ĐAN THẦN


Ba Phong gãi gãi đầu, có chút thẹn thùng nói:

- Ta nghĩ một thứ chẳng ai thèm nhìn như liệt diễm quả nào có yêu thú gì đây, nhiều nhất chỉ là một đầu yêu thú cấp ba, cấp bốn, trực tiếp đánh một cái là bay đi.

- A…

Trình Cung bất đắc dĩ cười nói:

- Nếu không phải trong cơ thể ngươi có máu huyết hắc báo yêu vương áp chế thủy yêu mãng này, ngày hôm nay bị đánh bay đi chính là hai người chúng ta rồi.

- Thủy yêu mãng, ngươi biết thứ này?

Ba Phong quanh năm đi hỗn tại Yêu Thú Sâm Lâm cũng không nhận ra được thủy yêu mãng, không nghĩ tới ngay cả phương diện này Trình Cung cũng hiểu biết.

- Ừ!

Trình Cung gật đầu nói:

- Bên cạnh liệt diễm quả khẳng định có yêu thú, hơn nữa khẳng định là thuộc tính thủy, cũng có khi càng đặc biệt hơn là thuộc tính băng, hàn, vụ. Thứ liệt diễm quả này rất đặc biệt, tuy nó ẩn chứa lực lượng hỏa diễm cương đại, nhưng sẽ hấp thu những thuộc tính thủy, băng, hàn, vụ tại phụ cận, thế nên lực lượng hỏa diễm của nó rất nhu hòa.

- Nếu như đầu thủy yêu mãng này thành công nuốt liệt diễm quả sẽ trực tiếp vượt qua cấp tám, đạt tới một tầng cao hơn nữa là yêu thú cấp chín. Thế nên thủy yêu mãnh này là tồn tại có tác dụng cầu nối tốt nhất, có điều người hiểu được rất ít, dùng được càng thiếu, có thể sử dụng tốt thì hầu như không có.

- Ngươi tìm thứ này, lẽ nào… Ngươi dùng được?

- Ha ha…

Trình Cung hài lòng cười nói:

- Đã biết ngươi sẽ hỏi, ta đúng là một trong số ít người trong thiên hạ biết sử dụng nó.

- Kháo, vô sỉ.

Lúc này Ba Phong mới phát hiện, cuối cùng vẫn là một cái tròng, để Trình Cung có cơ hội khoe khoang ra mặt, nhưng trong lòng vẫn thấy giật mình, người này còn có thứ gì không hiểu biết?

- Được rồi…

Ba Phong đột nhiên nghĩ đến chiêu thức vừa rồi Trình Cung thi triển:

- Vì sao ngươi biết sử dụng Liệp Báo Trảm?

Trình Cung chỉ chỉ hắn:

- Nhìn ngươi dùng qua, cảm giác rất có khí thế của yêu báo đang săn mồi, vừa lúc ta không có vũ kỹ đao pháp nào, trước tiên mượn dùng Liệp Báo Trảm của ngươi.

Bởi vì Liệp Báo Trảm là do Ba Phong dựa vào cảm giác đặc biệt trong cơ thể sáng tạo ra, thế nên Liệp Báo Trảm là vũ kỹ sáng tạo một cách độc đáo và độc nhất vô nhị, uy lực vượt lên trước vũ kỹ trung phẩm, hơn nữa theo nhận thức và lực lượng của Ba Phong đề cao, cũng không ngừng thay đổi và đề cao uy lực của vũ kỹ này.

Phải biết rằng một môn vũ kỹ từ lúc tu luyện tới lúc có thể sử dụng thành thạo, trong đó cần tới lĩnh ngộ, không ngừng tu luyện qua rất nhiều năm tháng, nếu như đổi thành vũ kỹ khác Trình Cung nói hắn liếc mắt nhìn là học được, Ba Phong khẳng định sẽ không tin, cho rằng hắn nhất định đã học từ trước đó.

Bởi vì Ba Phong thấy rõ, Trình Cung thi triển không hề kém hơn so với chính mình, nếu như mình không có máu huyết hắc yêu báo vương trong cơ thể, tại tình huống không thể yêu hóa, vị tất có thể thi triển ra như Trình Cung. Hơn nữa, trong lúc Trình Cung thi triểm Liệp Trảm Báo, hắn dĩ nhiên phát hiện có một vài chỗ được cải biến, uy thế càng cường đại hơn, đã có thể tương xứng với vũ kỹ thượng tầng, chính hắn cũng không biết nói sao được.

Còn có câu nói kia của Trình Cung, nói hắn không có vũ kỹ đao pháp nào khác để sử dụng, điều này càng khiến Ba Phong thiếu chút nữa phải ngã quỵ, trong lòng thầm hô nguyên lai là ngươi vừa học vừa dùng.

- Ngươi còn có thể dụng độc?

