"ĐAU BỤNG" LÀ THẬT ĐÓ!


Lúc Lương Tử Đằng thức dậy mặt trời đã lên cao, một tay Việt Độ còn đang vòng qua eo cậu, cả người bủn rủn cùng với quần áo vương vãi dưới đất đang chứng minh cho những gì xảy ra vào ngày hôm qua.
Nhưng Lương Tử Đằng không thèm để tâm chuyện này, việc đầu tiên cậu làm sau khi tỉnh dậy là nhìn Việt Độ, chồng cậu gầy đi rồi, ở trong đoàn làm phim ba tháng khiến đường nét góc cạnh trên gương mặt càng thêm rõ ràng, anh nhắm hai mắt, bộ dạng trông có hơi mỏi mệt.
Lương Tử Đằng đau lòng hôn lên mặt Việt Độ.

Trán, lông mi, đôi mắt, cánh mũi, đến cằm, mỗi chỗ đều hôn một cái, cuối cùng hôn lên đôi môi đang mím chặt của Việt Độ.
Cậu không thích Việt Độ mệt, cũng không muốn Việt Độ cực nhọc thế này, hơn nữa Việt Độ càng vất vả thì sẽ càng có nhiều người thích hắn.

Cậu không thích người khác thích Việt Độ, là vì...!Việt Độ là đối thủ một mất một còn của cậu.
Lương Tử Đằng rất ghét Việt Độ, ghét từ lâu rồi, Việt Độ hay giành món ăn mà cậu yêu thích, tranh hạng nhất với cậu, còn ỷ vào việc lớn hơn cậu có mấy tháng mà bắt cậu gọi bằng anh.


Dáng vẻ Việt Độ không tồi, ngày nào cũng lượn lờ trước mặt cậu, khiến cậu chỉ muốn nhốt Việt Độ lại thôi.
Trong chăn rất ấm, nhiệt độ cơ thể Việt Độ càng ấm hơn, Lương Tử Đằng vùi đầu vào ngực Việt Độ, chờ Việt Độ ôm lấy mình.
Ảnh đế Lương cong môi cười, trong lòng lại ngụy biện cho bản thân, không phải là cậu muốn lại gần Việt Độ đâu nhá, chỉ là ánh mặt trời chói mắt quá, nên cậu mới không thích Việt Độ, cũng không thích kết hôn.
Ôm ý nghĩ như thế, Lương Tử Đằng nằm trong lòng Việt Độ ngủ thêm một giấc.
Lần này người tỉnh dậy là Việt Độ, ngủ một giấc dậy bỗng cảm thấy vợ iu nằm trong lòng thật là thích, thế là Việt Độ hết sờ mó rồi lại hôn hít khắp người Lương Tử Đằng, lúc Lương Tử Đằng ngủ vừa mềm mại vừa ngoan ngoãn, đáng yêu đến mức làm người ta muốn phạm tội, anh có thể ôm một Lương Tử Đằng đáng yêu như vậy mà ngủ suốt đời suốt kiếp.
Nhưng cuối cùng anh vẫn phải rời giường, vì không để Lương Tử Đằng bị đói.
Ảnh đế Việt nhẹ nhàng rời khỏi giường đi nấu cháo, vừa ngâm nga vừa xem di động của mình, người đại diện gọi nhỡ hơn hai mươi cuộc, e là điện thoại của Lương Tử Đằng cũng không kém là bao.
【 Vậy Việt Độ và Lương Tử Đằng đang quay phim gì, sau mười bốn năm, cuối cùng anh em Việt Lương cũng được đoàn tụ?? 】
【 Hổng ai nghi ngờ bọn họ là một đôi hả? Đệt mợ, cuộc gọi hôm qua đúng là choáy thật đấy 】
【 Nhưng mà ai đánh nhau lại đi gọi anh ơi, còn bảo người ta ngủ, muộn như vậy rồi mà Việt Độ và Lương Tử Đằng còn ở chung với nhau, hơn nữa còn ngủ? 】
【 Hai người bọn họ không thể nào quen nhau được, chắc chắn là bem nhau, Lương Tử Đằng thua đó 】
【 Lại còn hôn một cái, này không phải gian tình thì là cái gì? 】
【 Oánh nhau, nhứt định là oánh nhau, mối quan hệ bất hảo giữa hai người họ đâu phải mới một hai ngày đâu 】
【 Uây uây uây uây uây fan thành anti, thế mà lại choảng thua nhà đối thủ nha 】
【 Chắc chắn là ở cùng một chỗ để đánh nhau 】
...
Việt Độ nhìn tin tức của hai người, anh và Lương Tử Đằng thực sự là như vậy, đừng nói gọi anh anh ơi, cho dù Lương Tử Đằng có gọi anh là ông xã fans cũng không tin hai người họ là một đôi.

