Editor:NM
Cô không muốn nói chuyện, cô chỉ muốn im lặng!
Lâm Phong thấy thiếu niên không nói lời nào, còn tưởng rằng Phó Cửu đang mất mát, mở miệng an ủi nói: “Cậu cũng không cần quá thương tâm, tìm một em gái rồi yêu đương thật tốt, đội trưởng ở nơi nay cậu cũng không cần nhớ thương. “
Phó Cửu vẫn cứ không có động tĩnh.
Lâm Phong thấy thế, thở dài một hơi: “Khi cô gái tôi thích thích người khác, tôi cũng có cảm giác như, anh đây hiểu cậu.”
Phó Cửu:……
“Bất quá sao cậu lại cùng đội trưởng đến nơi này? “ Bát quái xong, Lâm Phong mới nhớ tới chính sự.
Cuối cùng cũng hỏi được một vấn đề bình thường, Phó Cửu tìm lại tiếng nói của mình: “Anh Mạc nói muốn tới tìm anh và Vân Hổ sư huynh chơi game, cùng nhau tổ chức đánh đoàn thể.”
“Thật thế sao!” Đôi mắt Lâm Phong sáng lên: “Tôi viết luận văn đến đầu cũng muốn phình to, thật không nghĩ tới đội trưởng có bạn gái rồi mà vẫn chuyên nghiệp như vậy. “
Phó Cửu nghe vậy thì tạm dừng bước chân: “ Tôi cảm thấy đó không nhất định là bạn gái của anh Mạc, anh ấy cũng không giới thiệu với các anh như vậy không phải sao? “
Đại thần lúc ấy chỉ là vì che dấu giúp cô mà hôn một cái thôi.
Lâm Phong dùng ánh mắt nhìn người đáng thương để nhìn Phó Cửu: “Nếu nói như vậy có thể làm trong lòng cậu dễ chịu một chút thì cậu cứ an ủi mình như vậy đi, làm gì có đứa nhỏ nào không còn ảo tưởng trong lòng. “
Phó Cửu:………
“Ảo tưởng cái gì trong lòng?” Tần Mạc đã dạo bước đã đi tới, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong mang theo một chút hàn ý.
Lâm Phong nghĩ sao nói vậy: “Còn có cái gì, chính là Tiểu Hắc Đào còn chưa tiếp thu sự thực là đội trưởng đã có bạn gái. “
”Tôi có bạn gái bao giờ? “Tiếng nói của Tần Mạc lạnh xuống.
Lâm Phong cắn mạnh vào lưỡi mình: “Tôi đoán vậy nha, sự thật là tối qua đối trưởng đã hẹn hò với cô gái kia trong cửa hàng tiện lợi a. “
Phó Cửu muốn kêu Lâm Phong im miệng, nhưng đã không kịp rồi.
Nghe xong câu này của Lâm Phong, biểu tình của Vân Hổ trở nên khó diễn tả được.
Dứt khoát trực tiếp đem người kéo về phía mình, rất thông minh thay đổi đề tài: “Hiện tại đã 6 giờ rồi, nếu thật muốn huấn luyện đánh đoàn thể thì trước tiên nên đi ăn một bữa cơm đúng không? “
“Được, ăn cơm!” Lâm Phong một bên nói, một bên không quên dùng bả vai chạm vào Vân Hổ: “Làm tốt lắm người anh em, đội trưởng chắc chắn không nguyện ý nói đến chuyện ngày hôm qua.”
Vân Hổ nhìn người đam ông lùn hơn mình một cái đầu, khuôn mặt kia vẫn đẹp muốn mạng người khác,cả đôi mắt cũng rất đẹp.
Thầm nghĩ, gia hỏa này ngốc một chút cũng có chỗ tốt.
Nghĩ như vậy liền nhịn không được xoa xoa đầu Lâm Phong.
Bốn người có phong cách khác nhau đứng chung một chỗ.
Một động tác như vậy đúng là rất ái muội.
Đây quả thật chính là phát phúc lợi cho đám hủ nữ kia.
Sân bóng rổ của trường đại học A bây giờ đã không còn âm thanh gì khác ngoài những tiếng nghị luận về bọn họ.
Tần Mạc bước tới bên cạnh Phó Cửu, nhướng mày nhìn thiếu niên: “Không tiếp thu được chuyện anh có bạn gái?”
Nghe vậy, Phó Cửu cảm thấy có một số việc vẫn nên giải thích rõ ràng một chút.
Nếu không nói, lịch sử đen tối sẽ rửa mãi không sạch.
“Anh Mạc, trong thời kì học cấp ba anh có từng làm việc gì mà không có suy nghĩ không, thưởng thức một việc gì đó.” Phó Cửu mở miệng, hai tròng mắt thanh lãnh: “Ví dụ như trước đây em đòi bao dưỡng anh Mạc, đơn thuần chỉ là thưởng thức, ý của em là…… “
Tần Mạc nhàn nhạt đánh gãy câu nói của thiếu niên, ánh mắt trở nên rất sâu rất sâu: “Ý của em là em chưa bao giờ thích anh, ý em muốn nói như vậy sao?