- Chút ít.

- Vậy thứ trên đao của ngươi là độc gì?

- Không hề có.

- Cái gì, không có, nếu không có độc vậy trước đó cánh tay của Vương Chấn Nam là thế nào?

- Dùng thuốc gây tê chế từ lá cây hắc ma đằng mà thôi, ta còn không kịp chuẩn bị độc.



Ba Phong phát hiện, nói chuyện phiếm với Trình Cung là việc vô cùng kích thích, bởi vì thời khắc đều bị đối phương kích thích, cuối cùng hắn thẳng thắn không thèm nói thêm tiếng nào nữa.

Trình Cung nghỉ ngơi một lúc, đã khôi phục lại chút ít, trước để Ba Phong nướng lấy hai phần thịt rắn cho hai người ăn, thịt thủy yêu mãnh này là thứ đại bổ. Trình Cung cũng thu lấy yêu đan thủy yêu mãnh cho mình, thu thập thêm một ít huyết dịch, chỗ huyết dịch này đều là huyết dịch từ tâm mạch, cho dù huyết dịch toàn thân đã chảy đi hết, nếu như không cố ý thu thập, huyết dịch tại tâm mạch cũng không hề chảy ra. Thu thập xong xuôi tất cả, Trình Cung liền theo huyệt động trượt xuống phía dưới.

Đây là một khe ngầm, có thể nhìn thấy những khe hở nối đi khắp bốn phương tám hướng, có điều bị thủy yêu mãng này quanh năm đè ép, những tảng đá bên trong trở nên trơn tuột khác thường. Trình Cung ở chỗ này như đang ngồi cầu trượt, một đường trượt thẳng xuống phía dưới hơn mười thước, lúc này mới nghe thấy tiếng mạch nước ngầm bên dưới.

Trình Cung lập tức đề cao nguyên khí, tay dùng trảm mã đao khống chế tốc độ, cẩn thận lưu ý xung quanh. Trong thông đạo toàn là một mảnh đen ngòm, Trình Cung tuy hiện tại đã có lực lượng Hoán Cốt kỳ tầng tám, nhưng dù sao vẫn chưa tới trình độ Tẩy Tủy, Phạt Mạch, vẫn không có biện pháp nhìn được trong bóng tối.

Lấy ra từ trong lòng một mồi lửa nhỏ, nhẹ nhàng đốt lửa châm lên, Trình Cung nhìn xem phía dưới một chút, mạch nước ngầm đại khái rộng chừng ba thước, cũng có những tảng đá có thể đứng lên được.

Dòng chảy mạch nước ngầm rất hung mãnh, vang lên những tiếng ầm long, nhưng bên cạnh thấy có không ít tảng đá lộ ra, hiển nhiên hiện tại không phải thời điểm nước ngập nhiều nhất. Trình Cung nhẹ nhàng nhảy xuống, cẩn thận tìm kiếm tại xung quanh, rất nhanh hắn đã tìm được tới địa phương muốn tìm, bởi vì chỗ này được thủy yêu mãng trú ngụ qua hàng trăm năm, những tảng đá đều trơn trượt vô cùng, có một vài địa phương còn xuất hiện những vết lún thật sâu, theo đó rất nhanh liền tìm được tới sào huyệt của nó.

Một huyệt động thật lớn trong thạch bích, Trình Cung nhìn chỗ này một chút, hẳn là ngay phía dưới chỗ liệt diễm quả. Trong động này, hơn mười viên tròn tròn tản mát ra ánh sáng trong suốt như màu nước, kích cỡ ngang với đồng tử mắt, giống như liệt diễm quả.

- Thủy nguyên châu, quả nhiên là thủy nguyên châu.

Chỉ có trong loại hoàn cảnh đặc biệt, có hỏa diễm áp chế ngoại lực, thủy khí dày đặc, còn có yêu thú cấp bậc đủ cao như thủy yêu mãnh dựng dục mấy trăm năm mới có thể sinh ra loại thủy nguyên châu này. Hơn nữa nhìn số lượng thủy nguyên châu, Trình Cung mở hộp ngọc ở trong lòng ra xem, quả nhiên đều là mười hai viên giống như liệt diễm quả.

Xem ra thủy nguyên châu này do thủy yêu mãng muốn chờ tới khi liệt diễm quả thành thục, sau đó mới cùng sử dụng với liệt diễm quả. Trình Cung nhanh chóng thu hồi toàn bộ số thủy nguyên châu này, có thủy nguyên châu, thân thể chính mình có thể đề cao lên mấy đẳng cấp, tiềm lực theo đó cũng được tăng thêm rất nhiều, còn có thể luyện chế ra được rất nhiều đan dược, lần này đúng là kiếm lớn.

