ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Editor: Sửu nhi ??

“Đội trưởng, vị này, khụ khụ, chính là người hóa trang thành ma nữ ở trong vũ hội hoá trang kia đi?” Lâm Phong càng nói càng hưng phấn, vòng quanh hai người kia bắt đầu đánh giá: “Xem sườn mặt có chút giống.”

Tần Mạc hướng tới bên này nhìn lướt qua, như là cảnh cáo, lại không có phủ nhận.

Cái này làm cho Lâm Phong càng thêm chắc chắn “Đội trưởng, hai người không phải chỉ hôn một lần liền kết giao đi?”

“Như thế nào? Không thể?” Tần Mạc thong thả ung dung nhướng mày.

Lâm Phong há to miệng, này cũng đúng?

“Các người rốt cuộc có đi hay không? “

Thời điểm Tần Mạc nói ra câu này.

Mắt của Vu Chân híp lại thật mạnh.

Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì cô gái này lại có thể được anh Mạc đối đãi như vậy?

Cô ta rốt cuộc là ai?

Cầu mà không được, liền biến thành oán hận.

Đó chính là nói Vu Chân lúc này, nhưng loại chuyện như thế này chỉ có cầu không thể thành sự thật.

Vu Chân không giống như Lưu Li, cô biết khi nào nên tiến khi nào nên lui.

Không thể rõ ràng đi tới.

Là bởi vì cô quen thuộc tính tình người kia.

Cần phải đi điều tra rõ lai lịch của cô gái kia.

Đây là suy nghĩ duy nhất của Vu Chân giờ phút này.

Bởi vì cô sẽ không đem anh Mạc nhường cho ai.

Ít nhất cô muốn cạnh tranh công bằng.

Vu Chân cũng không có ý thức được, cạnh tranh công bằng trong miệng của cô nguyên bản chính là chỉ mình cô tình nguyện.

Cô hít sâu một hơi, nỗ lực ổn định cảm xúc của chính mình, nói cho chính mình tương lai còn dài: “Nếu anh Mạc bận, bọn em liền đi trước. “

Đi?

Mập Mạp cũng không muốn chạy, bởi vì máy tính của hắn lúc này lại có phản ứng!

Sao có thể?

Vừa rồi không phải đã định vị tới địa chỉ IP kia rồi sao? Là cái màu đen kia a.

Hiện tại trên màn hình internet như thế nào lại xuất hiện màu đỏ ở trạng thái nhắc nhở.

Nhắc nhở kia lại không có thanh âm.

Nhưng Tần Mạc vừa thấy biểu tình của Mập Mạp, liền biết hắn muốn nói gì, tiếng nói càng thêm phai nhạt: “Không đi, là muốn lưu lại về sau cuối tuần ăn chay sao? Hay là muốn ở công ty 24 giờ để luyện tập tốc độ?”

Nghe vậy, thân hình toàn thể đội viên của Đế Minh cứng đờ.

Tập thể lựa chọn vế sau cùng.

Ăn đối với Mập Mạp là quan trọng nhất, hơn nữa vị trí notebook của hắn vừa động, khu vực màu đỏ lại không thấy.

Chẳng lẽ là xảy ra vấn đề?

Mập Mạp không dám chứng thực lại, sợ về sau không có thịt ăn.

Chỉ vươn tay tới vỗ vỗ notebook trên tay của chính mình.

Đám người chiến đội Đế minh cứ như vậy ra cửa hàng tiện lợi.

Biểu tình của Lâm Phong vẫn có chút mờ mịt: “Các người nói, đội trưởng hắn sẽ không yêu đương đi?”

“Có khả năng!” Mập mạp thực nghiêm túc, bằng không sao có thể ngay cả án chết đều mặc kệ. Cái này không giống tác phong ngày thường của đội trưởng.

