ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG CHI VÔ THƯỢNG CHI CẢNH


Thiên hỏa? Thứ bọn hắn vừa mới nói ra, khả năng Dị hỏa trong cơ thể mình, Tiêu Viêm lông mày xiết chặt, hắn không nghĩ tới những người này, nhanh như vậy liền điều tra ra Dị hỏa tồn tại.

“Không nghĩ tới tiểu tử ngươi có Thiên hỏa.


Tiểu tử, cẩn thận."Tiêu Viêm lại không có ý định lùi bước, ngược lại, trong tay tia sáng chấn động, một thanh cổ xích rực rỡ màu sắc nhanh chóng xuất hiện."Thiên hỏa Hằng Cổ Xích! Đây là Thiên hỏa Hằng Cổ Xích! Không nghĩ tới tiểu tử này lĩnh ngộ được loại binh khí này.” Người xung quanh lập tức chấn kinh.Tiêm Viêm không nói lời thừa trực tiếp lao tới, hắn cảm nhận được sát khí trên mấy người, cho nên sẽ không nương tay.“Minh Diễm Chưởng!" Lúc này hai người sau lưng Minh Đế, tựa hồ cũng không đứng yên, một người trong đó hét lớn một tiếng, trên không trung tạo thành một bàn tay khổng lồ cấp tốc hoàn thành.

“Phanh --!” Một chưởng đánh xuống, đối phương trực tiếp bị đánh thổ huyết, cấp tốc lui lại.


Tiêu Viêm cũng trực tiếp đánh lui bọn họ, ba người Tiêu Viêm tiếp tục hợp sức, chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt liền đem mấy người còn lại đánh đến thảm thiết, có thể thấy mấy người này cũng chưa xuất toàn lực, do kiêng kị Minh Đế đang đứng chắp tay phía sau Tiêu Viêm.“Ha ha, danh tiếng Thiên hỏa quả nhiên không giả, hôm nay làm cho lão phu mở rộng tầm mắt.” Minh Đế vẫn chưa ra tay, lão chỉ mỉm cười nhìn Tiêu Viêm chiến đấu, chợt cười.Y Ảnh lão giả sắc mặt có chút khó coi, đối phương bây giờ đột nhiên xuất hiện hai tên Nhị Tinh Đấu Đế, lại thêm Minh Đế thực lực Tam Tinh Đấu Đế, hơn nữa Tiêu Viêm so với dự đoán của lão thì mạnh rất nhiều, hiển nhiên phía bên lão đã không có cơ hội chiến thắng.“Hừ! Thiên hỏa chúng ta sớm muộn cũng phải cướp được, tiểu tử, sau này còn gặp lại.

Chúng ta đi!” Y Ảnh lão giả hừ lạnh một tiếng, tổng thể thực lực đối phương khá mạnh, Y Ảnh biết rõ không cách nào chống lại đám người Tiêu Viêm, nhanh chóng rút lui, lập tức liền biến mất vào không gian vô thanh vô tức.“Tùy thời xin đợi." Tiêu Viêm cười cười, đối đáp với Y Ảnh lão giả không sợ hãi chút nào.Nhìn mấy người rời đi, hắn mới chậm rãi khôi phục tinh thần, trận chiến khi nãy, cũng khiến hắn có chút không thoải mái...Lúc này, Minh Đế đứng sau lưng mấy người chắp tay lại cười với hai người đột nhiên xuất hiện: “Hai tên tiểu tử các ngươi, suốt ngày đi theo ta tìm cơ hội tay phải không?Hai người đối mặt Minh đế cười ngây ngôMinh Đế chỉ vào Tiêu Viêm: “Đây là Đấu đế duy nhất trong Đấu khí đại lục ngàn năm qua, Tiêu Viêm người của Tiêu tộc..." Sau đó nhìn về hai tiểu tử này, giới thiệu: “Tiêu Viêm, hai tiểu tử này đều đệ tử Thiên Minh Cốc ta đắc ý nhất, bọn họ vừa mới tấn cấp Nhị Tinh Đấu Đế, người có khuôn mặt lạnh lùng, đại đệ tử Vân Phong, thật thà chất phác đây là nhị đệ tử Hùng Nguyên , ha ha, đến đây, mọi người làm quen một chút." Tiêu Viêm chắp tay : “Bái kiến hai vị tiền bối!"Vân Phong chỉ là khoát tay, Hùng Nguyên thì nhiệt tình hơn nhiều, đỡ Tiêu Viêm dậy, cười: “Tiêu Viêm tiểu huynh đệ không cần đa lễ."Hắn gật đầu : “Đa tạ tiền bối!”Tiêu Viêm gọi hai tiếng tiền bối lí do, thứ nhất hắn vừa mới đến nơi này, cho nên bối phận cũng thấp nhất, lại thêm thực lực không bằng người, khối đại lục này cũng là thực lực vi tôn.Minh Đế gật đầu: "Tiêu Viêm, xem ra hành tung của ngươi đã bại lộ, chúng ta nên nhanh chóng đi về, tránh việc gặp nhiều phiền toái không cần thiết."Lập tức, Minh Đế nắm lấy bả vai Tiêu Viêm, trong tay lão hiện ra một hòn đá kỳ dị, tia sáng chấn động, bốn người liền biến mất ở phía trên rừng rậm..


Bình luận

Truyện đang đọc