Nguyên vốn tưởng rằng có thể tìm được liệt diễm quả ba trăm năm cùng với bạn yêu thú của nó đã không tồi, không nghĩ tới dĩ nhiên là liệt diễm quả tám trăm năm tuổi cùng với bạn yêu thú thủy yêu mãng cấp bảy, còn có mười hai quả thủy nguyên châu do nó dựng dục thành.

Lần này thật sáng suốt khi quyết định tự mình tới đây một chuyến, nểu chỉ đơn giản thuê liệp yêu đội làm việc, chỗ thủy nguyên châu này không phải bị người ta thu mất thì cũng bỏ lỡ. Hoặc là do bọn họ đánh rắn động cỏ, khiến thủy yêu mãng trực tiếp nuốt xuống liệt diễm quả, như vậy thì thật phiền phức.

Sau khi Trình Cung đã thu lấy toàn bộ thủy nguyên châu, lại dạo quanh một vòng chỗ này, phát hiện không còn gì khác mới chịu đi ra.

Khi Trình Cung đi ra thì Ba Phong đã nướng thịt xong, hai người Trình Cung và Ba Phong đều không bỏ lỡ cơ hội ăn vào thật nhiều, một phen lưu lại chỗ này hai ngày trời. Tuy rằng thời gian chém giết thủy yêu mãng rất ngắn, nhưng thương thế hai người đều không nhẹ, hiện tại Ba Phong có dược tề của Trình Cung bổ sung, cũng không phải giống như trước cứ mỗi lần yêu hóa phải chờ tĩnh dưỡng một tháng, hiện tại chưa đến hai ngày cơ bản đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất, hai người liền khởi hành trở về.

Trình Cung được một lần ra ngoài, mỗi thời mỗi khắc đều là cơ hội rèn đúc bản thân, thế nên dọc đường trở về hắn luôn dùng tốc độ cao nhất, phát huy nguyên khí và lực lượng thân thể đến cực hạn. Hai người đều đeo một bao lớn trên lưng, chỗ này đã là kết quả sau khi vứt bỏ hết những thứ không có bao nhiêu giá trị.

Lúc này Trình Cung cảm giác lớn nhất chính là, không có pháp bảo giới chỉ không gian thật sự rất bất tiện, có điều thứ cao cấp như vậy thật khó kiếm được. Nhưng lúc trở về, vô luận như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp kiếm lấy một cái, bằng không sau này dược vật nhiều hơn nữa cũng không có biện pháp mang theo, không thể cả ngày đều vác theo một bao lớn được.

Còn có biện pháp khác chính là mở ra không gian nguyên giới của riêng mình, có điều cách này so với giới chỉ không gian càng khó khăn hơn. Nhưng hiện tại trong đầu Trình Cung đã bắt đầu cân nhắc, phương pháp này càng không có tính khả thi hơn.

Lúc này Ba Phong toàn lực ứng phó cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngang bằng với Trình Cung, trừ phi hắn sử dụng tới lực lượng yêu hóa, bằng không đã không có biện pháp bỏ Trình Cung lại phía sau. Nhìn Trình Cung thỉnh thoảng điều chỉnh thân thể cho tốc độ nhanh hơn, trong lòng Ba Phong nghìn vạn cảm khái, ngẫm lại thời điểm mình vừa gặp Trình Cung so với lúc này, cảm giác có chút không thực tế.

Hiện tại tuy rằng Trình Cung kém hơn mình một tầng, nhưng sức chiến đấu của hắn không hề thua kém mình bao nhiêu, mình có con bài chưa lật là đặc thù của yêu hóa, nhưng thứ hỏa diễm kinh khủng kia của hắn khiến Ba Phong chỉ vừa nghĩ tới đã run rẩy toàn thân. Nếu như hiện tại lại xảy ra nguy hiểm, ai che chở cho ai còn không biết được.

Ai, ngẫm lại lần đầu tiên gặp hắn, hắn chỉ là một tiểu tử Hoán Cốt kỳ tầng hai, lúc đó chính mình còn cảm giác lấy tuổi tác này của hắn, nếu như không có bối cảnh đạt được đến trình độ này coi như không tồi, hiện tại…

Nhưng cũng phải nói lại, nếu như không phải chuyến này cùng đi với Trình Cung, chính mình cũng không có được bước đề thăng cực nhanh, càng không rõ được lực lượng trong cơ thể mình phải dùng như thế nào. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nếu như đúng theo lời Trình Cung nói, lần này thu hoạch của mình tương đối kinh người, hơn nữa Trình Cung còn nói, lực lượng trong cơ thể mình đã được khai mở, nguyên bản cần tới Tẩy Tủy kỳ thì máu huyết của hắc yêu báo vương mới dần dần phát huy tác dụng, rồi sử dụng nó làm cải tạo thân thể.