Lâm Phong rất là ưu thương ngẩng đầu nhìn trời một cái: “Tôi nguyên bản cho rằng tôi so với đội trưởng sẽ sớm hơn, không nghĩ tới, đội trưởng như đám mây ở chân trời đều có người đi hái còn tôi là một đóa hoa hướng dương bình dân, như thế nào còn không có em gái hỏi thăm? “

Vân Hổ nhìn hắn một cái.

Lâm Phong lập tức bắt tay hướng vai hắn vỗ một cái: ” Tiểu Hắc Đào may mắn là đã có bạn gái, bằng không hắn theo chúng ta tới ThuầnSắc mà thấy đội trưởng hôn người khác như vậy sẽ có bao nhiêu thương tâm. “

Vân Hổ nhíu mày, vừa định mở miệng.

“ Cậu không cần phải nói, tôi cái gì cũng đều biết.” Lâm Phong thâm trầm đánh gãy hắn: “Tôi trước nay đều không có gặp qua ai lại nặng tình như Tiểu Hắc Đào vậy. Nghe tiểu quản gia của hắn nói, hắn vì đội trưởng của chúng ta mà không kể ngày đêm chơi game mới tu luyện tới đẳng cấp ngày hôm nay. Cũng vì một người mà đặt chân vào chức nghiệp trước kia chính mình cũng không thể am hiểu qua, cảm tình như vậy, thật đáng khâm phục. “

Vân Hổ ờ một tiếng, tiếp tục nói: “Vậy thì theo những lời cậu nói nếu hắn thích đội trưởng như vậy, vì cái gì còn tìm bạn gái. ”

“ Là do hắn thương tâm a. “Lâm Phong lắc đầu:” Còn nhớ rõ bữa tiệc hoá trang ngày hôm đó không. Tôi đem ảnh đội trưởng hôn cô gái kia cho Tiểu Hắc Đào xem, Tiểu Hắc Đào cũng không có trả lời. Ngày hôm sau mới trả lời một hàng 6666, kết quả không tới mấy giờ, liền tìm được bạn gái. Ôi cái cảm giác thích thẳng nam lại còn thấy đối phương hôn người khác, tôi quá hiểu, ai, làm anh em, tôi đều cảm thấy khó chịu thay hắn “.

Những lời vừa rồi nghe xác thật thực phù hợp logic, thời gian cũng tương đối khớp.

Chỉ là…… Vân Hổ lại ngoái đầu nhìn thoáng qua phương hướng cửa hàng tiện lợi.

Chỉ có hắn cảm thấy bóng dáng cô gái kia cùng Tiểu Hắc Đào hơi có chút giống nhau?

Có lẽ là hắn suy nghĩ nhiều.

Hẳn là sẽ không phức tạp như vậy.

Đội trưởng nhìn qua cũng không giống như là cong.

Trừ bỏ đội viên chiến đội Đế Minh, cửa hàng tiện lợi vốn dĩ cũng không có người nào khác.

Bởi vì mọi người toàn bộ đều còn vây quanh Thuần Sắc.

Trận phát sóng trực tiếp kia khiến cho mọi người oanh động như thế nào, nhìn xem bên ngoài xe cảnh sát chạy như bay mà đến liền biết.

Lâm Phong còn buồn bực: “Đây là tìm người nào, như thế nào cảm giác có chuyện lớn xảy ra. “

Xác thật là có chuyện lớn xảy ra, nếu không phải có chuyện lớn xảy ra.

Đội trưởng hẳn là cũng sẽ không ở chỗ này.

Nhưng mà Vân Hổ cũng không có đem những lời này nói cho Lâm Phong, có một số việc, không nhất định phải nói ra.

Trong khi đó ở bàn gỗ, Tần Mạc còn duy trì cái tư thế kia, chẳng qua ở thời điểm mở miệng, tiếng nói lại trầm: “ Anh đang đợi em giải thích.”

Cũng không cần ôm như vậy để giải thích a?

Phó Cửu muốn động.

