ĐẤU LA CHI LĂNG THANH


Từ Thiên Đấu hoàng gia học viện đến Thiên Đấu thành quả thật rất gần, đoàn người mang theo tâm trạng buồn bực đi tới.

“Trúc Thanh, ngươi mệt mỏi sao?” Phong Lăng tiến đến bên cạnh Chu Trúc Thanh, có chút lo lắng hỏi nàng.

Từ lúc rời khỏi Thiên Đấu Hoàng gia học viện, Phong Lăng đã nhận thấy Chu Trúc Thanh tâm tình hạ xuống.

Không biết có phải đã chịu ảnh hường từ trận giao đấu giữa Lão Độc và ba vị Giáo Ủy hay không, Phong Lăng sợ nàng bị thương nên mới hỏi những lời này.
Nhìn người bên cạnh có chút lo lắng mà quan tâm nàng, nhưng nàng vẫn không vứt được hình ảnh Phong Lăng bước lên che chắn cho Tiểu Vũ, tư thế bảo hộ ngay từ khi giao đấu bắt đầu đó.

Nàng không phải là người mà Phong Lăng quan tâm nhất, hình ảnh đó không ngừng nhắc nhở nàng, nàng chỉ là bằng hữu của người này.

Và những ôn nhu săn sóc đó, là bằng hữu thì đều có thể nhận được...
Nàng cười tự giễu bản thân mình, lại nhàn nhạt nói, “Không có việc gì.

Ta không sao.”
“Không sao là tốt rồi.” Phong Lăng thở phào nhẹ nhõm, nói.

Nhưng vẫn có chút hoài nghi mà nhìn biểu cảm trên mặt nàng, biểu cảm này rõ ràng là nàng đang không vui a.

Nhưng đã không bị thương, nàng lại không cao hứng vì lý do gì a? Chẳng lẽ bị trận đấu giữa các Hồn Đấu La và Phong Hào Đấu La kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến rồi? Cảm thấy cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa?
Quả thật là đầu gỗ Phong Lăng, vẫn chưa nhận ra hành vi bảo vệ thân phận cho Tiểu Vũ đã vô tình gây ra một hồi sóng ngầm mãnh liệt trong lòng Chu Trúc Thanh.

Cũng đã thương đến nàng tâm a…
_______________________________________
Xa xa, đã có thể nhìn thấy cờ xí bay phấp phới trên đầu thành, Thiên Đấu thành là một trong hai tòa thành thị có quy mô lớn nhất và cũng phồn hoa nhất trên đại lục.

Tường thành cao tới trăm thước, toàn bộ là do đá hoa cươ ng cứng rắn tạo thành.

Phía trên và phía dưới tường thành, binh lính tuần tra canh gác, người nào cũng một thân khôi giáp, tay cầm trường mâu, từ trên người có thể nhìn thấy sát khí tinh hãn toát ra.
Cửa thành cao chừng mười thước, rộng cũng mười thước, đủ để sáu người cưỡi ngựa đi song song, bên cạnh còn hai cổng phụ, cũng cao và rộng năm thước, người đi đường chỉ có thể đi vào bằng cổng phụ, cửa lớn ở giữa đóng chặt.
Shrek học viện một hàng người đến bên ngoài cửa thành, ngay khi mọi người chuẩn bị tiến vào trong thành thì thấy trên bảng thông báo lớn ở cổng thành có dán một tờ thông báo thật lớn.
"Kính mời.

Lam Phách cao cấp Hồn Sư học viện, do mở rộng ra, hiện tại muốn tuyển nhân viên, mười Hồn Tôn đã ngoài 40 cấp.

Hồn Lực càng cao càng được ưu tiên, một khi được tuyển, đãi ngộ không cần phải lo nghĩ."
Đọc được tin tức này, Flander có chút kinh ngạc, "Tại sao quảng cáo của học viện lại có thể dán ở cửa thành thế này? Việc này tốn không ít tiền a!" Tâm tình khôi phục, một chút bản sắc của hắn lại thể hiện ra.

