Editor: Mỹ Linh
Beta: NM
Tần Mạc vẫn luôn cho rằng gia hỏa này sẽ nói rất nhiều lời, nhưng nghĩ lại gia hỏa này trước nay đều không nói nhiều như vậy.
Chỉ là…… Tần Mạc nhìn cánh tay chống bên cạnh người mình, thiếu niên gần sát bên cạnh, khuôn mặt tuấn tú sắc bén vươn tay búng một cái,ngữ khí thong thả ung dung: “Em dùng tư thế như vậy, rốt cuộc là muốn cưỡng bách anh trị liệu, hay là muốn cưỡng bách anh ngủ với em.”
Có một loại tình huống trùng hợp như vậy.
Bởi vì công chúa chạy xuống, thím Trương ôm tay mèo, ngơ ngác đứng ở cửa, ít nhiều có chút không thể tin được mình đã nghe thấy cái gì.
Công chúa ở trong lòng ngực bà kêu lên, dùng tiếng mèo nói:” Hơi thở của cậu không phải của nhân loại bình thường, buông chủ nhân tôi ra!”
Động tĩnh như vậy, Phó Cửu đương nhiên sẽ nghe được, quay đầu sang, vừa vặn nhìn thấy biểu tình của thím Trương.
Liền biết là cái gì đều không cần phải nói!
Dù sao tư thế hiện tại của cô rất giống là muốn bá vương ngạnh thượng cung.
Hơn nữa đại thần nói lịch sử đen tối của cô và anh ấy, tẩy mãi không trắng.
Tần Mạc cũng nhìn thấy người bên kia, nhíu nhẹ mày, tiếng nói chậm rãi: “Thím Trương, có việc gì sao? “
“Không, không, không, tôi đem công chúa ôm đi, các cậu, các cậu tiếp tục…… “
Thím Trương cơ hồ là chạy trối chết, hơn nữa rất là rối rắm.
Nếu là một cô gái đối với thiếu gia như vậy, bà còn có thể lý giải.
Như thế nào động tác vừa rồi của Cửu thiếu gia ……
Nhất định là do bà suy nghĩ nhiều!
Nhưng rõ ràng thiếu gia nói” ngủ “Cái chữ này …… Rối loạn, hoàn toàn rối loạn!
Thì ra Cửu thiếu gia đối với thiếu gia là tâm tư này sao?
Thím Trương ôm công chúa, cũng mặc kệ công chúa có kêu hay không, chỉ cảm thấy hốt hoảng, thấm thoát hoảng hoảng.
Trong phòng.
Phó Cửu và Tần Mạc ngồi đối diện nhau.
Tay Tần Thần dứt khoát đỡ trên eo thiếu niên, cười như không cười: “Như thế nào? Không tiếp tục cưỡng bách?”
Phó Cửu chớp chớp mắt, dịch xuống một chút, hơi thở phả vào tai của người đàn ông, khóe miệng vẫn đang cười: “ Anh Mạc, anh nghĩ một chút, tay anh nếu là thật sự xảy ra vấn đề, giá trị vũ lực của em đều có thể đem anh đánh gục, thật là quá nguy hiểm, em hoàn toàn là để ý vẻ đẹp trai của anh, sẽ không thể kìm nén được cảm xúc nha.”
Ánh mắt Tần Mạc lại trầm xuống, đại khái là bởi vì đã nhìn thấy bộ dáng thiếu niên mặc đồ nữ.
Hiện tại chỉ cần người này chống ở bên cạnh người mình, dùng phương thức như vậy tới gần mình, hình ảnh trong đầu liền sẽ không thuần khiết được.
Nếu là người này chủ động tới gần.
Vậy không nên trách anh không khách khí.
Tay trái Tần Mạc dùng sức một chút, trực tiếp đem người ném đi, trở tay chặn lại bả vai thiếu niên, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, môi mỏng tới gần nơi đó, ngữ khí nặng nề: “Em muốn cầm lòng không đậu như thế nào, hả?”
Không nghĩ tới đại thần sẽ phản kích như vậy, hơi thở ấm áp của anh phả vào xương quai xanh, rất khó xem nhẹ.
Quan trọng nhất chính là, đại thần thế nhưng liền một ngụm cắn xuống như vậy.
Cắn thật nha.
Phó Cửu trong tức khắc cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc, nhưng mà dù sao cũng đã chuẩn bị trước, đại thần cũng sẽ không biết được bí mật của cô, dứt khoát liền không động, nếu tiếp tục động đậy thì có lẽ sẽ càng nguy hiểm hơn.
Về sau cô phải bó thật chặt băng vải và ngụy trang học bá cẩn thận hơn mới được.
Có chút đau, còn có chút ám muội, cuối cùng cũng chỉ có một cảm giác không nên lời.
Tần Mạc cúi đầu, mài tóc màu đen che khuất vẻ mặt của anh, cặp con ngươi kia càng thêm thâm thúy.
Da thịt bên ngoài tinh tế mềm mại, mang theo hơi lạnh đặc biệt của thiếu niên, làm cho anh biết rõ, anh có bao nhiêu hy vọng có thể đem gia hỏa này nuốt vào bụng.