Tần Mạc lại nhàn nhạt nói: “Bọn họ còn chưa đi xa, Vu Chân còn ở bên ngoài. “

Vậy thì ôm rồi giải thích đi.

Dù sao cảm giác được đại thần bế lên cũng không tồi.

Trên thực tế.

Phó Cửu không phải không có giấu cảm xúc tốt.

Hôm nay đại thần xuất hiện, cũng cho cô một hồi chuông cảnh báo.

Anh một lần nữa trở về tổ trọng án.

Về sau nếu cô hành động lần nữa, cô cần rõ ràng người mình phải đối mặt là ai.

“ Em cần thiết làm như vậy. “

Đây là câu đầu tiên mà Phó Cửu nói.

Tần Mạc nhướng mày, còn không có mở miệng.

Liền thấy người trong lòng ngực kia nắm chặt tay: “ Hai tên súc sinh kia hôm nay muốn xuống tay với bạn gái của em. “

Bạn gái?

Thời điểm nghe được ba chữ kia.

Tay trái của Tần Mạc đặt ở trên đầu thiếu niên đột nhiên cứng đờ, ánh mắt đều trầm xuống, nói như vậy ảnh chụp trên Tieba là sự thật?

Phó Cửu còn toàn lực sắm vai trò bạn trai: “ Anh Mạc, nếu đổi lại là anh, anh có thể chịu đựng được cô gái mà mình thích bị khi dễ như vậy sao? Cho nên em chỉ có thể hành động.”

“Mặc dù hiện tại hành vi của em rất có khả năng sẽ bị người tố tụng?” Tần Mạc chỉ cảm thấy độ ấm của trái tim lạnh xuống, rõ ràng còn ôm người này, nhưng sao lại cảm thấy rất xa cách.

Đôi mắt của Phó Cửu trong nháy mắt đen lại: “Kia cũng không tính là gì, người nên tiến vào ngục giam không phải là bọn họ sao?”

“Liền tính là bọn họ thì cũng do cảnh sát làm những việc này.” Tần Mạc lần đầu tiên dưới tình huống như thế, nhìn thẳng mắt thiếu niên: “Không cần em làm như vậy.”

Phó Cửu không có lui, hai tròng mắt đen bóng: “ Em cũng không nghĩ, bất quá không còn kịp nữa rồi. Nếu anh Mạc xem qua phát sóng trực tiếp, hẳn là rất rõ ràng giáo viên kia có đức hạnh gì, có giáo viên như vậy ở bên cạnh Mộng Nhiên, em không yên tâm. “

Tần Mạc nhìn ác nhân trước mắt, như là phân tích những lời này, cuối cùng ngón tay nắm chặt, khóe miệng khẽ cong: “Này xem là cái gì? Sức mạnh của tình yêu sao?”

“Đúng.” Phó Cửu không có phủ nhận.

Nhưng khi nghe đến chữ “ Đúng ” kia.

Ánh mắt của Tần Mạc đều thay đổi.

Trở nên thâm trầm như nước, giống như là biển đêm, làm người khác căn bản nhìn không thấu.

Nhưng là Phó Cửu cảm giác được anh không giống với bình thường.

“ Anh Mạc … “

Tay trái của Tần Mạc đột nhiên nắm eo của thiếu niên, tiếng nói trầm thấp mà rét run: “ Em tốt nhất đừng tiếp tục nói em quên mình vì tình yêu.”

Phó Cửu yên lặng.

Hai người không có nói nữa.

Nhiệt độ không khí xung quanh lại thấp dần xuống.

Nhân viên cửa hàng ở bên cạnh nhìn cũng không dám đi về phía trước.

Tần Mạc cuối cùng vẫn là buông lỏng tay của chính mình ra, trong ánh mắt đã không có ấm áp, sườn mặt đạm mạc: “ Em lên kế hoạch bao lâu rồi?”

