Thời điểm dì Trương đem thức ăn khuya đến chính là nhìn thấy một màn này, cháo trứng muối thịt nạc trên tay thiếu chút nữa rơi trên mặt đất!
Thiếu gia trước mắt thật sự không giống thiếu gia mà bà biết.
Thiếu gia trước kia cao lãnh, đạm mạc, giống như đều nắm rõ mọi việc trong tay, không có bất cứ thứ gì khiến cho anh thấy hứng thú.
Có phải hay không thiếu gia từ nhỏ đến lớn đều chỉ có một mình cho nên khi vất vả kết giao được bằng hữu mới trở nên như vậy?
Dì Trương suy nghĩ như vậy, sau đó suy xét chờ ngày mai gọi điện cho phu nhân, giờ này đã quá muộn.
Bà sợ khi nói với phu nhân, phu nhân sẽ kích động đến ngủ không yên.
Tần Mạc thấy dì Trương đứng ở cửa, thuh tay về, ngữ khí vẫn lạnh nhạt như trước: “ Được rồi, cậu có thể đi ăn đồ ăn khuya dì Trương vì cậu làm.”
Phó Cửu nghe vậy càng thêm vui vẻ, nâng đầu xù xù lông lên đi tới, cười với dì Trương: “Cám ơn dì Trương.”
Dì Trương vội vàng xua tay, nhìn thiếu niên không sợ nóng uống một ngụm cháo của bà, trong lòng cao hung, tất cả cháo đều đặt tại chỗ của cô.
Phó Cửu một chút cũng không sợ mình cô ăn không hết.
Sinh hoạt tốt đẹp không gì hơn được, buổi tối hơn mười một giờ học bổ túc xong môn vật lý, còn có thể uống thêm cháo thịt.
Ở Giang Thành cuối thu trời đã bắt đầu lạnh, bên ngoài tràn ngập một tầng lại một tầng sương mù, ăn chút gì đó trong bụng mới ấm áp.
Hơn nữa cô còn có thể vừa ăn vừa đi trong trò chơi tiêu xài tiêu xài.
Quan trọng nhất chính là, cô vẫn hứng thú chuyện tài khoản của đại thần có bao nhiêu tiền.
Chỉ bằng thái độ lúc hắn đưa đồ vật cho nàng, tuyệt đối không ít. Phó Cửu vừa uống cháo vừa đăng nhập tài khoản đại thần cho nàng.
Hứng thú bừng bừng mở danh sách tư liệu tài sản.
Một cái link, hai cái link, ba cái link.. tám cái link, chín cái link.
Chín cái link game đã giả tiền, đổi ra nhân dân tệ cũng phải hơn trăm vạn...
Phó Cửu nghiêng mắt xem đại thần đang đăng nhập tài khoản của mình, mới có mấy ngàn khối.
Này chẳng lẽ là sự chênh lệch giữa học bá và học tra sao?
Phó Cửu cuối đầu ngậm cái muỗng uống cháo!
Không công bằng!
Cô phải nghĩ biện pháp kiếm điểm tiền.
Phó Cửu nghĩ đến đây như nhớ ra cái gì.
Đúng rồi, Phong bảo bảo!
Phó Cửu mở lên giao diền, liền thấy “ Thưởng ngươi một quyền tiêu tiêu nhạc” đang ở kênh thế giới thông đồng với em gái khác.
Cắn cứ theo như lời hắn nói, Phó Cửu xác định chính xác vị trí tọa độ của Phong Thượng, gửi một cái tin nhắn qua: “Đang online sao?”
Sau khi Phong Thượng tiễn anh trai cậu đi, thời điểm vừa ngồi xuống, liền thấy trong trò chơi Tần thần vừa gửi tin cho cậu, sặc một ngụm nước bọt không khỏi ho khan.
Chẳng lẽ đã giả mạo?
Đây là phản ứng đầu tiên của Phong Thượng.
Hơn nữa bạn học Phong đang suy nghĩ, tên giả mạ lại chỉa họng súng vào cậu, phải cho hắn một bài học mới được…. Từ từ, trên đỉnh đầu người nọ có xếp hạng, mặt trên còn treo hai cái tôn hiệu bá đạo mười phần Đế minh!
Đối với cái tôn hiệu này, bạn học Phong quá quen thuộc, là câu lạc bộ chiến đội của Tần thị…. Thật là Tần Thần cùng cậu nói chuyện?
Phong Thượng cảm thấy chính mình đã chịu kinh hách, phản ứng đầu tiên không phải là trả lời tin nhắn của Tần Mạc mà là mở nick của Hắc Đào Z, gửi một chuỗi tin nhắn qua: “ Thần tượng, thân tượng, Tần Thần thế nhưng hỏi tôi đang online sao? Ta nên trả lời hắn thế nào?”
Tần Mạc mới vừa online tài khoản trò chơi của thiếu niên liền nhận một cái tin nhắn, ngón tay thon dài lướt qua con chuột, nâng mặt lên nhìn Phó Cửu ngồi đối diện anh, mắt phượng thâm thúy dần dần trầm xuống…..