ĐẠI VIÊN VƯƠNG







Hai thầy trò cư ngụ hơn nửa tháng ở bên dưới thác nước Ngũ Lão Phong. Vương Phật Nhi được sư phụ phân tích về Thủy Hỏa Linh Lung Tháp, không có cơ quan pháp bảo nào giúp tăng cường chân khí mà chỉ có thể tu luyện cực khổ để từng bước tiến cấp. Hơn mười ngày trước, Vương Phật Nhi đã đột phá tu vi bát phẩm, sau đó liền tập trung lãnh giáo Cưu Ma La Cấp Đa về công phu quyền cước đối kháng.



Hắn luyện bí quyết Thập nhị hình thú vài ngày nhưng cuối cùng vì tâm pháp Thập Phương Đống Ma Đạo không đủ để phối hợp nên thỉnh thoảng mới có thể đánh được một chiêu, lúc thì linh nghiệm lúc thì không, nếu gặp lúc nguy cấp chỉ sợ là sẽ bị xui xẻo.



Cưu Ma La khi truyền thụ cho đồ đệ thì không giấu diếm điều gì, chỉ điểm tường tận cho hắn những kỹ năng sử dụng Thập Phương Đống Ma Đạo ứng phó với kẻ địch. Bộ Thập Phương Đống Ma chưởng này đã trải qua nhiều lần gọt giũa, được vô số tiền bối cao thủ của Bạch Nguyệt yêu tộc bổ sung hoàn thiện nên mặc dù chỉ có mười chiêu, nhưng lại có thể đem Băng Hàn chân khí của Đống Ma đạo phát huy đến cực điểm.



Hôm nay, sau cả ngày khổ luyện, Vương Phật Nhi vừa thấy sư phụ đả tọa tức thì nổi lên ý muốn đi săn bắt vài con chim, con thú để thay đổi khẩu vị. Dù sao Cưu Ma La Cấp Đa thần công cái thế, mặc dù trong khi đả tọa sẽ phải phong bế sáu giác quan hoàn toàn không biết gì về bên ngoài cả nhưng mà chân khí hộ thân vẫn vô cùng mạnh mẽ. Chính bản thân Vương Phật Nhi đã từng trải nghiệm qua. Khi thấy một con rắn độc muốn cắn sư phụ của mình, hắn mới bước tới gần trước người Cưu Ma La Cấp Đa khoảng ba thước thì liền bị chân khí hộ thân đánh ngã, xương cốt toàn thân đều rã rời không chịu nổi, không có chỗ nào là không đau.




Vương Phật Nhi vận khinh công chạy hơn chục dặm đường nhưng vận khí hôm nay tựa hồ không tốt, không ngờ lại không tìm được lấy một con chim hay con thú. Đang ở uể oải, đột nhiên nghe được tiếng thú hí rống lên một cách khác thườn tựa hồ như đang đánh nhau.



Hắn tức thì mừng rỡ, hoa hoa hai bàn tay huyễn hóa ra một quả băng chùy. Tu vi phải trên ngũ phẩm mới đủ tư cách ngưng tụ chân khí huyễn hóa ra binh khí, tu vi của hắn mới bát phẩm thì tất nhiên là không có năng lực này, nhưng mà điểm cốt lõi của công phu Đống Ma đạo là có thể hóa hơi nước thành băng còn lấy băng làm vũ khí chỉ là ứng dụng phụ của công phu Đống Ma đạo mà thôi. Truyện "Đại Viên Vương "



"Con bà nó! Bất luận là gặp phải con gì thì trước hết cũng ném hai quả băng chùy to lớn này đánh cho ngất đi, sau đó lập tức giết chết, đốt lửa nướng thịt."



Trong lòng mơ tưởng đến món ăn ngon, Vương Phật Nhi tứa nước miếng như thể những món ăn ngon này đang ở ngay trước mắt.



Hắn nương theo âm thanh lần tìm tới một chỗ không xa trong sơn cốc thì thấy một con dị thú đang hí rống lên. Nhưng điều khiến cho trong lòng hắn có chút sợ hãi chính là hắn đồng thời còn phát hiện được hơn trăm tên Thi binh.



Con dị thú này toàn thân màu bạc, giống như ngựa mà không phải ngựa, bốn chân xì khói, miệng có răng nanh, trông thật là hung hãn dũng mãnh. Hơn trăm tên Thi binh kia tản ra khắp nơi, vây chặt con dị thú này vào giữa, cùng nhau vung đao thương trong tay hăng hái đâm chém.



Điều khiến cho Vương Phật Nhi kinh sợ chính là trong đám Thi binh lại có một gã Thi tướng thân hình cao lớn toàn thân mặc giáp trụ màu đen, tay cầm một chiếc trường thương to đùng. Hắn đứng xa ở bên ngoài cuộc chiến, tựa hồ hoàn toàn không thèm để ý đến trận đánh giữa đám Thi binh thuộc hạ và con dị thú, nhưng mỗi khi con dị thú muốn phá vòng vây xông ra thì gã thi tướng đều đã cong ngón tay bắn ra một đạo khí tiễn đen xì bức bách con dị thú quay trở lại trong vòng vây.



"Lão quỷ này thật là lợi hại a, thoạt nhìn mặc dù chưa đạt tới tu vi ngũ phẩm, nhưng mà nếu so với Cầm Văn Anh thì mạnh hơn rất nhiều, ra tay có uy phong khí độ, so sánh được với Cầm mỹ nữ."



