Trước khi đi, lời nói của mẹ cô vẫn còn quanh quẩn ở bên tai: “ Đừng tưởng rằng tao không biết ở trường học mày làm cái gì, thành tích hiện tại của mày đã giảm xuống. Cái người bạn trai kia của mày, tao phải tìm đến nhà của nó, hỏi mẹ nó một chút, câu dẫn con gái nhà tao thì phải phụ trách! Được, mày không gọi điện thoại đúng không? Mày không làm liền đi theo thầy Dương đi. Tao tự nhận mình là một người mẹ hiện đại, cũng hiểu rõ đối với hài tử vào tuổi dậy thì cái gì cũng tò mò, cho nên muốn yêu đương, nhưng mày nhìn xem chính mình trở thành cái bộ dạng gì? Cả lớp bổ túc cũng không đi học? Mày đem bao nhiêu năm tâm huyết của tao với ba mày bỏ đi đâu?”
Lời Lý Mộng Nhiên muốn nói đều nghẹn ở trong cổ họng, vì cô ở trong hội không xong, còn học tập, người trong nhà còn cho cô học đàn dương cầm!!!
Mỗi ngày, cha đều sẽ tăng ca đến 9 giờ mới trở về. Cả nhà cơ hồ đều đem hi vọng tất cả đặt trên người cô. Thuốc bổ não tốt nhất, gia sư dạy riêng Tiếng Anh tốt nhất, quần áo đẹp tốt nhất,…..
Đều là muốn cho cô vững vàng đậu đại học. Đôi khi loại bướng bỉnh này như thẩm thấu vào xương cốt. Cho nên cô đối với lời nói của ba mẹ đều nghe theo.
Mặc dù ở cuối cùng còn nói câu cảm ơn, nhưng cô không bao giờ nói không đi.
Mẹ cô vẫn là một đường mở cửa xe đẩy cô vào.
Trong chớp mắt khi ngồi lên xe, Lý Mộng Nhiên tuyệt vọng.
Cô muốn xin giúp đỡ.
Nhưng mà xin giúp đỡ sẽ mang lại cho thiếu niên phiền toái lớn hơn.
Người kia là người đứng đầu Điện Cạnh cả nước, vô luận thành tích hay là tương lai, tựa hồ đều có hào quang lấp lánh.
Nếu bị mẹ cô đi trường học nháo thì không chỉ danh dự thiếu niên bị hao tổn, thành tích cũng sẽ bị hạ xuống a…
Một khi xuất hiện không đạt tiêu chuẩn, liền không thể tham gia trận thi đấu lớn.
Như vậy điều lệ là sẽ thua…Cô không thể ích kỷ như vậy.
Bởi vì Lý Mộng Nhiên rất rõ ràng, thi đấu cả nước không chỉ là giấc mộng của thiếu niên mà còn là của Dao Dao.
Cô là bạn tốt, thời điểm nói mấy lời này, đều là đôi mắt đều nhòe đi.
Như vậy thì tốt rồi.
Lý Mộng Nhiên nghĩ, chậm rãi nắm chặt dao trong lòng bàn tay.
Dựa theo người trên mạng kia nói mà làm đi.
Nhóm người này hẳn là đều sẽ xuống địa ngục đi.
Lý Mộng Nhiên cúi đầu.
Dương Minh không nhìn thấy biểu tình của nha đầu, cũng không có chú ý đến cặp mắt ôm hận của cô.
Nguyên bản còn ỷ mình ở trong bóng tối, Phó Cửu đến bên cạnh Dương Minh nhìn Lý Mộng Nhiên, bước chân thật mạnh dừng lại một chút liền trở về chỗ ban đầu.
Tình huống tệ nhất đã xảy ra.
Phó Cửu hạ mắt, cô đương nhiên hiểu Lý Mộng Nhiên sẽ không đồng ý xuất hiện ở nơi này, đó chính là đang kháng cự nhưng kháng cự không thành công.
Nếu có người quen ở đây, lúc hành động cô phải chú ý không thể để lộ quá rõ ràng.
Bất quá đây đều là chuyện nhỏ, mấu chốt chính là Lý Mộng Nhiên không thể bị thương.
Xem ra, cô cần phải tăng tốc nhanh hơn.
Ngón tay Phó Cửu vừa dừng lại, virus trình tự chính thức khởi động.
Tất cả camera ở đây đều chuyển phương hướng….
Thần không biết, quỷ không hay!!!
Đi theo đường WC, bảo an theo dõi cũng không nhìn thấy camera thay đổi phương hướng, vị trí gì.
Cứ như vậy, đảm bảo sẽ không lưu lại bất cứ hình ảnh gì, một thân quần áo học sinh Phó Cửu đi theo Dương Minh về phía sau vào Thuần Sắc.
Cùng thời gian.
Hình ảnh phát sóng trên internet trực tiếp! Đồng bộ tới tất cả ngôi cao* lớn.
(*) Ngôi cao: kênh phát sóng trực tiếp