Tiếng nói của người đàn ông rất đạm mạc, không nghe ra bất cứ cảm xúc nào: “Vì phòng ngừa lâu lâu cậu lại nói lung tung, trước khi thi đấu Điện Cạnh lần hai bắt đầu, cậu dùng tài khoản của tôi, tôi dùng tài khoản của cậu.”
Phó Cửu cười nhợt nhạt: “Anh Mạc, như thế không tốt lắm. Trong trò chơi chúng ta dùng kỹ năng khác nhau mà.”
“Làm hacker còn không thao tác được kỹ năng khác trong trò chơi sao?” Ý cười của Tần Mạc thêm lạnh, giữa khuôn mặt mang theo tia tự phụ, đưa cho thiếu niên một cái khăn tắm: “Đừng đem chỉ số thông minh của tôi và cậu đặt trên cùng một trục hoành. Viết tài khoản xuống rồi đi rửa móng vuốt của cậu cho sạch sẽ, hay cậu đồng ý để tôi rửa giúp cậu?”
Lúc này Phó Cửu mới nghĩ đến mình còn chưa tắm rửa, cũng không rảnh rỗi lo an ủi Phong bảo bảo trong trò chơi, cầm lấy khăn tắm trong tay đại thần rồi vọt vào phòng tắm.
Cô cũng không quên khóa cửa lại, hơn nữa còn mở đóng hơn hai lần.
Phó Cửu hoàn toàn tin tưởng, một khi chứng không biết xấu hổ của đại thần nổi lên sẽ thật sự lột quần áo người ta.
Cô vẫn nên đảm bảo đường đi an toàn một chút.
Nghĩ đến đây, Phó Cửu nâng mắt lên nhìn thoáng qua chính mình trong gương, rõ ràng lớn lên đẹp trai như vậy còn bị uy hiếp, haizz...
Dường như ý thức được thiếu niên đang buồn bực trong phòng tắm, Tần Mạc đứng dậy, chậm rãi dạo bước tới trước cửa, một tay cắm túi quần màu kaki, nhìn qua vô cùng thoải mái, giọng nói vẫn nhạt, lại mang theo khẩu vị mệnh lệnh trời sinh: “Tiền trong trò chơi trên tài khoản, cậu có thể dùng. Nhưng mà có một chuyện, không được thêm bạn.”
Tiền trong trò chơi?
Cặp mắt hẹp dài kia của Phó Cửu sáng lên, xoay người mở cửa phòng ra, cánh tay chống ở một bên, cả người hơi nghiêng về phía Tần Mạc, gương mặt tuấn tú xấu xa dào dạt ý cười: “Anh Mạc yên tâm, ít nhất hành vi dùng tiền thường ngày của tôi vẫn còn.”
Tần Mạc cũng có thời điểm trở tay không kịp, chẳng hạn như anh căn bản không đoán trước được rằng thiếu niên sẽ mở cửa. Anh nhìn người gần trong gang tấc kia, đầu tóc màu bạc mang theo hơi ẩm, trực tiếp vươn một bàn tay ra đẩy vai Phó Cửu trở về: “Tắm rửa cho kỹ.”
Thật ra lúc này Phó Cửu không để bụng giọng điệu của đại thần đối với cô có bao nhiêu quạnh quẽ, cười cười chói lọi, khóa cửa một lần nữa rồi bắt đầu cởi quần áo.
Nhưng thời điểm cởi được một nửa, cô vẫn có chút không được tự nhiên.
Bởi vì cô có thể nhận thấy được Tần Mạc không đi ra ngoài, còn ngồi trên ghế sô pha ngoài phòng tắm như đang tiếp tục mở họp, lúc không có tiếng nước vẫn nghe được tiếng Anh và tiếng Pháp từ anh.
Vất vả lắm mới cởi ra một tầng bên ngoài kia, chỉ là băng vải bên trong...
Phó Cửu nhìn lướt qua chính mình, dứt khoát ngồi ven bồn tắm, hai chân thon dài trắng nõn, gương mặt tuấn tú hơi khuất chỉ lộ ra phần má trái, nghiêng đầu cẩn thận mở vải bố trắng đang quấn trước ngực ra.
Tóc màu bạc rũ xuống theo động tác của cô, chậm rãi đánh vào sườn mặt xinh đẹp kia.
Thoạt nhìn cô hết sức đẹp trai, tựa như một mỹ thiếu niên tràn đầy sức sống.
Nhưng giờ phút này nếu Tần Mạc tiến vào nhất định sẽ phát hiện đứa em trai mà anh nhận cũng không phải là em trai mà là em gái.
Phó Cửu, tên gay thích đàn ông trong truyền thuyết kia.
Thực chất thì trước nay cô đều là thẳng.
Chẳng qua không có ai nghĩ đến cô sẽ là một nữ sinh...
Bởi vì sau khi tắm rửa xong còn cần dùng tiếp mảnh vải nên không thể để bị ướt, cũng không thể tùy tay xé mất.
Loay hoay một hồi cuối cùng băng ngực cũng bị cô mở ra, một đôi thỏ ngọc nhỏ trắng tinh nhanh chóng nhảy ra.
Phía sau cô chợt liên tục vang lên tiếng đập cửa.
Ngón tay Phó Cửu đặt trên mảnh vải màu trắng hơi ngừng lại.