Editor: Dương cute <3
Ai ngờ Tần Mạc lại nhanh hơn cậu một bước, duỗi tay đè lại cái ót cô gái, liền như vậy đem người ấn vào ngực, làm cả khuôn mặt cô đều vùi vào trong lòng ngực anh.
Ôm một cái như vậy, mang theo khí phách đạm mạc, một ánh mắt đảo qua đi, ánh mắt kia cực lạnh: “Như thế nào? Các cậu tới lúc này là muốn quấy nhiễu tôi hẹn hò hả?”
Làm sao dám!
Lâm Phong hận vừa rồi không thể nhìn thấy được, khóe miệng cười: “Đội trưởng, anh tiếp tục, anh tiếp tục, coi như chúng em không tồn tại. “
Phó Cửu chóp mũi gắt gao dán vào ngực nam nhân, mặt dán ở trên, cảm thụ được độ ấm từ áo sơmi, nguyên bản cho rằng người như vậy, nhiệt độ cơ thể đều sẽ lạnh, ôm lấy khẳng định không thoải mái.
Trải qua hai lần, Phó Cửu không còn suy nghĩ như vậy, nhiệt độ cơ thể đại thần vừa phải cùng mùi hương thuốc lá thực thích hợp ôm về nhà nuôi.
Khóe miệng không tự giác liền cong lên một mạt hình cung.
Cô biết, đại thần liên tiếp có hành động như vậy, là đang giúp cô.
Đầu không tự chủ được dụi dụi về phía trước.
Kia ý tứ đơn giản là đang nói cám ơn.
Đại thần lại vào lúc này quay đầu đi tới, môi mỏng dán vào tai cô, tiếng nói trầm thực: “Không muốn bị người khác nhìn thấy bộ dáng là con gái của em, liền ngoan một chút. “
Xem ra đại thần hoàn toàn không có tiếp thu lòng biết ơn của cô.
Bất quá, lần này đại thần hy sinh đủ lớn, vừa rồi một nụ hôn kia, nếu không phải trước đó anh có nói hai chữ “Diễn trò “, Phó Cửu thật sự rất muốn tránh thoát, cái loại cảm giác tê dại không khống chế được, không chỉ dễ dàng ảnh hưởng suy nghĩ, liền đến sức lực cô đều như là bị bớt thời giờ giống nhau.
Nói đến cùng vì cái gì một hai phải hôn, ôm một chút cũng đúng a.
Nếu không phải phía sau lưng còn có đồ vật chống đỡ, nói không chừng vừa rồi cô ngay cả đứng đều không vững, mặc dù là hiện tại, trái tim nhảy lên còn không có khôi phục bình thường.
Còn có, câu nói kia của Lâm Phong là có ý tứ gì?
Tiếp tục ở đây nhìn cô cùng đại thần?
Cô không thể luôn duy trì tư thế cùng đại thần ôm được.
Duỗi tay nắm nắm ống tay áo Tần Mạc, tiếng nói đè thấp: “Anh Mạc, nghĩ cách làm cho bọn họ đi đi. “
Tần Mạc ấn cái ót Phó Cửu, khóe miệng cong lên, chỉ có hai người mới có thể nghe được âm điệu phúc hắc: “Xem biểu hiện của em.”
Cái gì gọi là xem biểu hiện của cô?
Chẳng lẽ thật sự muốn như vậy bị vây quanh nhìn cả đêm?
Phó Cửu hơi có chút buồn bực.
Này muốn ôm tới khi nào?
Cô quá rõ ràng đám người chiến đội Đế Minh.
Yêu thích bát quái, đặc biệt là chuyện bát quái của thành viên trong nhóm.
Ai có bạn gái, hận không thể toàn bộ công ty đều biết.
Dù sao cũng là chiến đội hòa thượng.
Có thể lý giải.
Nhưng nếu cô là “Bạn gái “ kia……
Phó Cửu thần sắc kém đi, lại nắm một chút ống tay áo đại thần.
Tần Mạc lại không nóng nảy.
Anh xác thật không nóng nảy, dứt bỏ hết thảy vấn đề yêu cầu hỏi, anh cảm thấy tư thế như vậy thực tốt.
“Tôi từ trước đến nay cũng không biết, đội trưởng cũng sẽ ân ái như vậy.” Lâm Phong quay đầu đi cùng Vân Hổ kề tai nói nhỏ.
Vân Hổ không nói gì, chỉ cảm thấy trong chuyện này đều có điểm kì quái.
Vu Chân đứng ở một bên ngón tay càng nắm chặt càng chặt, chờ đến khi bình tĩnh lại, chính là hung hăng cắn môi dưới: “Mạc đại ca, cục trưởng Hoàng còn ở bên trong chờ tin tức của anh.”
Tần Mạc nghe vậy ngước mắt, cảm xúc nhàn nhạt: “Tuân thủ tốt quy định, tôi mới hỗ trợ. “
Quy định gì?
Vu Chân căn bản cái gì cũng không biết, cũng không rảnh lo đã biết.
Cô trong mắt chỉ còn có người trước mắt này.
Vì cái gì.
Vì cái gì sẽ là như thế này.
Cô ở bên hắn nhiều năm như vậy.
Rõ ràng đều sắp có hi vọng.
Cô gái này rốt cuộc là từ đâu ra.
Vu Chân ngón tay cắm sâu vào trong lòng bàn tay, khi mở ra lưu lại một chuỗi lại một chuỗi dấu vết hình trăng non.
“A, tôi nhớ ra rồi!”
Lâm Phong đột nhiên vỗ một cái vào đầu mình!