ĐẠO TÌNH 2 [TÙY TÂM - LAM TƯ]

Chuẩn bị lập đông , Tùy Tâm và Lam Tư trở về Mỹ ,hơn tuần nay đều sóng yên biển lặng . Khai thác kim cương đen cũng thuận lợi , mang danh nghĩa của Lam Bang thị trường tiêu thụ ngày càng mạnh . Phòng chứa xăng không tổn hại nhiều lắm , việc tu sửa không tốn mấy thời gian .


Tùy Tâm ngồi nhàn hạ trên ghế đá sau vườn , nhâm nhia tác trà xanh nóng thượng hạng . Trên đầu mái che đã phủ không ít tuyết .


-" trời lạnh vậy mà cô ra đây làm gì ?". Lam Đàm từ xa đi tới , nghĩ cô gái này đúng là khác người .


Đặt tách trà xuống bàn , ánh mắt bảo ý Lam Tư ngồi xuống -" anh không thấy ở đây rất đẹp sao ? Tuyết phủ từng lớp mỏng , cũng không lạnh lắm ".


Lam Từ nhìn cóc trà xanh nóng hổi bốc khói , lại nhìn đến lớp tuyết mỏng trên đất rồi lắc đầu -" ở đây nhiều năm vậy rồi , tôi cũng chả thấy lạ mắt ".


Trò chuyện phiếm một lát thì Ảnh đi đến .


-" có chuyện gì sao ?". Lam Đàm hỏi .


Mặt Ảnh rất nghiêm túc -" cây anh túc bên Đông Nam Á đợt rồi không xử lí tận gốc , cảnh sát đã bắt đầu điều tra ra Lam Bang có dính kiếu đến vụ này ".


Lam Đàm lúc này vẻ mặt cũng căng thẳng lên đôi phần -" sao chú không xử lí tốt , từ xưa nay chú vốn nhanh gọn chuyện này mà ?".


-" đợt trước lão đại bị trúng độc cây Quỷ đêm . Tôi cũng gấp quá nên xử lí cho qua chuyện ". Ảnh rất lo lắng trả lời .


Lam Đàm thở dài một hơi -" chuyện này lão đại biết chưa ?".


-" lão đại biết rồi , lão đại đang đến gặp Thượng tá Harry ".


-" gặp Thượng tá Harry làm gì ? ".


-" anh ta là người phát hiện ra chuyện Đông Nam Á ".


Tùy Tâm ngồi đó ít nhiều cũng hiểu rõ mọi chuyện , cô tiện sẵn xen vào .


-" Thượng tá Harry cũng lớn mật thật ".


Lam Đàm tốt bụng ngồi giải thích -" chẳng qua là muốn lập công trạng , anh ta vốn đâu biết người mình động vào là lão đại chứ ".


Tùy Tâm được một phe mở mang tầm mắt , cô bật ngồi dậy phấn khích -" đưa tôi đến gặp tên Thượng tá đó với , tò mò chết mất , xem anh ta gan lớn đến đâu ".


-" được thôi ".


---------


-" Thượng tá Harry , chú chắc là muốn đi sâu vào chuyện Đông Nam Á chứ ". Lam Tư ngồi một mình trên ghế sofa , mặt đối mặt với Thượng tá Harry . Khí thế luôn luôn chiếm thượng phong .


Thượng tá Harry nghiêm túc nhìn Lam Tư , ánh mắt cũng sắc bén không kém -" ngài Lam , đây là công việc của tôi phải làm , ngài phối hợp một chút chắc chắn sẽ không bị thiệt hại ".


-" ai ngang nhiên uy hiếp Lam lão đại thế ?". Từ ngoài Tùy Tâm đạp cửa bước vào , tiếng ầm lớn vang dội cả căn phòng . Lam Đàm và Ảnh đi sau lưng .


Tùy Tâm nghi ngúc khí thế chị đại đi vào , ánh mắt thật sự tò mò kẻ nào to gan như vậy .


Lam Tư cũng không lạ lẫm vì hành động của Tùy Tâm ,nữ chủ nhân của Lam Bang thì phải hơn người như thế .


Thượng tá Harry đứng lên , ánh mắt vẫn nhìn thẳng vào Lam Tư . Tay đúc vào túi quần , lạnh lùng khinh bỉ  lên tiếng -" người của ngài Lam vô phép tắc thế à ?".


Nói xong Thượng tá quay mặt lại nhìn Tùy Tâm , ngắn ngủi trong vòng chưa đến hai giây , mặt Thượng tá Harry biến sắc .


Tùy Tâm nhìn rõ được gương mặt của vị Thượng tá Harry này , vẻ mặt cô cũng lạnh hẳn đi mấy phần .


