“Người tuyên bố tin tức này không phải là tay mới, bên kia hẳn là không có tra được tin tức này rốt cuộc là do ai tuyên bố.”
Cục trưởng Hoàng khụ một tiếng: “Phương diện này tất cả mọi người đều nỗ lực.”
“Nỗ lực chờ đến sự tình kết thúc?” Tần Mạc nhếch miệng, sau đó ấn hạ điện thoại nội bộ trong văn phòng “Kêu Mập Mạp lên đây, không phải tập huấn, nói cho hắn, là thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú nhất, truy lùng tung tích của hacker.”
Hacker?
Cục trưởng Hoàng nghe hai chữ, hai tròng mắt đều trợn tròn: “Vừa rồi cậu nói là hacker?”
“Trong vòng một ngày ở cùng một thời gian, ba mươi mấy kênh phát sóng trực tiếp nổi danh trên Internet đều truyền phát đoạn ghi âm này, trừ bỏ hacker, không có ai có thể làm được.”
Tần Mạc vừa nói vừa đứng lên, ngón tay thon dài đem cúc áo trên áo khoác tháo ra, từ trong tới ngoài đều tràn đầy hơi thở cấm dục.
7 giờ 45 phút.
Còn kém mười lăm phút, liền có thể bắt đầu phát sóng internet trực tiếp.
Phó Cửu lại một lần nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ.
Lại ngước mắt nhìn về phía kiến trúc dạ quang lộng lẫy.
Vô số nhân vật nổi tiếng siêu xe chậm rãi tiến vào.
Ai đều không có chú ý tới ở đối diện Thuần Sắc, có một cửa hàng tiện lợi 24h, tầm nhìn cực tốt.
Nếu có người liếc mắt nhìn kỹ một cái, tuyệt đối sẽ nhìn thấy ở cửa sổ khu ăn uống của cửa hàng tiện lợi, một phần ăn Quảng Đông cùng với một notebook màu ngân bạch.
Người ngồi ở phía trước notebook, bị che mặt.
Chỉ là mười ngón đặt ở trên bàn phím, bùm bùm đánh chữ, âm thanh bàn phím thanh thúy vang lên mang cảm xúc gì đó.
Có chút như là đang chơi game.
Nhưng, trên thực tế chỉ cần có người nhìn màn hình của cô một lần liền sẽ biết.
Cô cũng không phải chơi game, một hàng lại một hàng số hiệu nhảy lên ở trong đồng tử màu đen của cô, không một không biểu thị đây là một trận công kích internet.
Loại địa phương như Thuần Sắc này, nhìn như hệ thống bảo an rất tốt, nhưng internet là một nơi có rất nhiều lỗ hỏng.
Internet càng có nhiều người sử dụng thì lỗ hỏng sẽ càng lớn.
Đặc biệt là phòng điều khiển, càng là có thể tìm ra chỗ hỏng công kích.
Đầu ngón tay Phó Cửu bay nhanh, không đến ba phút, liền bỏ virus vào hệ thống.
Đương nhiên, loại virus này yêu cầu cô kế tiếp mở ra.
Notebook không thể mang theo bên người.
Nhưng máy quay nhỏ thì có thể.
Laptop làm máy chủ, sẽ vẫn luôn ở tại chỗ này, tiến hành phát sóng trực tiếp video qua internet.
Phó Cửu làm tốt hết thảy, đứng dậy, lại mua một phần đồ ăn Quảng Đông, thuận tiện hỏi một chút nhân viên thu ngân buồng vệ sinh ở nơi nào.
Làm như vậy mục đích là cho mọi người nghĩ cô không có rời đi, hết thảy đều là vì không cho nhân viên thu ngân chạm vào notebook của cô.
Nhân viên thu ngân kia nhìn Phó Cửu liền cảm thấy quen mắt, nhưng cũng gần là quen mắt, đại khái là đối phương lớn lên quá xinh đẹp, đặc biệt là bộ dáng cười rộ lên, một đôi mắt giống như là trăng non.
“Buồng vệ sinh? Buồng vệ sinh ở đằng sau, em sau khi ra ngoài quẹo trái.”
“Cám ơn.”
Phó Cửu lại là giương lên môi, đi ra ngoài, cũng không có quẹo trái, mà là bay thẳng đến phương hướng Thuần Sắc đi qua.
Còn có năm phút đồng hồ, internet phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.
Bất quá cô không thể tự mình đi vào, cô đang đợi tên Dương Minh.
Thời gian một chút một chút trôi qua.
Dương Minh nhìn dòng xe như nước chảu trước mắt, nhìn lướt qua người ngồi trên ghế phó lái: “Khai không đi vào, từ nơi này xuống xe.”
Sau khi Lý Mộng Nhiên nhận được điện thoại của mẹ cô, trái tim liền vẫn luôn như bị ai nhéo, như thế nào cô đều không có nghĩ đến mẹ cô sẽ đem cô đẩy cho người nam nhân này.