Tần Minh đối với tình huống ở thủ đô của Thiên Đấu đế quốc này vô cùng quen thuộc, lập tức nói, "Có thể mở cao cấp Hồn Sư học viện trong Thiên Đấu thành này nhất định phải có bối cảnh.

Mà bối cảnh đằng sau Lam Phách học viện này là cái gì thì ta không rõ.

Nhưng trong lần Toàn đại lục cao cấp Hồn Sư Học viện đại tái trước, khi tham gia chung kết thì Thiên Đấu hoàng gia học viện tham gia hai đội, còn bọn họ tham gia một đội.

Bất quá, năm nay đám đệ tử đó của Lam Phách học viện đều đã tốt nghiệp hết.

Mà Hoàng đấu chiến đội của Thiên Đấu học viện năm nay thực lực mạnh hơn rất nhiều so với đội tham gia năm ngoái, e rằng lần này bọn họ không có cơ hội gì."
Flander hỏi tiếp, "Lam Phách học viện này có quy mô, kích cỡ như thế nào?"
Tần Minh nói, "Ước chừng bằng một phần ba Thiên Đấu hoàng gia học viện.

Quy mô kích thước mặc dù nhỏ hơn một chút, nhưng bọn họ mở ở bên trong Thiên Đấu thành, phí tổn so với Thiên Đấu hoàng gia học viện cũng không thấp hơn mấy, chỉ có điều không có bối cảnh hoàng thất mà thôi.

Nghe nói giáo học tại học viện này phi thường nghiêm cẩn, hơn nữa lại có một đặc điểm, chỉ thu bình dân đệ tử, cự tuyệt toàn bộ quý tộc.

Nếu nói không có bối cảnh, quyết không có khả năng trụ vững bên trong Thiên Đấu thành đâu."
Flander trong mắt toát ra một tia trả thủ khoái ý, "Ai nói Lam Phách học viện tham gia đại tái lần này không thể so với Thiên Đấu Hoàng gia học viện.

Bọn họ có thể, sẽ rất nhanh thôi."
Tần Minh sững sở, "Viện trưởng, ngài muốn nói…"
Flander thở dài một tiếng, nói "Vừa rồi trên đường đi ta đã suy nghĩ rất kỹ.

Shrek học viện của chúng ta vốn không có tư cách là cao cấp Hồn Sư học viện.

Muốn khôi phục dễ dàng, nhưng còn phải xử lý nhiều vấn đề lắm, mà ta thì đã già rồi, không thể để các lão huynh đệ vì lý tưởng mờ mịt hư vô của ta mà phải chịu khổ.

Lam Phách học viện..

không sai, chúng ta đi xem thử.

Huống chi, mối nhục hôm nay mà không báo, tuyệt không phải là phong cách của Flander ta.

Các ngươi thấy thế nào?" Câu cuối cùng hắn hướng sang đám sư phụ cùng Shrek Tám Quái nói.
Triệu Vô Cực ha ha cười, nói, "Ngươi là lão đại, ngươi làm chủ là được rồi, còn hỏi chúng ta làm gì."
Bọn đệ tử cũng đồng thanh há miệng nói, "Viện trưởng toàn quyền làm chủ."
Flander mỉm cười nói, "Nơi này nếu không được, chúng ta sẽ trở về khôi phục học viện.


Đi thôi, trước tiên đi xem rồi nói sau." Không ai để ý, lúc này sâu trong đáy mắt Flander toát ra một tia quang mang giảo hoạt.

