Editor: Sửu nhi
Thời gian xem phim đúng là có chút dài a.
Phó Cửu không biết đại thần là đang có cảm giác gì.
Dù sao cô cũng thực nghiêm túc xem.
Thật vất vả chờ đến bộ phim kết thúc, cuối cùng trên màn hình còn dừng lại hình ảnh ở trên mặt nam chính, mơ hồ có thể nhìn thấy nước mắt trên khuôn mặt kia.
Điểm này làm Tần Mạc nhíu nhíu mày.
Nếu có khả năng, anh muốn cho thiếu niên nhìn đến kết cục tốt, mà không phải kết thúc trầm trọng như vậy.
Phó Cửu lại cảm thấy như vậy không tồi: “Hai người thân phận bất đồng, xác thật rất khó đến với nhau.”
Một người là cảnh sát, một người là kẻ trộm. Mặc dù kẻ trộm kia đối với người cảnh sát vô cùng tốt, thậm chí vì đối phương mà đánh vỡ rất nhiều nguyên tắc.
Nhưng là, đen vĩnh viễn là đen.
Nếu nói chỉ có một người tồn tại.
Tôi hy vọng người kia là cậu.
Đây là kết thúc của bộ phim.
Phó Cửu an tĩnh nhìn người bị xử bắn kia.
Nhìn hắn đến cuối cùng không sợ hãi chút nào, đem một chuỗi giá chữ thập nắm ở trong tay.
Nhìn hắn chậm rãi mà cười, sườn mặt trắng nõn bị ánh sáng chiếu tới làm cho mơ hồ mà tuấn mỹ.
Sau đó, chính là hồi ức của cảnh sát.
Từ nhỏ đã quen biết người kia.
Cùng nhau gặp rắc rối, làm một chuyện to lớn, cùng nhau hút thuốc.
Chẳng qua sau lại tách ra.
Cuộc sống mới có nhiều cảnh ngộ bất đồng.
Nhưng những cái đó đều không chia cách được họ. Ở thời điểm hắn ngủ, người kia cúi người xuống hôn.
Nói đến cùng vẫn là tình yêu buồn.
Trong đời sống hiện thực, kẻ trộm cùng cảnh sát cơ bản không có trường hợp như vậy.
Phó Cửu chống cằm, bộ dáng lười biếng: “ Anh Mạc, nhìn bi kịch, tâm tình không tốt, xin về nhà đi ngủ. “
“ Em hôm nay tựa hồ như rất muốn nhanh chóng trở về.” Tần mạc không lạnh không nhạt ném một câu như vậy.
Phó Cửu lúc ấy liền cảm giác chính mình như là ở thời điểm chơi anh hùng, bị người ta ra đại chiêu làm choáng váng, đại thần nói những lời này, là đang hoài nghi cô?
Trước mắt, cô cũng không có biện pháp xác định, chỉ cười càng bĩ khí: “Không có, chính là không muốn lại đối mặt với vật lý vạn ác. “
“Không dạy em học vật lý.” Tần Mạc tiếng nói nhàn nhạt: “ Chơi trò chơi, nhìn xem tâm trạng gần nhất của em, mặt khác em hẳn là chưa có xem qua video của chiến đội Tương Nam tác chiến đi. “
Phó Cửu xác thật không xem qua, vì thi đấu, cũng là để không bị hoài nghi, cô lại theo Tần Mạc đi chơi trò chơi.
Thiết bị điện tử ở nơi này của đại thần, so với “Văn phòng ” trước kia còn đầy đủ hơn.
Ba máy tính, một notebook, mặt trên còn treo một cái màn hình lớn.
Hai người mà chơi game, hiệu quả không cần nói, phối hợp rất hoàn mỹ.
Đặc biệt là ở thời điểm đánh yêu quái.
Tần Mạc cơ hồ có thể một bên nhìn thiếu niên, một bên đem yêu quái đánh bại.
Thời gian xác thật không trễ.
Nhưng là, anh cũng không muốn cho người này rời đi.
Cho nên mới lấy cớ như vậy, lặp đi lặp lại nhiều lần để cô lưu lại.
Bất quá, đây cũng không phải là ý tưởng tốt.
Quan trọng nhất chính là anh chỉ cần vừa mở mắt ra là có thể nhìn thấy người này, hơn nữa đối phương chỉ thuộc về anh.
Cái này xác thật không phải cảm tình đối với em trai.
Tần Mạc nghiêng đầu, ánh mắt từ sườn mặt thiếu niên lướt qua, dừng ở môi mỏng của đối phương bởi vì bị anh cắn chưa khỏi hẳn, đáy mắt trầm trầm.
Bất quá, vẫn nên cho gia hỏa này về.
Nếu không, anh không xác định có thể hay không làm ra chuyện gì.
Chơi xong trò chơi, Phó Cửu còn đang xem video của Tương Nam, càng xem biểu tình trên mặt càng nghiêm túc.
Cô phát hiện mọi người sở dĩ chú ý Tương Nam như vậy không phải không có nguyên do.
Bởi vì mặc kệ là đội hình hay là thao tác, đối phương đều có thể xưng là vương giả, sát thương mạnh không nói, còn cả vị trí phục kích cũng rất tốt.
Đặc biệt là đấu pháp của đội trưởng bọn họ, rất khó đối phó……