DÂM MA



Mà lúc này trong doanh trại binh lính Mộ Dung Phục , trướng bồng của Dương Thần có một bé gái cùng một nha hoàn đang cải nhau.

"" Ta muốn phụ thân " Dương Mịch nãi thanh nãi khí nhìn một nha hoàn chừng 13 , 14 tuổi tuổi.

"" Nhưng mà đại nhân không cho đi " Nha hoàn nhút nhát nói.

"" ta không biết ta muốn tìm phụ thân , oa.

.

oa.

.

oa.

oa " Dương Mịch củng khóc lên.


"" Cái này , cái này đừng khóc tiểu thư , hay chúng ra lén lúc đi đứng xa xa nha " Nha hoàn thấy Dương Mịch khóc thì chân tay luốn cuốn , dù sao nàng còn nhỏ nên cũng bày ra kế như vậy.

"" Tốt chúng ta đứng xa xa nhìn " Dương Mịch hoan hô một tiếng chạy ra ngoài.

"" Ahh tiểu thư từ từ đợi ta với " Nha hoàn chạy ra ôm lấy bé gái hướng chiến trường đi tới.

Mà Dương Thần đang ôm lấy Tử Nguyệt hoàng hậu , tay xoa xoa bầu vú của nàng hỏi "" Thế nào sướng không "
"" Ừ " Tử Nguyệt đỏ mặt gật đầu một cái , đưa đầu vào trong ngực hắn dấu đi.

"" Ha ha " Dương Thần cười một tiếng , đưa đầu qua hôn lên môi nàng , tay cũng nắn bóp bầu vú đủ kiểu hình dạng.

"" Ư.

.

ư!.

ư!.

.

ư! , không !.

.

ư! tha! ta!.

ư! a.

.

ta.

còn!.

đau! " Tử Nguyệt bị Dương Thần khiêu khích cổ họng rên nhẹ , nhưng phía dưới còn đau đành phải cầu xin.

Mà Dương Mịch và nha hoàn Tiểu Thúy đã đến gần chiến trường , Dương Mịch thì không sau mà Tiểu Thúy thì nhìn đầy đất thi thể máu me tùm lum thì ói không ngừng.


"" Chổ này không thấy phụ thân , nhanh đi vào trong nha " Dương Mịch bàn tay chỉ chỉ vào chiến trường.

"" Nhưng mà tiểu thư bên trong nguy hiểm quá ta sợ " Tiểu Thúy lo lắng đáp.

"" Sợ cái gì phụ thân ta lợi hại lắm , ta gặp gì phụ thân ta liền đến , có gì ta bảo vệ ngươi " Dương Mịch một tay vỗ vỗ ngực mình , tỏ vẽ ta rất lợi hại một bộ ngươi yên tâm.

"" Vậy được rồi " Tiểu Thúy nhẹ ôm Dương Mịch lén lúc từng bước từng bước nhỏ đi vào chiến trường.

Mà hai nữ lén lúc từ từ củng đã tiếng gần với chiến trường , thì đã thấy những binh lính đánh nhau không ngừng.

"" ahh ngươi nhìn , người kia là mẫu thân A Tử , còn năm người kia đều là ta mẫu thân , thế nào lợi hại không " Khi đã vào tới chiến trường Dương Mịch thấy được mấy nữ , không ngừng chỉ lấy Tiểu thúy mà la hét.

"" Ahh tiểu thư nhỏ tiếng thôi , ngươi ta phát hiện là chúng ta xong đời " Tiểu Thúy nghe mình tiểu thơ la hét thì sợ hãi , ôm lấy nàng mà khuyên nhủ.

"" Hừ sợ gì , đụng đến ta phụ thân một chưởng đem chúng giết sạch " Dương Mịch từ bị Dương Thần cứu đến nuôi dưỡng bây giờ , được hắn cùng chúng nữ cưng chiều , nên không sợ trời sợ đất.

"" Tốt nha , chúng ta trốn chút đã " Tiểu Thúy nói rồi ôm Dương Mịch trôn ở gốc cây nhỏ , hai nữ thò đầu ra nhìn xung quanh , tìm kiếm bóng dáng Dương Thần.

Trong Khi hai nữ nhìn nhìn thì sau lưng vang lên tiếng hung dữ "" Hừ hừ vậy mà gặp được hai con chuột nhỏ "
Hai nữ nghe tiếng đưa đầu nhìn lại , thấy một vị tướng quân của Đại Lý toàn thân máu , mà trên lưỡi đao từng giọt máu đang nhỏ xuống đất.

"" Ahh tiểu thơ mau chạy " Tiểu Thúy thấy bị phát hiện , thả ra ôm lấy Dương Mịch chạy lên trước mặt hai tay dang , chắn lấy Dương Mịch kêu nàng chạy.

"" Hừ ngươi dám đánh ta nha , thử đánh nha , tới nha " Dương Mịch không nghe nàng mà còn hổ báo , dùng hai chân ngắn ngủn của mình chạy lên đứng trước mặt Tiểu Thúy , đầu ngước lên hai tay chống nạnh ngạo kiều nãi thanh nãi khí nói.

"" Ngươi ngươi đừng thách thức ta " Tên tướng quân kia nhìn bé gái không sợ mà như vậy hổ báo , cũng làm hắn hơi sợ nha , hắn nghĩ chắc nàng có chổ dựa nên mới vậy , làm hắn lo đông lo tây.

"" Hừ hừ thách thức ngươi nha , tới tới ta thách a " Vẫn là giọng nãi thanh nãi khí chọc tức hắn.

"" Hừ hừ dù sao thành cũng giữ không được trước sau ta củng chết còn sợ gì " Hắn nói cầm lên trường đao chém tới.

Dương Mịch thì không ngờ lúc trước được mẫu thân hay phụ thân , dẫn đến Tô Châu chơi nên nàng củng hổ báo như vậy nhưng đổi lại ai củng sợ mà chạy đi.

Lúc này nhìn đại đao tới gần nàng không kiềm chế được "" Oa!.

oa!.


.

phụ!.

thân!.

cứu!.

con! nha!.

con!.

sắp!.

oa! oa! bị!.

chém.

.

oa! " Dương Mịch liền khóc lên nước mắt nước mũi chảy đầy mặt.

"" Ahh tiểu thư " Tiểu Thúy thấy một màng này thì sợ hãi la lên chạy tới , nhưng không kịp đại đao chém tới đầu Dương Mịch.

Mà chúng nữ đang cùng đối thủ đánh thì phát hiện một màng này , thì khuôn mặt trắng bệch A Tử liền không luyện tay với tên hòa thượng nửa , nàng liền bộc phát hai tay không tự chủ xuất ra Băng Độc Thái Cực Công tầng cuối đánh lên thân thể lão hòa thượng , làm hắn đóng băng thì trong nháy mắt hắn và băng đều bị độc ăn mòn không còn một chút cặn bã.

Còn năm nữ thì nhờ Vương Ngữ Yên tinh thông hết võ học , nhìn thấy kẽ hở của lão hòa thủ thì tranh thủ chúng nữ truyền nội lực cho mình mà đánh ra một kích mất mạng ( trận pháp là chúng nữ thay phiên truyền nội lực cho người này hoặc người kia , để tập chung vào một người dùng một kích mạnh nhất )
Sáu nữ giải quyết đối thủ không nói một lời , sử dụng Lăng Ba Vi Bộ hướng Dương Mịch đuổi tới.




Bình luận

Truyện đang đọc