Editor: Đậu Đậu
Giang Tả cũng không có đưa tay đi nhận lễ vật kia, chỉ nhìn Tiết Dao Dao, tiếng nói thực đạm: “Ngươi muốn rời khỏi đây đầu tiên?”
Tiết Dao Dao không đưa cho anh ta vì sợ món quà của mình không đủ quý trọng, thành thật mà nói món quà của cô thua xa quà của người khác tặng cho anh.
Chẳng hạn như một chiếc xe hoặc là một cái đồng hồ hàng hiệu.
Tiết Dao Dao không cần phải ở lại chỗ này. Cô không thích hợp với môi trường như vậy. Ở chỗ này đề phòng mấy người ti tiện thủ đoạn, chi bằng đi chơi cùng Cửu gia còn hơn.
“Thi đấu đã bắt đầu rồi, tôi phải đi luyện tập.”
Tiết Dao Dao thấy anh không nhận quà, nghiêng người đem giao cho lễ tân bên cạnh.
Thấy thế, ánh mắt Giang Tả lạnh tới cực điểm: “Cô đây là đổi mục tiêu?”
Một câu làm cho sống lưng Tiết Dao Dao cứng lên một chút.
Phó Cửu nhìn thấy thế, môi mỏng cong lên, kéo Tiết Dao Dao ra chỗ khác: “Tặng một món quà, đưa cho cô tiếp tân kia là được rồi. Đi thôi, thi đấu rất bận rộn. Lần sau những việc như thế này không cần nghĩ đến, không đi cũng được.” Sau đó, cô trừng mắt thật sâu, nhìn Giang Tả một cái: “Giang thiếu, chúng ta cáo từ trước.”
Giang Tả không nói gì, ánh mắt thâm nhìn bóng dáng hai người kia. Cái ly tong tay nắm chặt càng chặt.
Người bên cạnh cũng đã nhận ra Giang Tả không cao hứng.
Tất cả mọi người đều nghĩ bởi vì Tiết Dao Dao.
Cho nên ý cười trên môi Giang Tả biến mất.
Hào Giai ở bên cạnh nói: “Thật là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, Phó thiếu gia kia bình thường cũng không tốt lắm. Dao Dao từ khi nào quen biết người như vậy. Giang Tả cậu vui vẻ lên một chút, bọn họ không thích hợp xuất hiện ở chỗ này. Không có bọn họ, party sinh nhật cậu càng vui vẻ.”
Hàn Tố Tố lập tức mở miệng: “Cái gì bình thường không tốt, cậu không cần nói bậy như vậy. Nam thần của ta chỉ vì Dao Dao ở cùng chiến đội của cậu ấy mà thôi. Vì vậy cậu ấy mới chiếu cố như vậy, chuyện này nói đến cùng cũng là Dao Dao sai, cứ thích dính lấy Cửu gia.”
Một màn vừa rồi, đã làm Hàn Tố Tố thực sự tức giận.
Nàng thực sự không nghĩ đến nam thần sẽ đối với ai ôn nhu như vậy.
Nam thần đối xử tốt Tần đại ca, nàng có thể nhịn, dù sao cũng là hai người đàn ông.
Nam thần thế mà lại đối xử tốt với một cô mập ú?
(Mập thì sao. Mập có liên quan gì đến bát cơm nhà cô không)
Hàn Tố Tố không thể nuốt trôi điều này.
Trong lòng xác định Tiết Dao Dao lại quyến rũ người khác.
Trước kia quyến rũ Giang đại ca còn đủ hiện tại còn không buông tha nam thần của cô.
(Cửu gia là của cô từ khi nào vậy, hỏi ý kiến Mạc ca chưa???)
Cũng không nhìn lại xem chính mình là bộ dáng gì, xấu như vậy!
Ánh mắt Hàn Tố Tố càng trầm: “Cô ta là muốn mượn cơ hội để lợi dụng Phó Cửu.”
“Tôi cũng đã nhìn thấy.” Hào Giai rất khinh thường nói thầm một câu: “Đúng là mẹ con giống nhau…… “
Cô ta còn chưa nói xong những lời này, chỉ nghe xoảng một tiếng. Tiếng ly vỡ đánh gãy thanh âm nhẹ nhàng trong đại sảnh.
Trong nháy mắt, party xuất hiện một sự tĩnh lặng xưa nay chưa thấy.
Tất cả mọi người đều nhìn về hướng tiếng vang.
Bao gồm cả Hào Giai.
Chỉ thấy Giang Tả vẫn cứ đứng ở kia, cổ tay áo sơmi màu trắng dính màu máu đỏ tươi.
Không phân biệt được đâu là rượu vang đỏ, đâu là máu tươi.
Ly rượu bị cậu ta bóp nát trong lòng bàn tay.
Khuôn mặt kia lại không có bất cứ biểu cảm gì, cặp mắt sâu nhìn chằm chằm mấy đứa con gái đứng phía trước: “Đưa mấy người này đi ra ngoài.”
“Thiếu gia…… “ Tiếp tân còn ở do dự, vì mấy người kia đều có mối quan hệ kinh doạnh. Hơn nữa bên trong còn có Hàn tiểu thư.
Khuôn mặt Giang Tả lạnh lẽo: “Tôi nói lại một lần nữa, đưa họ đi ra ngoài.”