Hai người nhìn nhau không nói gì , cảm xúc thay đổi nhanh hơn nhịp thở . Tùy Tâm nhanh chóng ổn định cảm xúc trên gương mặt mình , đi lại phía Lam Tư dưới ánh mắt dõi theo của Thượng tá Harry .


-" lão đại , cần gì phải nhiều lời làm gì ? Chúng ta đi ". Tùy Tâm nắm lấy bàn tay của Lam Tư kéo lên , Lam Tư cũng theo thế mà đứng lên cùng cô , tay trong tay vẫn nắm chặt .


Thượng tá Harry nhìn thấy một màn trước mặt , đôi mắt sầm lại lạnh đi trông thấy .


Tùy Tâm cười khinh bỉ rồi nói vang một tiếng không nhắm chính xác người nghe -" phải biết lượng sức của mình , đừng tưởng rằng bản thân mình cái gì cũng làm được ".


Nói xong Tùy Tâm kéo Lam Tư đi , ánh mắt xẹt qua góc nghiêng gương mặt lạnh của Tùy Tâm , bất giác Thượng tá Harry nắm chặt bàn tay lại .


-------


Trên chiếc Cadillac sang trọng . Tùy Tâm vẫn nét mặt hờn cợt dựa vào ghế .


Lam Tư vẫn nắm chặt tay cô từ nãy đến giờ , anh bất ngờ hỏi -" gặp lại người cũ , trong lòng thế nào ?".


Tùy Tâm nghe câu hỏi của Lam Tư , giật mình thay đổi thái độ nghiêm túc , nhìn sang Lam Tư một cái như hiểu rằng anh đã biết hết về mọi chuyện rồi . Tùy Tâm tiếp tục dựa vào ghế lười biếng trả lời -" trong lòng thật sự rất khinh bỉ ".


Lam Tư bật cười lớn , tiếng cười của anh làm Tùy Tâm lo lắng nuốt nước bọt . Lam Đàm và Ảnh ngồi trước cũng lòng dạ không yên .


-" anh cười gì chứ ?". Tùy Tâm nhíu mày hỏi .


Lam Tư vuốt mái tóc dài mượt của Tùy Tâm , dịu dàng nói -" em không hỏi rõ chuyện khi xưa à ?".


Lúc này Tùy Tâm dựa hẳn vào người Lam Tư -" anh ta đã đi thì đi luôn đi , xuất hiện lại làm gì ".


-" chướng mắt hắn ta à ?". Lam Tư hỏi .


Tùy Tâm dựa trong lòng Lam Tư lắc đầu -" ghét thôi , không đến nổi chướng mắt ".


-" thế còn muốn nối lại tình xưa không , ửm?". Lam Tư ghì chặt Tùy Tâm lại , men dõi theo tóc cô , thì thầm khẽ vào tai .


Tùy Tâm lạnh hết sóng lưng , cô rõ nhất người chiếm hữu cực cao như Lam Tư , lúc nãy rõ là cô biết anh sẽ nhìn ra cảm xúc của cô , chỉ là anh không nói .


Dù sao chuyện đã qua rồi , cứ để nó ngủ yên đi . Dù sao cũng quên được rồi , thì không cần phải ép bản thân mình cố gắng hồi tưởng .


Trong trái tim Tùy Tâm cô bây giờ chỉ chứa đựng một mình Lam Tư thôi , dù là kẻ nào cũng không được phép chui vào . Không cần cô không cho chép , Lam Tư cũng sẽ không cho phép .


Chỉ là một đoạn tình cảm đơn phương , không nhất thiết đến mức khắc cốt ghi tâm .


Tùy Tâm quay mặt lại , mặt gần mặt , mũi của cô chạm phải mũi của Lam Tư , tư thế thân mật gần gũi đến mức cô có thể cảm nhận được mùi hương của Lam Tư .


Tùy Tâm khẽ nhướng người , hôn lên chiếc mũi cao thẳng của Lam Tư , ngọt ngào nói -" chẳng phải em đã có anh rồi sao ? Anh bá đạo quá chiếm lấy hết tình cảm của em rồi còn chừa cho ai được chứ ?".


Lam Tư hài lòng nở nụ cười , hôn đáp trả lên chiếc mũi cao xinh xinh của Tùy Tâm , tâm can ngọt như được nhỏ giọt mật , giọng cưng chiều nói nhỏ bên tai Tùy Tâm ám mụi -" ngoan ".


Nhiều người cứ sợ bản thân sẽ không quên được người cũ , cho đến khi gặp người mới thích hợp thì người cũ chỉ là một phần quá khứ chỉ  muốn nhanh chóng quên đi .

Bình luận

Truyện đang đọc