Có lẽ ở trong màn ảnh không nhìn thấy gì.
Nhưng đạo diễn phân cảnh ở gần, luôn cảm thấy việc này cùng với hôn thật không khác gì nhau cả.
Bạc Cửu muốn lùi lại, nhưng máy quay phim đối diện lại nhắc nhở cô, nếu lui lại, tờ giấy rớt xuống thì phải làm lần nữa.
Dứt khoát qua trong một lần mới không xấu hổ.
Chẳng qua là phải duy trì cái tư thế này trong ba giây.
Bạc Cửu nhìn gương mặt gần trong gang tấc, thời điểm đại thần nghiêng qua, lông mi lướt qua mặt cô, thật sự gây quấy nhiễu đến cô.
Trong đầu giống như bị đánh, trống rỗng...
Tất cả chỉ còn lại tiếng tim đập.
Một giây, hai giây... Ba giây.
Thật vất vả chịu qua ba giây. Bạc Cửu né người, gương mặt không chút đỏ vẫn trắng nõn không tì viết, mang theo mấy phần soái, chỉ là cặp mắt kia có phần hơi lơ đãng.
Tần Mạc liếc mắt nhìn thiếu niên, khóe miệng ôn nhu mang theo nụ cười say lòng người, nhưng giọng nói lại thờ ơ: "Mùi vị không tệ."
Đạo diễn phân cảnh: ....
Vị....Mùi vị...A a a a a!
Máu mũi của cô! !
Tại sao cô lại kích động thế này!?
Bình tĩnh...
Đại thần cũng chỉ nói mấy từ.
Chủ yếu là do câu mùi vị không tệ kia.
Lời kịch của đại thần càng làm mập mờ thêm.
Hình ảnh này phát ra ngoài, là muốn để cho những fan đập nồi reo hò sao!
Tổng Đạo Diễn ngược lại rất hài lòng, gật gật đầu: "Rất tốt rất tốt, biểu tình cùng lời thoại rất chính xác."
"Tổng Đạo Diễn, chúng ta không phải quay phim." Trợ lý bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở.
Tổng đạo diễn biểu tình hoán đổi, thâm trầm nói: "Cái đó, biểu hiện không tệ, một màn này sẽ kéo hiệu quả cho gameshow."
Lâm Trầm Đào ngay lúc hai người làm nhiệm vụ xong, quay đầu lại, hung hăng nhìn về phía người quay phim.
Người quay phim nhìn trời, lần này hắn không có sức nói lại, bọn họ không phải làm một chương trình gay....
Tần Mạc ngược lại, hết sức bình thản, nắm tờ giấy rơi xuống, tầm mắt nhìn về phía ống kính, khí chất cấm dục vắng lặng không có bất kì thay đổi, cao cao tại thượng nói: "Nhiệm vụ này hoàn thành, tiếp theo là gì?"
Đạo diễn phân cảnh nặng nề ho khan một tiếng, nhắc nhở mọi người tập trung chú ý.
Nhắc tới cũng kỳ quái, bọn họ trước kia đều đã nhìn qua các đại minh tinh KISS , vậy mà Tần thần trước mặt, liền dễ dàng rạo rực trong lòng, không được, phải thu liễm!
"Thu thập lợi nhuận."
Lần này là Nhiêu Dung tới tuyên bố nội dung nhiệm vụ
Thanh âm của hắn rất êm tai, trầm thấp mang theo tiếng cười.
"Mọi người hẳn là rất đói, trước mặt mọi người là người lão nông mang trái cây tới cùng cháu trai để bán sỉ, trợ giúp ông lão bán hết đồ ở đây, là có thể được ăn bữa trưa."
Nghe vậy.
Biểu cảm của khách mời đều khác nhau.
"Tiêu thụ?"Bạc Cửu nhướng mày.
Triệu Tam mập rất nghiêm túc: "Không cần bán, tôi tới ăn, bảo đảm ăn xong, Đào nhi, mau giúp tôi mua lại hết đi."
"Không có tiền, điện thoại di động đều bị tổ tiết mục thu lại, cậu quên rồi sao?" Lâm Trầm Đào vẫn còn khinh bỉ: "Hơn nữa, mập mạp, tôi bây giờ là đang thi đấu với cậu, cậu hiểu đối đầu nghĩ là sao không? Tiểu Hắc Đào, đến, cậu qua đây, chúng ta thương lượng một chút dùng nhan sắc như thế nào để bán đồ!"
"Mẹ khiếp, cậu đang thương lượng với đối thủ đấy hả?" Triệu Tam mập: "Chớ giành Tiểu Hắc Đào với tôi."
Đạo diễn phân cảnh: ....
"Phân làm ba tổ, căn cứ vào số tiền mỗi tổ thu được sẽ quyết định chất lượng bữa trưa!"
Những lời này là Đạo diễn nắm loa nói lớn.
Hỡi ơi... Các đại thần điện cạnh không thể đi theo kịch bản sao? Đừng PHÁ nữa...!