúc tựa như mặt gương, một quyền nhẹ nhàng liền nát.
An gia từ nay lâm vào nước sôi lửa bỏng.
An Tử Nhiên cũng lâm vào nước sôi lửa bỏng.
Trời ạ em chờ bộ này lâu lắm rầu ad ai nớp diu ad