“ Trong thời gian dài, trước khi đi Đông Kinh.” Phó Cửu biết lúc này không thể nói thật ra, đành phải hạ mắt nói: “ Em nguyên bản đối với Mộng Nhiên có ấn tượng tốt, trước kia em có bộ dáng gì, anh cũng biết, có không ít cô gái lúc ấy khinh thường em, nhưng cô ấy thì không. Cho nên khi khôi phục diện mạo chân thật, em vẫn luôn chú ý cô ấy. Cô ấy rất thích cười, thích nhảy nhót, đôi khi gặp được đồ ăn ngon thì dừng lại, lôi kéo gọi người vào xem. Em trước nay đều không có gặp qua bộ dáng cô ấy không vui, cũng không biết từ khi nào, cô ấy bắt đầu trở nên có chút sợ hãi, đặc biệt là ở trong trường học.”

Thời điểm Phó Cửu nói những lời này, cảm xúc là thật sự.

Nguyên nhân chính là vì cảm tình là thật sự.

Cho nên Tần Mạc cũng sẽ không đoán được người trong miệng Phó Cửu kia cũng không phải Lý Mộng Nhiên, mà là người kia.

Chỉ là nhìn khuôn mặt trước mắt kia, bởi vì hoài niệm mà nhu hòa.

Làm Tần Mạc chỉ cảm thấy địa phương nào đó có chút khó khăn.

Giống như là khi còn nhỏ ăn thịt chưa kịp chín.

Vào yết hầu, khó có thể nuốt xuống được.

“ Em nguyên bản là muốn chờ đến trận thi đấu cả nước kết thúc.” Phó Cửu tiếp tục nói, mắt lộ ra nồng đậm màu đen: “Nhưng không nghĩ tới, những người này sẽ vô sỉ như vậy. Ở thời điểm em phát hiện Mộng Nhiên sợ hãi là bởi vì những người này, em liền bắt đầu chuẩn bị. Trên tay Dương Minh có thứ để uy hiếp Mộng Nhiên, nếu cô ấy không đáp ứng, hắn ta rất có khả năng sẽ làm cô ấy không đạt tiêu chuẩn, nếu chờ đến khi cảnh sát đi điều tra, tất cả đều đã chậm. Trước khi động thủ em đã suy nghĩ rất nhiều, bao gồm phải đợi ở chỗ này. Anh Mạc, anh còn nhớ rõ không? Là anh nói cho em, mấy cửa hàng giống như cửa hàng tiện lợi, hiệu quả quan sát là tốt nhất. Không nghĩ tới, em ở lần này sẽ dùng tới.”

Tần Mạc cười một tiếng, khóe miệng lạnh cả người: “ Anh có phải hay không nên khen em một câu thông minh.”

Phó Cửu cũng biết anh đang tức giận, nhưng là vì không cho đại thần nhìn ra mình chính là Z, cô cần phải đem thân phận hiện tại ngụy trang cho thật tốt.

Thấy thiếu niên không nói lời nào, Tần Mạc một tay đút vào túi quần, có chút không để ý nói: “ Em cứ như vậy thích Lý Mộng Nhiên kia, thích đến nỗi vì cô ta không tiếc mặc đồ con gái? “

Phó Cửu há miệng thở dốc, cô muốn nói như vậy bất quá là vì thuận tiện trà trộn vào chụp ảnh.

Đại thần lại không chờ cô nói xong, liền đánh gãy lời cô.

“Phó Cửu, em vì một cô gái, ngay cả nguyên tắc của mình đều từ bỏ, anh lý giải không sai đi?”

Đây là lần đầu tiên đại thần gọi tên đầy đủ của cô.

Phó Cửu ngẩng đầu lên, hướng tới nam nhân nhìn qua.

Tần Mạc móc ra bật lửa cùng thuốc lá, nghiêng đầu đốt một cây.

Ngũ quan thâm thúy ẩn quanh sương khói làm người khác có một loại cảm giác nói không nên lời.

Ảnh ngược ở trên cửa kính, như là lãnh khốc, lại như là cô đơn?

Bình luận

Truyện đang đọc