Editor: Sửu nhi
“Công thức này là cái quái quỷ gì vậy. Vì cái gì không thể chỉ sử dụng một cái, một hai phải sử dụng toàn bộ.” Phó Cửu học vật lý, liền thích ngậm đầu bút, hơn nữa nói đặc biệt nhiều, cùng bộ dáng tà nịnh ngày thường hoàn toàn bất đồng.
Tần Mạc rũ mắt nhìn thiếu niên đang gãi mái đầu xù xù, tự nhiên liền cảm thấy gia hỏa này ngày thường tức chết người kia nhìn còn rất đáng yêu, nhịn xuống cảm giác muốn đem người ôm vào trong lòng ngực xoa loạn một phen. Khóe miệng không dấu vết cong cong.
Hai người nguyên bản cách rất gần.
Phó Cửu vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy nụ cười này của đại thần, không khỏi bị sắc đẹp kia làm cho ngây ngẩn cả người, sau đó lắc lắc đầu.
Tần Mạc thấy bộ dáng này của thiếu niên, mày nhíu lại: “ Lắc đầu cái gì?”
“ Anh Mạc, anh luôn đẹp như vậy, chẳng lẽ không áp lực sao?” Phó Cửu không nghĩ lại xem những quyển vật lý đó, dứt khoát tìm đề tài tới nói chuyện.
Tần Mạc liếc mắt nhìn thiếu niên một cái: “ “Em học vật lý thành như vậy, không làm theo không áp lực. “
Phó Cửu:……… Anh nói chuyện có cần như vậy không.
“ Muốn nghỉ ngơi? “Tần Mạc đứng thẳng thân hình, khuôn mặt tuấn mỹ đạm mạc.
Phó Cửu tùy ý để tay ở ghế sau, tư thế vô cùng đẹp, cũng sảng khoái thừa nhận: “Hôm nay em học có chút chậm, không bằng ngày mai chúng ta lại tiếp tục?”
Nói những lời này, trên thực tế cũng không phải là Phó Cửu thật sự quá mệt mỏi, mà là bởi vì cô cần tìm một chỗ để cô phục chế lại những tư liệu đó.
Ngón tay thon dài của Tần Mạc để ở trên cổ tay của chính mình, để thiếu niên tự xem thời gian.
Chưa đến tám giờ, căn bản chưa quá muộn.
Tần Mạc nghiêng mắt tới, vô cùng tự phụ: “Sớm như vậy đã muốn trở về, là muốn làm chuyện khác sao?”
“ Đi ngủ.” Phó Cửu đáp nghiêm túc.
Tiếng nói của Tần Mạc thực đạm: “Vẫn là câu nói kia, chính em tin tưởng sao? Con cú trèo tường muốn học giỏi.”
Phó Cửu:…… Lần này lại bỏ thêm từ con cú là cái quỷ gì!
Bạn học Phó Cửu tỏ vẻ hoàn toàn không muốn động, đại thần bạo kích quá mạnh mẽ.
“Lên.” Tần mạc đem quyển vật lý thu lại.
Phó Cửu nhướng mày: “Làm cái gì? Lại muốn ăn cái gì? Em ăn không vào.”
“Xem ra trong đầu của em toàn bộ đều là ăn với ngủ.”
Ngữ khí của Đại thần vô cùng trào phúng, Phó Cửu liếm môi mỏng. Từ lúc bắt đầu cô vẫn luôn bị nhồi nhét các loại thức ăn, cho nên nghĩ tới phương diện kia cũng là đúng đi.
“Học quá mệt mỏi có thể nghỉ ngơi một chút.”
Tần Mạc nói xong, liền mang theo Phó Cửu đi vào một cái phòng khác.
“Đi xem phim.”
Nghe vậy, Phó Cửu đánh giá thiết bị bốn phía, máy chiếu cùng màn hình lớn, những đồ vật này đều để ở trong nhà.
Cho nên nói nhà tư bản đều là vạn ác. Ngay cả xem phim đều không giống người thường.
Tần Mạc đã ngồi ở vị trí giữa, chân dài hạ xuống, bởi vì ở trong bóng đêm, cặp con ngươi kia nhìn qua càng thêm thâm thúy mê người: “Nơi đó có đĩa băng, em tùy tiện chọn một cái.”
“ Ờ.” Phó Cửu không rõ, như thế nào bọn họ đã tới phòng xem phim, bất quá dựa theo tính cách của đại thần, hẳn là thích những bộ phim một ít tâm lý hoặc là trinh thám, vừa vặn có thể vừa học, vừa xem.
Thật sự liền tùy tiện chọn một cái đĩa băng cho vào, sau đó ngồi trở lại bên cạnh đại thần, một tay chống hàm dưới, chuẩn bị nghiêm túc xem.
Ngay từ đầu, Phó Cửu còn cảm thấy không có gì, rốt cuộc cốt truyện an bài cũng không tệ lắm.
Chờ đến những diễn viên đều xuất hiện.
Phó Cửu càng xem càng cảm thấy đĩa băng này giống như không có quan hệ gì với tâm lý trinh thám.
Quan trọng nhất chính là —— vì cái gì phim này không có nữ chính?