Dựa theo địa chỉ có ghi trên thông báo, mọi người tiến vào trong Thiên Đấu Thành, không cần phải hỏi, có Tần Minh dẫn đường, bọn họ chuyển qua nhiều con đường, rất nhanh tìm đến được nơi cần đến.
Bên trong Thiên Đấu Thành cực kỳ phồn hoa, tất cả các ngã tư đường đều là đá xanh lát phẳng, mỗi một cái ngã tư đường đều là những con đường rộng lớn như ở Tác Thác thành, cả toà thành thị quy mô chỉ có thể dùng từ hoành tráng để hình dung.
Cửa vào Lam Phách học viện nhìn qua không khác nhiều so với cửa thành Thiên Đấu Thành, mặc dù đơn giản hơn rất nhiều, nhưng cánh cửa quả thật cao mười thước, bạch ngọc điêu ở cửa ra vào mặc dù nói là không hoa lệ hơn, nhưng rất có khí thế, phía trên cánh cửa có tám chữ vàng to: Lam Phách cao cấp Hồn Sư học viện
Vừa đến cửa Lam Phách học viện, Tần Minh ngay lập tức tìm được cửa tiếp đón, phía trên ghi Phòng báo danh tuyển dụng.
"Các ngươi đều đến báo danh tuyển dụng làm lão sư ở học viện đấy ư?" Phụ trách tiếp đãi là một gã Hồn Sư trung niên nhìn qua hơn bốn mươi tuổi, nghi vấn của hắn chủ yếu nhằm vào Shrek Tám Quái.

Dù sao, mấy đứa nhỏ này cũng mới chỉ hơn mười tuổi.
Flander nói, "Không, báo danh là chúng ta, mấy đứa nhỏ này là đệ tử của chúng ta.

Nếu chúng ta có thể ở được tuyển dụng, hy vọng đệ tử của chúng ta cũng có thể được vào học viện."
Tiếp đãi lão sư nói, "Đệ tử nhập học cũng phải trải qua khảo hạch, như vậy đi, các vị trước tiên trắc thí Hồn Sư trước, nếu các ngươi có thể trở thành học viện lão sư, ta nghĩ, đệ tử của các ngươi cũng có thể thông qua tiến cử vào học trong học viện.

Dù sao, bây giờ cũng trải qua kì báo danh học viên mới, hơn nữa, đệ tử của các ngươi còn hơi nhỏ."
Bình thường mà nói, cao cấp Hồn Sư học viện cho dù có Hồn Sư xuất sắc cũng ít nhất là 16 tuổi đến 18 tuổi mới có thể tiến vào, chủ yếu là 20 tuổi.

Bọn Phong Lăng nhìn qua như thế nào cũng không giống bộ dáng 18 tuổi.

"Trắc thì không có vấn đề gì, tiến hành ở nơi nào?"
Tiếp đãi lão sư ở chỗ này cũng đã vài ngày, số lượng Hồn Sư đến báo danh rất ít.

Dù sao, đến học viện làm lão sư, đãi ngộ như thế nào cũng không thể so sánh với gia nhập các thế lực.

Đó mới là hướng đi tốt nhất cho Hồn Sư cao cấp.

Mà ít nhất bảy người trước mắt đến báo danh làm lão sư, hắn làm sao dám sơ xuất, vội vàng nói, "Ta đưa mọi người đi tham gia trắc thí."
Nơi này mặc dù không có cảnh sắc đẹp như Thiên Đấu Hoàng gia học viện nằm trên núi, nhưng tất cả mọi thứ đều gây cho người khác một loại cảm giác phi thường khí thế.

Con đường mở rộng, trải dài vào bên trong, hai bên đường là rừng cây.

Cuối đường có thể thấy một toà thao trường lớn đường kính hơn 200 thước, vây quanh bởi một loạt toà kiến trúc ba tầng.

Tiếp đãi lão sư lần lượt giới thiệu với mọi người, các toà nhà ba tầng này là lớp học, túc xá cũng như nơi tu luyện của học viện.

Nếu nói Thiên Đấu hoàng gia học viện kiến tạo như một đỉnh núi, thì Lam Phách học viện này kiến tạo ở giữa trung tâm rừng rậm, bởi vì phạm vi còn lại xung quanh các toà nhà đều là rừng rậm.

Nghe nói, đây là mảnh thực vật lớn nhất nằm bên trong Thiên Đấu Thành.

