DÂM MA



"" Ầm "
Một tiếng vang lên làm cho chúng nữ sợ hãi khuôn mặt đều trắng bệch , nước mắt củng chạy làm chúng nữ đồng thanh la lên "" Không !.

.

"
Mà khi cát bụi bay đi thì làm chúng nữ từ địa ngục trở lại thiên đường , đó là một thân ảnh cao to một tay ẳm lấy Dương Mịch tay còn lại cầm thanh đại đao.

"" Lão công , công tử ! " chúng nữ liền vui vẽ hô lên , củng chạy tới bên người.

"" Oa oa! oa ! phụ! ô! ô! thân!.

ô! ô!.

hắn!.

chém!.


Mịch!.

ô! ô! nhi!.

.

ô.

.

ô.

.

làm!.

Mịch! Nhi!.

.

ô! ô! sợ.

.

ô! ô! " Dương Mịch thấy được người ôm mình là Dương Thần , Dương Mịch khuôn mặt nước mắt nước mũi chảy ra đầy gương mặt , vừa khóc không quên chỉ tay vào tên tướng quân cáo trạng , mà nàng hai tay ôm lấy đầu hắn mặt nàng không ngừng cọ lấy gương mặt Dương Thần , làm mặt hắn đều dính lấy nước mắt và nước mũi.

"" Ta đã biết , ngoan phụ thân đánh hắn để con hả giận " Dương Thần nhìn lấy đứa con gái của mình vì là lần đầu làm cha , hắn rất cưng chiều và yêu thương ngay cả chửi còn không dám , mà tên này lại làm cho nàng sợ hãi mà khóc.

"" ô.

.

ô!.

ừ!.

ô!.


ô.

phụ!.

thân! đánh!.

cho! má! ô ô! hắn! nhận! không!.

ôô! ô.

.

ra!.

luôn!.

ô.

ôô.

.

ôô.

.

" Dương Mịch nghe thì vừa khóc vừa nói , nhưng vẫn không bỏ được tính tình hổ báo cáo chồn của mình.

"" Ừ con qua cho mẫu thân A Chu ôm , phụ thân đánh hắn " Dương Thần nói rồi một tay bế Dương Mịch cho A Chu , hắn đã phát hiện Dương Mịch nguy hiểm , nhưng vì nàng được hắn bảo Hệ Thống cho bảo hộ , nên củng chưa đến ngay là vì mở ra Không Gian truyền tống cho Tử Nguyệt và nha hoàn đến Mạn Đà Sơn Trang , nên mới đến trể như vậy , nhưng nhìn đến Dương Mịch sợ hãi mà khóc , làm hắn tự trách không thôi nghĩ tới đây.

Dương Thần quay đầu nhìn tên tướng quân kia , hai mắt của hắn hiện lên màu xanh lam khi tướng quân kia nhìn vào , thì như thấy được trong con mắt có một con rồng điên cuồng tĩnh dậy sao giấc ngủ.

Tướng quân kia liền sợ hãi hai chân đều rung rẫy , Dương Thần không để ý đến hắn sợ hãi tay đang cầm đại đao bóp mạnh , thì thân đao bị bóp thành bột phấn , Dương Thần từng bước đi đến tên tướng quân nói "" Ngươi biết không , đã lâu rồi ta đã chưa từng phận nộ , nhưng ngươi là kẽ thứ hai đã làm ta phận nộ , hậu quả rất nghiêm trọng "
Dương Thần nói thì đi một bước trên thân hắn một cổ khí tức mạnh mẽ bùng phát ra , từ từ cổ khí thế bao chùm lấy chiến trường , làm cho đang tranh đấu tướng quân hay binh sĩ đều bị đè bẹp xuống đất , còn như cao thủ hai cha con Mộ Dung , Đoàn Diên Khánh và còn lại một tên hòa thượng đều một chân quỳ xuống hai tay chống đất mới có thể chống đở lấy cổ khí thế của Dương Thần.

Mà khi Dương Thần bước tới tên tướng quân thì sau lưng hắn , một con ảo ảnh Thanh Long to lớn chừng ngàn mét đang ngẩn đầu thét dài.


Mà khi chúng nữ nhìn thì tuy có hơi sợ hãi nhưng đều chỉ một chút , còn lại đều là ngẩn đầu cao ngạo và tự hào vì đây là các nàng nam nhân , mà Dương Mịch thì đầu trong đầu nàng chỉ hiện ra mấy chữ "" Phụ thân thật ngầu , không được phải nhanh nhanh mau lớn để giống như các mẫu thân cùng ba ba chơi trò chơi kia " trò chơi gì anh em tự hiểu.