Trong lúc Ba Phong đang suy nghĩ tới xuất thần, Trình Cung đột nhiên dừng lại, hơn nữa tay vung lên ngăn cản Ba Phong. Tại tình huống bình thường Ba Phong sẽ không phải lo yêu thú tập kích, hơn nữa xung quanh khu vực mấy nghìn dặm này hắn xác thực rất quen thuộc, bằng không cũng không dám thất thần suy nghĩ như vậy, lúc này đột nhiên phải dừng lại, trừ phi có chuyện gì đó bất thường.

- Làm sao vậy?

Ba Phong khống chế thân hình, cảm giác nguyên khí trong cơ thể tiêu hao thật lớn, đã thành thói quen móc ra một lọ dược tễ rồi uống vào một ít. Nhìn thoáng qua xung quanh, chỗ này đã là vùng ngoại vi nhất rồi, vượt tiếp qua một sườn núi sẽ lập tức trở về tới trấn.

- Ra đi, kỹ xảo ẩn thân vụn vặt như vậy, còn không biết xấu hổ muốn đi đánh lén.

Có thể dùng lời nói đả kích địch nhân, Trình Cung trước nay chưa bao giờ hà tiện.

Ba Phong nghe được, sắc mặt một lần nữa biến đổi, có người mai phục, chính mình vì sao không nhận thấy được.

Hắn lập tức quét mắt nhìn xung quanh, rất nhanh phát hiện địa hình chỗ này xác thực rất nguy hiểm, chính mình lúc đi tới dường như cũng đi qua chỗ này, còn ra vẻ kinh nghiệm giới thiệu với Trình Cung, đây là địa phương tốt nhất thiết lập mai phục, không phải người có kinh nghiệm như hắn, không có khả năng phát hiện ra được.

Ba Phong cẩn thận lưu ý xung quanh, phát hiện tình huống ở đây xác thực có chút không thích hợp, đây là một loại cảm giác, loại cảm giác được dưỡng dục thành khi người ta quanh năm đi lại trong Yêu Thú Sâm Lâm. Theo lý thuyết, nếu như không phải mình phân thần suy nghĩ, sẽ không dẫn Trình Cung đi theo đường này, đây là chuyện rất không nên.

- Không chịu ra sao?

Trình Cung hừ lạnh một tiếng nói:

- Vậy các ngươi cứ chậm rãi chờ đi, chúng ta đổi hướng.

- Còn muốn chạy, nằm mơ đi.

Ngay lúc Trình Cung xoay người, hai bên trái phải đột nhiên có mười mấy người nhảy ra, sắc mặt cả đám đều hung hăng trong tay cầm theo lợi khí, tại phía sườn núi đối diện đã thấy Vương Chấn Đông, Vương Chấn Nam, Lưu Huy và một đại hán trung niên đi ra.

Vừa nhìn thấy Trình Cung, Vương Chấn Nam liền cảm giác được chỗ tay cụt mơ hồ đau đớn, chính mình dĩ nhiên bị một lọ thuốc gây tê đặc thù dọa phải tự chặt đi cánh tay của mình, không giết chết tiểu tử kia, sau này khó sống thoải mái được.

- Độc nhãn lang, một mình Phong Báo cùng với một tiểu oa nhi liền khiên huynh đệ các ngươi lăn qua lăn lại thành như vậy, xem ra ngươi thực già mất rồi, không được a, ha ha…

Đại hán cùng đi ra với Vương Chấn Đông đắc ý nói, trước đây độc nhãn lang có danh tiếng vang dội hơn cả bọn hắn, lần này dĩ nhiên dùng nhiều tiền nhờ bọn họ hỗ trợ, hắn tự nhiên cảm giác vui vẻ.

- Hừ!

Vương Chấn Đông hừ lạnh một tiếng:

- Mã Chương, ngươi đơn đả độc đấu có thể thắng được Đinh Tráng Tráng, nhưng lấy thân pháp của hắn, tốc độ của ngươi giết được hắn sao, nhưng tiểu tử này lại giết được Đinh Tráng Tráng, ngươi được không?

- Ách…

Mã Chương cũng là hạng quanh năm lăn lộn tại phụ cận vài trăm dặm này, bọn họ cũng hoạt động giống như đám người Vương Chấn Đông, hắn nhờ danh đầu ca ca mình đi tụ tập một đám người, nhưng mấy người thủ hạ của Vương Chấn Đông lợi hại thế nào hắn rất rõ ràng, nghe được Vương Chấn Đông nói như vậy, hắn thật ra cũng thu hồi một ít tâm tình coi thường.

Vương Chấn Đông nói xong với Mã Chương, một lần nữa tàn bạo nhìn về phía Trình Cung và Ba Phong, hắn không tiếc chính mình dùng rất nhiều tiền nhờ Mã Chương, mục đích chính là vô luận thế nào cũng phải giết chết Trình Cung và Ba Phong.

Bình luận

Truyện đang đọc