Có thể sở hữu một mảnh rừng rậm như vậy, đúng như câu Tần Minh nói, kẻ nào dám bảo Lam Phách học viện không có bối cảnh đây?
Tiếp đãi lão sư tiếp tục mang mọi người đến một tòa kiến trúc có chóp nhọn, nhìn qua có lẽ chắc chắn nhất trong tất cả kiến trúc bên trong học viện.

Đi vào bên trong, một đại sảnh trống trải, không có ngăn cách các phòng, ánh sáng từ cửa sổ bốn phía chiếu vào trong phòng, khiến cho không gian nơi này sáng ngời, trên mặt đất là hoa cương nham thạch, vách tường được sơn trắng, không được trang trí gì cả.
Quá trình bình trắc cũng không mất nhiều thời gian, các vị lão sư trực tiếp khai Võ Hồn, cho bọn họ nhìn thấy số lượng Hồn Hoàn là được.

Bởi vì trên 60 cấp không cần phải khảo nghiệm gì cả, ba vị lão sư tham gia bình trắc cũng cuống quít mà mời Shrek các vị lão sư đến gặp viện trưởng của học viện.
____________________
Đi chừng mười phút, mọi người đang tận hưởng không khí thanh tân của rừng rậm, thì đột nhiên, một tiếng ca lãng đãng như khói thoảng từ phía trước bỗng truyền đến.
Tiếng ca uyển chuyển đập vào tai, u oán triền miên, giống như nỉ non giống như oán thán, khiến cho cảm thấy một trận u buồn.

Giai điệu cũng vậy, vô cùng nhu mỹ.
Tiếng ca dần biến mất trong yên lặng, đi phía trước là Flander và Đại Sư đều đã dừng bước.

Lúc này Flander thần sắc nhìn qua có chút quái dị, còn Đại Sư thì lệ rơi đầy mặt.

Thanh âm du dương của một nữ tử chậm rãi truyền đến, "Đây là bài hát đầu tiên ngươi viết cho ta.

Tiểu Cương.

Ngươi biết không? Tâm ta đang rối bời.

Ngươi đến cùng là ở nơi nào?"
Thấy bộ dáng kỳ quái của Flander và Đại Sư, mọi người không khỏi ngạc nhiên mà dừng lại.

Đột nhiên Đại Sư xoay mạnh người, hướng lại phía đường cũ mà chạy đi, lại bị Flander tóm được một bên vai.
Flander khẽ quát, "Tiểu Cương, ngươi còn muốn trốn chạy đến khi nào?”
“Lam phách học viện, Lam Phách học viện, Lam Điện Phách Vương Long, ta nên nghĩ đến sớm hơn." Đại Sư lẩm bẩm.
Flander tỏ vẻ bất đắc dĩ, "Ta sao biết được nàng lại ở nơi đây.

Đây có lẽ là trùng hợp mà thôi.

Đi thôi"
Đại Sư ánh mắt nghiêm trọng, cố giãy dụa thoát ra.

Nội tâm hắn lúc này trở nên vô cùng thống khổ, nỗi thống khổ tuyệt không nhỏ hơn so với lúc Đường Tam hấp thu hồn hoàn của Nhân Diện Ma Chu.

Trốn tránh suốt hai mươi năm nay, hôm nay rốt cục lại đối mặt, nhưng tại đây dưới tình huống trong lòng không hề có sự chuẩn bị, đó là một loại cảm giác như thế nào!
Tay Flander kiên định nắm chặt bả vai Đại Sư, trong lòng hắn đã có chút bi thương, Long muội, ta bắt hắn mang đến cho ngươi đây.


Lúc này, ngươi nói cho dù thế nào cũng phải bắt được hắn, không thể để cho hắn lại đi được nữa.
Tiếp tục hướng về phía trước vài trăm thước, rừng cây càng trở nên rậm rạp.

lộ ra một tấm bia lớn, mặt trước có khắc hàng chữ "Học viện trọng địa, xin đừng tiến vào."
Ở giữa những hàng cây và khóm hoa nọ, một nữ tử đang đứng đó, tay cầm bình tưới, đang tưới cho những cái cây này.

