Editor:Dung Ân
Cô cười cong môi, không cho là đúng:” Tôi chẳng có làm gì hắn,chỉ là nói mình thích hắn thôi mà,còn trẻ thì phải sống cho đáng,hiểu không? Nói không chừng còn có thể ngủ cùng nữa đấy! “
Bạn bè cô thấy như thế biết can ngăn cũng vô ích nên im lặng. Có nhiều việc bất đồng,cho dù có nói đến mấy cũng không thay đổi được gì. Cô gái kia cũng là xinh đẹp, lớn lên phi thường thanh thuần, hẳn là không lớn chuyện. Đôi khi,đây đúng là mẫu người yêu thích của các chàng trai bây giờ.Điều này đương nhiên sẽ làm cho cô càng thêm kiêu ngạo tự tin.
Trên mặt cô còn mang theo đỏ ửng, chặn Tần Mạc phía trước, đi theo cười, đôi mắt nheo lại bộ dạng hệt như con mèo nhỏ
Tần mạc nhìn cô, ánh mắt còn chút mê loạn,thấy thế, trực tiếp đi lên bắt lấy cổ áo Tần Mạc, đại khái là muốn hôn, rốt cuộc xem Tần thiếu sẽ phản ứng như thế nào!
Chỉ là cô không nghĩ tới là đối phương thế nhưng không cho tiếp cận, trực tiếp lùi về sau một bước. Cô dừng lại, trong mắt tràn ngập sự bất ngờ thất vọng
Tần Mạc bất quá không muốn tiếp tục,quay sang người bên cạnh nói:” Xử lý đi.”
“ Vâng.”Vị giám đốc phụ trách đón tiếp kia thật là bất đắc dĩ, những người này biết rõ Tần thiếu không thích như vậy, còn cố tình làm.
Cô gái kia cảm thấy ủy khuất,Cô cái gì cũng không làm à, liền tiến lên một phen, ôm lấy eo Tần Mạc:” Tần thiếu,em sai rồi,anh cho em một cơ hội,em cũng chỉ là vì quá yêu anh nên mới như thế a~~”
Cơ thể mềm mại dán chặt sau lưng.Nhưng Tần Mạc không biểu lộ cảm xúc gì. Thậm chí còn có cảm giác chán ghét nói không nên lời….
“Cút ngay.” Tần Mạc lần này không có duy trì lễ nghĩa, lạnh giọng nói hai chữ.
“ Tần thiếu…” đôi mắt đẹp của cô đều ngập nước,Cô không tin có chàng trai nào máu lạnh như vậy.
Nhưng mà, Tần Mạc chính là máu lạnh. Thậm chí ánh mắt quét về phía giám độc cũng toàn là băng tuyết. Giám đốc kia biết chính mình sơ xuất, liền kêu bảo vệ ném người kia ra ngoài.
Thế nên thời điểm Giang Tả chạy tới, câu đầu tiên chính là trêu ghẹo Tần Mạc:” Cái cô mỹ nhân đó,chọn ai làm nũng không chọn, lại nhìn trúng cái người mặt lạnh không có tình cảm như cậu mà quyến rũ chứ.”
Tần Mạc không nói gì, với tay lấy chai rượu vang đỏ, rót vào ly
Một ly cạn.
Sườn mặt tuấn mỹ mà im lặng.Thực nhanh, Giang Tả ý thức có gì không thích hợp.
“Chuyện gì thế?”
Tần Mạc thấp mắt nhìn không ra gì, liền như vậy ngồi trên ghế sô pha, kéo cà vạt ra:”Nếu một người con trai lớn lên quá xinh đẹp,thì cậu nghĩ như thế nào?”
Giang Tả là người thông minh, nghe xong câu nói kia, ngón tay dừng lại, hướng Tần Mạc bên này nhìn qua.Anh có dự cảm, câu kế tiếp Tần Mạc muốn nói, khẳng định là bí mật chỉ có hai người bọn họ có thể nghe.
“Tôi muốn tên kia.” Tần Mạc nghiêng đầu, giống như quý hút máu quý tộc cao lãnh:” Rất muốn.”
Điều Giang Tả lo lắng nhất đã xảy ra, nhưng vẫn không nhịn được hỏi:” Tên kia là Phó Cửu sao?”
“ Rõ ràng như vậy sao?”Tần Mạc châm một điếu thuốc, bốn phía độ ấm lại hạ vì hắn mở miệng, tùy theo lại rơi chậm vài độ:” Nhưng tên kia đối với tôi rất bình thường.”
Giang Tả há miệng, không biết phải nói như thế nào. Tần gia hiện giờ chỉ có một mình Tần Mạc.
Cuối cùng,anh uống ly rượu, mới tìm lại được âm thanh của chính mình:” Nhưng không phải lần trước cậu còn nói,cậu đối với hắn không có cảm giác sao?Cậu nói cậu với hắn chỉ là anh em,chỉ xem cậu ta là em trai thôi mà……”