Anh gọi cho người đại diện, anh ta nói có hai lựa chọn, hoặc công khai hoặc giải thích.
Giải thích rằng giới giải trí không hề thiếu quan hệ bạn bè, tuy rằng không ai tin bọn họ là bạn bè.
Việt Độ múc cháo ra: "Đợi lát nữa đi, em thảo luận với em ấy một chút."
Việt Độ bưng cháo lên lầu, chăn đã được gấp gọn gàng, Lương Tử Đằng mặc sơ mi trắng ngồi trước máy tính, mái tóc suôn mượt vuốt ngược ra sau, mày hơi chau lại, ánh mắt mang vẻ lạnh lẽo.
"Công khai không?" Việt Độ đặt cháo trước mặt cậu.
"Công khai thì có người tin không?" Giọng nói của Lương Tử Đằng lạnh lùng, cậu húp một ngụm cháo, giãn mày ra, "Dở ẹt."
Thật ra tài nấu nướng của Việt Độ rất giỏi, vì để chăm cái dạ dày tôn quý kia của Lương Tử Đằng mà anh đã học nấu ăn từ hồi sơ trung, nhưng dù anh có nấu ngon đến thế nào đi nữa Lương Tử Đằng cũng sẽ không khen anh.
"Dở cũng phải ăn, cũng không còn gì ăn nữa." Việt Độ đoán trước được cậu sẽ phản ứng thế nào, cái miệng này của Lương Tử Đằng ngoại trừ lúc trên giường mới mềm mại một chút, ngoài ra lúc nào cũng cứng cả.
"Anh dám công khai à?" Lương Tử Đằng nhìn anh, đôi mắt đen láy sáng lấp lánh.
"Anh có gì mà không dám, em muốn công khai không?"
Sắc mặt Lương Tử Đằng lãnh đạm: "Không muốn lắm, anh nấu cơm dở quá."
Trong lòng Việt Độ mắng cậu cứng miệng, hôn chụt một cái lên má cậu: "Anh không chê em kén ăn khó chiều thì thôi, em còn ghét bỏ anh à?"

Húp cháo xong rồi, ảnh đế Lương bị hôn không có tâm trạng tiếp tục đấu võ mồm của Việt Độ: "Không phải em kén ăn, là do anh nấu dở."
Việt Độ biết cậu vui vẻ trong lòng, bèn ôm người ta trao một nụ hôn sâu: "Vậy thì công khai."
Lương Tử Đằng đỏ mặt, hai tay yếu ớt chống lên ngực anh, ra vẻ bình tĩnh: "Tùy anh."
Vì thế Việt Độ đăng một Weibo:
【 Không phải đóng phim, mà là đánh nhau, loại đánh trên giường í.

@Giải trí Thanh Phong Lương Tử Đằng 】kèm với giấy chứng nhận kết hôn, trên ảnh chụp, trong mắt hai người đều là ý cười.
Lương Tử Đằng cũng share lại kèm cap: Vô văn hóa đáng sợ thật.
Ngày hôm đó Weibo bùng nổ..


Bình luận

Truyện đang đọc