Có lẽ bởi vì nghe được tiếng bước chân, ánh mắt nàng bất giác hướng về phía đoàn người Shrek học viện đang đi tới.

Tựa hồ vì sự yên lặng nơi đây bị quấy nhiễu mà nhíu mày bất mãn.
Nhưng là, ánh mắt nàng lướt qua ba gã Lam Phách học viện Hồn Sư dẫn đường phía trước, rơi vào Flander cùng Đại Sư ở phía sau thì, cả thân thể trong nháy mắt trở nên cứng đờ, tay buông rơi chiếc bình tưới, phát ra một tiếng "Phanh".

Mặc cho nước chảy ra, nàng lúc này lại như hoàn toàn quên mất.
"Tiểu..

Tiểu Cương, thật là ngươi sao? Ta không phải là đang nằm mơ chứ?" Thanh âm nhu mỹ liên tiếp hỏi tới hai lần, thanh âm nàng lúc này cũng kịch liệt run rẩy, nước mắt không chịu khống chế đã chảy xuống khuôn mặt đã tái nhợt.

Toàn thân lâm vào trạng thái vô cùng kích động.
Đôi mắt Đại Sư đỏ bừng nhìn người làm hắn triêu tư mộ tưởng, hắn cũng từng hết lần này tới lần khác không dám gặp lại nữ tử này.

Môi run rẩy nhưng một lúc lâu cũng không nói ra được một câu chữ nào.
Flander thở dài một tiếng, "Chúng ta Hoàng Kim Thiết Giác, rốt cục hôm nay đã được gặp lại.

Nhị Long muội, nhiều năm rồi không gặp, ngươi vẫn tốt chứ?" Trái tim hắn cũng đồng dạng thở dài, người trước mắt chính là nàng, nhưng vẫn như trước trong mắt chỉ có Tiểu Cương.
Sự kích động trong mắt mỹ phụ đến lúc này mới tiêu giảm, ánh mắt chuyển sang Flander, trong mắt toát ra một tình cảm khó nói.

"Phất lão đại, ngươi vẫn còn giữ cái bộ dáng đó."
Flander cười khổ một tiếng, "Ta già rồi, ngươi mới là vẫn giữ được phong thái lúc trước mới đúng.

Lại đây, ta giới thiệu cho ngươi biết một chút, đây đều là các lão sư trong Shrek học viện của ta, vô tình chứng kiến được học viện này đang có cuộc chiêu sinh nên rất hứng thú.

Không nghĩ tới đây lại là học viện do ngươi làm viện trưởng, chúng ta tới đây là để tìm chỗ sinh hoạt lúc về già."
Lược qua Đại Sư, Flander lần lượt giới thiệu các vị sư phụ của Shrek học viện, cuối cùng mới hướng về mọi người nói "Đây là Liễu Nhị Long, có lẽ các ngươi đều đã nghe nói qua, nàng lúc trước chính là cùng ta và Đại Sư nổi danh tại Hồn Sư giới, là Hoàng Kim Thiết tam giác cuối cùng một giác."
Liễu Nhị Long, cái tên này đọc lên cũng có chút quái dị.

Mọi người trong Shrek học viện cũng không dám chậm trễ, đều tiến lên thi lễ.

Liễu Nhị Long cũng đã thu lại tình cảm, gạt nước mắt, khách khí hoàn lễ.
Sau đó, Phong Lăng trực tiếp được chứng kiến sự hào sảng của vị Liễu viện trưởng này.

Khi vừa nghe Shrek Học viện gặp sự cố ở Thiên Đấu Hoàng gia Học viện, vị đại nhân này trực tiếp đưa ra ghế viện trưởng cho Flander, còn đổi cả tên học viện thành Shrek Học viện.

Nếu không trực tiếp chứng kiến cùng biết được đây là sự thật ở vị diện này qua lời Tiểu Bạch, Phong Lăng thật cho rằng Đấu La Đại Lục là một quyển sảng văn a! Này khai quải không khỏi quá vô lý đi!


Bình luận

Truyện đang đọc