Vương Phật Nhi nhìn náo nhiệt một lúc lâu mới hiểu được vì sao Thi tướng còn không tham gia vào trận chiến mà chỉ ở bên ngoài lược trận. Con dị thú này có tốc độ như gió, hành động nhanh nhẹn, còn nhanh gấp hơn hai lần so với Phong Mã thú mà bọn loạn binh Đại Lương của Trì Trường Phong vẫn thường cưỡi, thậm chí so tốc độ với Xích Diễm long thú kéo xe Hỏa Long của hắn cũng muốn nhanh hơn.




Thi tướng sợ rằng nếu chính mình tham gia trận chiến thì tốc độ không theo kịp con dị thú này, vì vậy hắn ra lệnh cho thủ hạ Thi binh vây khốn còn bản thân mình thì phóng ra khí tiễn ngăn cản con dị thú này phá vòng vây.



Suy nghĩ thấu đáo chi tiết này, Vương Phật Nhi trong lòng đột nhiên rúng động. Những binh sỹ chết trên chiến trường, nguyên khí không tiêu tan mà hóa thành Hành Thi nhưng vì thần trí đã hoàn toàn mất đi nên căn bản là chỉ còn có bản năng mà thôi. Vậy mà Thi tướng này vẫn còn sở hữu mưu lược và phương pháp tác chiến như khi còn sống thì cực kỳ bất bình thường.



Vương Phật Nhi đưa tay vào trong mình sờ sờ tấm lệnh phù của quan tổng binh Hoàng Châu là Lí Dương, trong lòng nhanh chóng tính toán. "Cho dù bị phát hiện, ta cũng gọi ra Thi binh làm bia đỡ đạn rồi chạy thục mạng thì chắc không vấn đề gì."



Con dị thú này tinh lực sung mãn dị thường, đánh nhau với đoàn Thi binh cả canh giờ mà bộ dạng vẫn hăm hở như trước, ngửa mặt lên trời hí một tràng dài, tung bốn vó đá cho mười sáu mười bảy tên Thi binh vỡ nát thân thể, không thể phục hồi được nữa.



Thi tướng thủy chung không có cách nào đả thương con dị thú, trong lòng cũng có chút sốt ruột, đột nhiên vung tay phát lực phóng mạnh trường thương ra. Thanh trường thương này của hắn to nặng, vừa bay ra khỏi tay liền tạo ra tiếng ầm ầm như sấm nổ, uy thế quả thực rất mạnh.



Vương Phật Nhi nhìn một lúc lâu như vậy, đã sớm có chút yêu thích đối với con dị thú này, trong lòng vốn đang không ngừng động viên nó cố gắng lên. Bỗng thấy Thi tướng nổi giận phóng thương tấn công nó thì hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều nữa liền ném hai chiếc băng chùy cực lớn trong tay ra.



Thi tướng mặc dù công lực thâm hậu vượt xa Vương Phật Nhi là một “đê thủ” lúc này mới có tu vi bát phẩm nhưng hành động của hắn lại chậm chạp, mặc dù có ưu thế là vận kình trước nhưng vẫn bị hai quả băng chùy của Vương Phật Nhi phát sau mà đến trước đánh trúng đầu mũi thương.



Trường thương của hắn kình lực đủ mười phần, va chọi vào một quả băng chùy của Vương Phật Nhi thì lập tức đánh nó vỡ tan tành thành những khối băng, nhưng cũng vì vậy mà làm trường thương bay chệch hướng đi một chút.



Con dị thú vốn đang kinh sợ chờ chết, bỗng thấy có sinh cơ, lập tức tung bốn vó chạy thẳng ra ngoài trốn đi, mạo hiểm tránh thoát khỏi ngọn thương của Thi tướng.




Hống!



Thi tướng bị phá hỏng kế hoạch, lòng tức giận bừng bừng, quay đầu nhìn về hướng Vương Phật Nhi ẩn thân, những đốm lửa lân tinh xanh lè như điện trong hai mắt nhảy lên loạn xạ khiến cho Vương Phật Nhi phát lạnh trong lòng.



"Con bà nó! Ngươi đã chết rồi mà vẫn còn hoành hành như vậy ư? Lão tử sợ cóc gì ngươi!"



Vương Phật Nhi hai tay vận kình, liên tục hóa ra bảy tám quả băng chùy, liên tiếp ném về phía đầu của Thi tướng. Thi tướng di chuyển không đủ linh hoạt, nhưng hộ thân chân khí lại cực kỳ mạnh mẻ, băng chùy của Vương Phật Nhi không đủ uy lực, mặc dù đập trúng mặt Thi tướng vỡ thành những mảnh băng vụn, nhưng không gây ra được thương tổn gì.



Thi tướng nổi giận gầm lên một tiếng, phát ra âm thanh xé rách không gian, hai tay nâng lên ngang mắt, cong ngón tay liên tục phát ra mười sáu luồng khí tiễn đen sì, lập tức phản kích lại sự khiêu khích của Vương Phật Nhi.



Thi tướng vừa ra tay, Vương Phật Nhi biết ngay là mình không địch lại, liền tung người nấp sau một gốc đại thụ. Chỉ nghe một loạt tiếng phập phập, gốc đại thụ làm vật cản cho hắn lập tức bị khí tiễn bắn trúng, thân cành gãy rời ra giống như bị rìu sắc bổ vào.



Thoát khỏi sự kiềm chế của Thi tướng, con dị thú hí lên một tràng dài, liên tục đá bay sáu gã Thi binh, rốt cục xông thoát khỏi vòng vây


Bình luận

Truyện đang đọc