Mà binh sĩ quà tướng quân hai bên cả vua đại lý và hai cha con Mộ Dung đều sợ hãi mà rung rẫy vì khi thấy Thanh Long , Dương Thần không để ý chúng nữ hay là hai bên quân lính đang nghĩ gì , mà đá tên tướng quân vào trong quân đại lý và quân Mộ Dung cùng một chổ.

"" Hừ hừ mà ta phận nộ thì sẽ cho đại lý cùng hủy diệt " Dương Thần nói tay đưa lên trời miệng lại nói nhỏ "" Thanh Long Xung Kích "
Thì ảo ảnh Thanh Long uốn thân thể to lớn một cái bay vút lên trên không , thì Dương Thần tay đưa lên thì vung xuống.

Hai cha con Mộ Dung và tất cả đang ở chiến trường khuôn mặt hiện lên vẽ tuyệt vọng , vì khi tay Dương Thần vung xuống thì con Thanh Long từ trên trời một đường hướng đến tất cả binh sĩ hai bên đánh xuống.

"" Dương công tử không nên ah , ta kêu ngươi hộ trở mà nhanh ngừng tay " Mộ Dung Phục đã sợ nha nhưng vẫn cố gắng hướng Dương Thần hô lên.

Dương Thần không nhìn , hắn đang tự trách bản thân nha , nhưng lửa giận thì đâu thể phát lên hắn được , đành phải phát lửa giận đánh lên hai quân đại lý và Mộ Dung vậy.

Không lâu thì Thanh Long một đường lao thẳng đụng lấy tường thành và chính giữa chiến trường thì "" Ầm ầm "
Một tiếng nổ vang lên thì cổng thành hay tường thành đều nổ tung , còn hai quân thì đều trong phạm vi công kích đều chết đi không toàn thây , dù cao thủ như Mộ Dung Bác củng vậy , giờ trong chiến trường vụ nổ lớn tạo ra một cái hố sâu cả ngàn mét , trong hố xung quanh đều là máu và toàn tay chân của những binh lính.

Chúng nữ bị một màng này làm cho thất thần các nàng đều biết Dương Thần rất lợi hại , nhưng mà kiểu vu tay một cái có thể đánh một tòa thành giết gần 20 vạn binh lính , thì các nàng sao mà không sợ nha.

Cũng mất một thời gian người đầu tiên thoát ra sự kinh ngạc là A Tử , nàng liền đi đến Dương Thần bên người hỏi "" Lão công ngươi giết hết người ở đây , thế ai quản lý nước Đại Lý nha "
"" Ách cái này , hừ hừ không ai làm ta làm " Dương Thần hừ hừ nói.

"" Ách " Lần này chúng nữ cũng kinh ngạc há hốc mồm , vì ở chung với nhau chúng nữ đối với Dương Thần là , hoan dâm vô đạo , lỗ mãng đặt biệt không biết suy nghĩ miệng chưa nói tay đã làm , như vừa rồi miệng vừa nói ta phận nỗ thì tay đã đánh ra tuyệt chiêu.

"" Ách gì mà ách , hừ hừ coi ta như thế nào trị quốc " Hắn nói đã đi vào hoàng cung , khi tới chính điện hắn thấy một cái ghế to có thể để một người trưởng thành nằm dài , nhưng làm bằng vàng hình rồng đây là ghế của vua nha.

"" Hừ tên Bảo Định Đế củng biết hưởng thụ nhỉ " Dương Thần nói đi tới ngồi lên , vì phía dưới có lót niệm nên rất thoải mái , hắn liền hướng Dương Mịch quẩy tay "" Tới tới Mịch nhi lên ngồi ghế của hoàng đế nha "
"" Ah ah mẫu thân buôn buôn ta muốn ngồi ghế hoàng đế " nghe được Dương Thần kêu , Dương Mịch vùng vẫy thoát ra A Chu chạy lại Dương Thần cùng hắn đùa giỡn trên ghế hoàng đế.

Chúng nữ nhìn hai người đùa giỡn đặt biệt là Dương Thần , thì trong lòng vì lúc Dương Thần giết gần 20 vạn binh lính hơi sợ , bây giờ tan biến không còn mà vui vẽ lại , chúng nữ bây giờ trong đầu suy nghĩ "" Đúng nha dù giết bao nhiêu hắn vẫn là Lão Công và Công Tử của mình "


Bình luận

Truyện đang đọc