ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH

Anh cúi đầu, tất cả hơi nóng tỏa ra theo động tác nói chuyện của Tần Mạc đều phun vào phía sau lỗ tai Phó Cửu.

Phó Cửu cong lưng, ngẩng đầu nhìn hai tròng mắt thâm thúy như biển của người đàn ông, thấy anh nói một câu cuối cùng: “Hôm nay không ra đi.” Sau đó ngắt máy, lúc lông mi rũ xuống chạm vào mí mắt tạo thành một mảnh bóng ma nồng đậm, có vẻ như toàn bộ sườn mặt đều tuấn mỹ dị thường.

Phó Cửu ngả người xuống tránh động tác này đi.

Tần Mạc cũng không nói gì, ánh mắt xét qua gương mặt của thiếu niên: “Viết thêm một lần nữa.”

Có thầy giáo như vậy thật là áp lực.

Bút máy trên tay Phó Cửu bay nhanh, tựa như tiểu cường đang phấn đấu.

Cảm giác tồn tại của đại thần quá mạnh, không phải ai cũng có thể so sánh.

Nhưng mà có một chút vẫn thật tốt.

Sự bất đồng giữa học bá và người thường chính là anh rất nhanh nhận biết được đáp án vô cùng chuẩn xác: “Phó Cửu.”

“Hả?” Thiếu niên nói bằng giọng mũi, rất tuấn tú nhìn anh.

Tần Mạc nâng ngón tay thon dài xoa huyệt thái dương của mình một chút: “Cậu xác thật không thích hợp học vật lý.”

“Anh Mạc, để cho tôi tới chửi rủa nó. Chẳng lẽ anh không cảm thấy cái ngành vật lý học này có mặt để phản nhân loại sao?” Phó Cửu nghiêm túc nói.

Tần Mạc cười lạnh một tiếng: “Tôi cảm thấy cậu có thể được sinh ra mới là có mặt để phản nhân loại.”

Phó Cửu: “...” Còn có thể vui sướng nói chuyện phiếm hay không?!

“Con đường này đi không thông.” Ngón tay Tần Mạc vừa chuyển, đem sách vật lý ném qua một bên: “Dựa theo tốc độ như vậy mà tiếp tục học, bảy ngày sau cậu tuyệt đối sẽ không đạt tiêu chuẩn.”

Lần đầu tiên Phó Cửu thống nhất ý kiến cùng với đại thần: “Tôi cũng cảm thấy như vậy.”

“Lấy chương trình học gần đây nhất của cậu ra đi.” Tần Mạc lật tạp chí.

Phó Cửu nhìn nhìn sách vở vật lý trên tay, quyết định ăn ngay nói thật: “Vấn đề này cần phải hỏi giáo viên.”

Tần Mạc nghiêng mắt nhìn thiếu niên, giọng nói thản nhiên: “Nếu tôi là thầy dạy vật lý của các cậu, lúc này tôi sẽ ném văng cậu ra ngoài.” Học tới bài nào cũng không biết.

Phó Cửu không cảm giác được tội ác, chỉ tò mò hỏi: “Biết chương trình học làm cái gì?”

“Đoán đề giúp cậu.”

Đại thần không chút để ý thốt ra bốn chữ, lại làm Phó Cửu ý thức được bản chất khác nhau giữa học tra và học bá một lần nữa.

Hóa ra học bá còn có loại công năng đoán đề này.

Này đối với nhóm học tra như bọn họ không công bằng. Đoán đề và biết đáp án trước khi thi có khác biệt chỗ nào đâu?

Phó Cửu bên này còn đang buồn bực, Tần Mạc đã đứng lên từ chỗ ngồi.

“Anh đi đâu?”

Đại thần quyết định đại phát từ bi để cô nghỉ ngơi sao?

Tần Mạc liếc mắt nhìn thiếu niên một cái: “Gọi điện thoại cho chủ nhiệm của cậu, hỏi một chút về tiến trình học tập.”

Đại thần rõ ràng không nói cái gì, nhưng Phó Cửu lại kỳ diệu nhìn ra bất đắc dĩ ở bên trong...

Đại thần thật vất vả, Phó Cửu nghĩ thế, mở bọc cây kẹo que đặt vào trong miệng, cúi đầu xem một chuỗi lại thêm một chuỗi công thức kia.

Cô lớn lên đẹp trai như vậy.

Công thức vật lý khó coi như thế.

Rõ ràng là vật lý tương đối phản nhân loại...

Sau khi chủ nhiệm của trường cao trung Giang Thành nhận được điện thoại từ Tần Mạc, phản ứng đầu tiên là ngây ngốc hồi lâu, hoài nghi có phải do mình nghe lầm hay không. Đến khi Tần Mạc nói câu thứ hai, ông mới nhanh chóng dựng thẳng người: “Tần thiếu?! Môn vật lý học tới chỗ nào sao? Cái này… Hiện tại tôi sẽ lập tức gọi điện thoại hỏi giáo viên bộ môn!”

Tần Mạc không ngắt máy ngay, anh duỗi tay lấy chai nước khoáng đặt trong tủ lạnh ra, đạm mạc tiếp tục nói: “Nghe nói bây giờ trường học sắp xếp bàn cũng không phân biệt nam nữ phải không?”

Bình luận

Truyện đang đọc